Xuyên Thành Vạn Người Mê Trời Sinh Phải Làm Sao Đây?

Chương 16: Uống nhiều nước nóng vào


9 tháng

trướctiếp

《 Xuyên Thành Vạn Người Mê Trời Sinh Phải Làm Sao Đây?- Calantha TYT》

Ngày hôm sau đi đến thành phố Kinh, trời vẫn mưa tầm tã không ngừng.

Giáo viên dẫn đoàn ngồi trong nhà ăn và nói một cách tiếc nuối: "Thầy muốn nhân cơ hội này đưa các em đi vòng quanh thành phố Kinh trước."

Nhưng Tống Ỷ Thi không quan tâm đến mấy chuyện đó lắm.

So với chuyện chơi bời, điều quan trọng hơn cả chính là chuẩn bị cho cuộc thi sắp tới.

Cô yên lặng ngồi ở một bên, vừa cắn miếng bánh nướng không vừng, vừa uống sữa đậu nành ngọt ngào trong tay, sau đó không kịp đề phòng bị giáo viên dẫn đoàn chỉ đích danh.

Giáo viên dẫn đoàn hỏi: "Học sinh Tống Ỷ Thi, em có thấy Thẩm Diệu Chu đâu không?"

"Vâng?" Tống Ỷ Thi nhìn quanh một lượt, mới phát hiện cậu ấy không có trong nhà ăn. Cô liếm mẩu bánh ngọt trên môi, nhỏ giọng nói: "Em không biết ạ, hôm qua cậu ấy để quên thẻ phòng nên đã gọi người đến đón đi rồi."

Giáo viên dẫn đoàn cau mày lo lắng, sau đó lấy từ trong túi ra một cuốn sổ nhỏ, viết một dãy số lên đó rồi đưa cho Tống Ỷ Thi: "Hôm qua có mấy bạn trong lớp bị dính nữa nên đổ bệnh rồi, chúng ta ăn sáng xong sẽ đi lên lầu xem thử. Lát nữa em thử gọi điện thoại hỏi thăm tình hình của Thẩm Diệu Chu nhé."

Tống Ỷ Thi cầm lấy mảnh giấy mỏng, cảm thấy hơi phỏng tay.

Đúng lúc đó, cô quay lại nhìn và thoáng thấy một khuôn mặt trông rất quen thuộc.

Tóc ngắn, mắt mèo, vẻ mặt lạnh lùng và dữ tợn.

Cái người đó ngồi ngay bên cạnh bàn ăn chỗ cô.

Đó là cô gái lần trước mà cô đã vô tình nhìn thấy trong thư viện, cái người này đã chặn cô ngay trước cửa xe buýt khi xe sắp khởi hành. Hình như cô ấy tên là Mạc Tiếu Phàm thì phải?

Nhìn thấy giáo viên bưng đĩa rời đi, Tống Ỷ Thi lập tức đặt đồ ăn trên tay xuống, đứng dậy đi tới trước mặt Mạc Tiếu Phàm.

Cô ấy có vẻ rất thích Thẩm Diệu Chu, ừm, hình như là vậy.

Tống Ỷ Thi nghĩ nghĩ, sau đó cô lập tức nhét tờ giấy vào lòng bàn tay cô ấy: "Cái này cho cậu đấy."

Mạc Tiếu Phàm giật mình, vội lùi về sau nửa bước, cúi đầu nhìn lòng bàn tay của mình.

Cô ấy tức giận đến đỏ cả mặt: "Ý cậu là sao đây? Cậu cho rằng ngay cả số điện thoại của hội trưởng tôi cũng không có luôn sao? Tôi có tất cả số của cậu ấy đấy: số điện thoại nhà, số trợ lý, vệ sĩ và cả số của tài xế luôn đấy nhé!"

Tống Ỷ Thi liếm môi: "Ồ."

Mạc Tiếu Phàm nhìn

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp