Xuyên Thành Vạn Người Mê Trời Sinh Phải Làm Sao Đây?

Chương 120: Đá Quý


8 tháng

trướctiếp

《 Xuyên Thành Vạn Người Mê Trời Sinh Phải Làm Sao Đây?- Calantha TYT》

Chết tiệt, chàng trai, cậu thật sự rất dũng cảm!

Trên mặt người chủ trì đều viết mấy chữ to như vậy.

Sự im lặng như chết chóc, ước chừng duy trì chừng ba mươi giây, người chủ trì mới rốt cục tìm được thần trí của mình, lắp bắp lên tiếng hỏi: "Kia, kia ngoại trừ những thứ này, cậu còn có cái gì muốn nói sao?"

Nam sinh hít sâu một hơi, trên mặt mang theo chút đỏ ửng, nhưng đỏ là chuyện của cái mặt, giọng của anh ấy một chút cũng không nhỏ lại, thậm chí còn hướng về phía microphone hô to một câu: "Tôi muốn biết, bạn học Tống Ỷ Thi có nguyện ý cùng tôi nói chuyện yêu đương không?"

Lúc này, tất cả mọi người cứ như rơi vào trong bộ phim "Cô dâu tám tuổi" của một nhà thiên tài nào đó ở Ấn Độ, từ lúc nghe xong câu thích đầu tiên của nam sinh kia, ai ai cũng chậm chạp, một lát sau mới phản ứng lại. Từng người từng người một, phải gọi là cả trường như tỉnh lại trong cơn mê.

Tất cả đều hướng mắt nhìn về phía Tống Ỷ Thi chờ cô phản ứng lại.

Trên mặt Tống Ỷ Thi lúc này lại viết lên hai chữ: ...… Đờ mờ!

Tống Ỷ Thi xoa xoa hai má. C a l an t h a - T Y T

Kích thích như vậy sao?

Cô vừa quay đầu liền đối diện với gương mặt lạnh lùng và thâm trầm của Sở Nghệ Niên, gương mặt anh giờ đây như gương mặt của Tư Mã Ý* trên xa trường, để tránh ánh mắt này cô lại quay đầu, và người tiếp theo cô nhìn thấy là Ung Dương, gương mặt cậu cũng lạnh lùng thô bạo chẳng khác người trên là bao.

*Tư Mã Ý (Trọng Đạt) là nhà chính trị, nhà quân sự phục vụ nước Tào Ngụy thời kỳ Tam Quốc trong lịch sử Trung Quốc. Ông cũng là người đặt nền móng cho nhà Tây Tấn thay thế nhà Nguỵ. Người có công lớn vì bảo vệ được Tào Ngụy trước các cuộc Bắc phạt của Gia Cát Lượng.

Khi cô lại định quay đầu thêm lần nữa...... Thôi, không cần quay đầu thêm nữa đâu. Nghĩ bằng đầu gối cũng biết, sắc mặt của Thẩm Diệu Chu bây giờ hẳn là cũng như cái đít nồi rồi.

Lần trước khi Mạc Tiếu Phàm đi tới biệt thự cổ, khi ấy cô mới biết tâm tư của Thẩm Diệu Chu...... Tính cách của người này bá đạo, thích sạch sẽ, lúc này còn có thể có biểu tình gì? Chắc cũng phải như hai người cô vừa nhìn rồi!

"Thi Thi, làm sao bây giờ?" Bạn cùng bàn ngồi phía trước đưa tay ra sau chọc chọc vào lưng cô khi cô quay đầu nhìn Sở Nghệ Niên.

"Cái gì mà làm sao bây giờ." Tống Ỷ Thi vừa lẩm bẩm vừa chen ra khỏi đội ngũ của lớp: "Chạy trước vì bản thân thôi chứ làm gì! Mạng sống là trên hết!"

Bạn cùng bàn chọc xong liền quay lên, quay xong vẫn nhịn không được mà hỏi: "Hả, cậu nói gì cơ? Cậu không định trả lời cậu ấy sao?"

Bạn cùng bàn vừa dứt lời, thấy không ai trả lời liền quay đầu nhìn lại, đâu còn thân ảnh của Tống Ỷ Thi nữa, cô ba chân bốn cẳng biến mất từ khi nào rồi.

Ba người Sở Nghệ Niên, Ung Dương, Thẩm Diệu Chu đều lạnh lùng đánh giá nam sinh trên đài, sau đó ngay lập tức nhìn về phía Tống Ỷ Thi.

Cô sẽ phản ứng như thế nào?

Đồng ý? Hay là từ chối?

Nếu trên mặt cô nàng cũng lộ ra một chút xấu hổ hoặc vui sướng như các cô gái khác...

Trong phút chốc, vô số suy nghĩ u ám dâng lên, bao phủ ba người bọn họ ở trong đó.

Nhưng mà nhìn lướt qua, nhìn mấy lần vẫn không thấy...... Người đâu mất rồi?

Thẩm Diệu Chu lại siết chặt bàn tay.

Cô đang trốn tránh cậu ấy.

Thẩm Diệu Chu rời khỏi đội ngũ, đi ra ngoài sân thể dục.

Sở Nghệ Niên rất nhanh cũng rời khỏi sân thể dục và bắt đầu tìm kiếm thân ảnh Tống Ỷ Thi xung quanh......

Ung Dương nhìn qua thì bình tĩnh hơn hai người đó nhiều, cậu lập tức đi về phía đài chủ tịch (cái nơi để hình của vị chủ tịch nước, như Việt Nam mình có cái đài để Bác Hồ ấy).

"Không phải, anh Dương, chờ một chút đi, anh Dương, cậu định làm gì.... Anh Dương ơi, anh Dương à, giết người là phạm pháp đó! Anh Dương bớt giận......"

Lúc trên sân thể dục bùng nổ thì trên mạng cũng không kém phần vì việc này, cũng bùng nổ không nhỏ.

[Trực tiếp truyền hình trực tiếp! Hiện trường của đại hội thể thao Hãn Hải là nơi để quán quân trong hạng mục bơi lội phát biểu cảm nghĩ và cảm nghĩ đó là tỏ tình với Tống Ỷ Thi!]

[Để tôi đoán xem, quán quân là Ung Dương?]

[Lầu trên đoán sai rồi. Ung Dương cùng Thẩm Diệu Chu đồng thời tham gia hạng mục bơi lội, không biết vì sao, hai người bọn họ trên đường bơi trừng mắt nhìn nhau hay tình chàng ý thiếp nhiều quá mà bị chuột rút rồi chìm xuống đáy... Vì thế quán quân cuối cùng thuộc về một thành viên khác của đội bơi lội.]

[Đờ mờ? Cho nên thành viên của đội bơi lội này ở trước mặt Ung Dương, Thẩm Diệu Chu và ảnh đế Sở công khai tỏ tình với Tống Ỷ Thi? Anh bạn này dũng cảm ghê á!]

[... Drama trên sân thể dục lúc này thế nào rồi, tôi có chút tò mò a!]

[Cho nên, không ai nói Tống Ỷ Thi lúc ấy đáp lại như thế nào sao?]

[…… Đến rồi, đến rồi, mau mau đi xem trực tiếp! Mẹ nó, anh trai kia quá dũng cảm!]

Tống Ỷ Thi trốn vào đám người không ai thấy, cô lặng yên không một tiếng động đi vòng qua cầu thang bên kia, đi tới trên đài chủ tịch.

Mọi người dưới đài nhất thời ồ lên.

Tất cả mọi người

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp