Khi Vạn Nhân Mê Xuyên Vào Pháo Hôi Truyện Linh Dị

CHƯƠNG 38: XÓM NÚI CỔ QUÁI 6: “PHÒNG TÂN HÔN, EM CÓ HÀI LÒNG KHÔNG?”


8 tháng

trướctiếp

Thực hiện: Clitus x T Y T

Tên ngốc bị Thời An đá xuống giường nhưng ngay sau đó lại lập tức nhào lên giường.

Thời An tưởng rằng tên ngốc cũng giống như con ác quỷ háo sắc kia muốn sàm sỡ cậu, nhưng không ngờ tới tên ngốc đó không làm gì cả, chỉ nhẹ nhàng liếm vết thương của cậu.

Cảm giác khi tiếp xúc với đầu lưỡi có chút nhột, nhưng làm giảm cơn đau của Thời An một cách đáng kể.

Thời An dần bình tĩnh lại.

Ngay sau đó cậu cảm thấy vết thương dịu đi rất nhiều, hóa ra là tên ngốc đang bôi thuốc cho cậu, đó là thuốc mỡ Erythromycin, có thể giảm mẫn đỏ da khi bị cọ xát.

Thời An hơi giãy giụa một chút, tên ngốc đó vẫn cười hi hi vui vẻ, giơ thuốc lên, lắp bắp nói: “Thuốc, vết thương, có thể khỏi!”

Nếu dịch ra có lẽ có ý nghĩa là vết thương được bôi thuốc mỡ này sẽ nhanh lành.

Cũng không biết tên ngốc này lấy đâu ra được thuốc mỡ, sao biết được thuốc mỡ có thể trị khỏi vết thương.

Lúc tên ngốc hôn cậu rất dùng sức, nhưng khi bôi thuốc lại rất nhẹ nhàng, thậm chí còn khiến Thời An cảm thấy rất thoải mái.

Vì vậy Thời An cũng không nhúc nhích nữa, thậm chí còn đổi tư thế để tên ngốc bôi thuốc dễ dàng hơn.

Ở một góc độ mà Thời An không nhìn thấy, biểu hiện khoa trương của tên ngốc đó đã được thu lại, ánh mắt cũng trở nên rất tỉnh táo, thậm chí có chút ảm đạm.

Môi cậu ta mím lại, khóe miệng hơi căng, nhìn có vẻ không được vui.

Bôi thuốc xong, tên ngốc ngước mắt lên nhìn Thời An với ánh mắt phức tạp.

Vết thương ở đây là do ai làm? Là…chú ấy sao?

Thời An cảm thấy động tác bôi thuốc dừng lại thì đỏ mặt cúi xuống nhìn.

Tên ngốc bắt gặp ánh mắt của Thời An lại bắt đầu cười ngốc nghếch, cảm xúc trong ánh mắt được thu lại, đôi mắt lại trong veo giống như một đứa trẻ.

“Xong rồi, xong rồi, không đau nữa, hi hi…”

Tên ngốc vui sướng nhảy nhót, loạng choạng vặn thuốc lại.

Thời An hiểu ý của cậu ấy, thuốc tốt.

Thời An đỏ mặt kéo quần lên, khẽ nói “cảm ơn” với cậu ấy, tên ngốc đó thu dọn thuốc xong lại nhào đến ôm lấy Thời An hôn ngấu nghiến.

Không biết là qua bao lâu, bên ngoài vang lên tiếng bước chân.

Thời An đoán rằng là Tống Cách đã trở về, giãy giụa càng kịch liệt hơn, tên ngốc trước đó làm thế nào cũng không đẩy ra được lúc này lại đột nhiên đứng dậy.

Tên ngốc

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp