Khi Vạn Nhân Mê Xuyên Vào Pháo Hôi Truyện Linh Dị

CHƯƠNG 36: XÓM NÚI CỔ QUÁI 4: “MỎNG MANH.”


8 tháng

trướctiếp

Thực hiện: Clitus x T Y T

“Thời An!”

Thời An bị nụ hôn làm cho sững người, thậm chí bị ấn xuống đất cũng quên mất việc phản kháng, vẫn là bị một tiếng gọi lớn làm cho tỉnh táo lại.

Cậu cố gắng dùng sức đẩy tên ngốc kia ra khỏi người mình, cứ tưởng rằng có giãy giụa cũng vô ích, nhưng không ngờ tên ngốc này lại thuận theo lực đẩy của cậu mà đứng dậy.

Tống Cách liền chạy đến bên chỗ Thời An kéo cậu dậy, còn rất thân thiết đập nhẹ vài cái phủi bụi trên người cậu.

Thời An biết Tống Cách là người tốt, nhưng lúc mông của cậu bị đập thì cậu vẫn có cảm giác rất kỳ lạ, nhịn không được mà bước về phía trước.

Tống Cách chú ý đến hành động nhỏ này của cậu, đôi môi không khỏi khẽ nhếch lên.

Thời An đã ổn, Tống Cách muốn tìm người vừa nãy để tính sổ.

Nhưng vừa kéo Thời An đứng dậy khi quay lại đã không thấy tên ngốc kia đâu.

Trưởng làng bước lên trước giải thích: “Cái tên ngốc này ba năm trước tới làng của chúng ta, lúc đến thì đã ngốc rồi, có đuổi thế nào cũng không đuổi đi được, sau đó dân làng thấy cậu ta tội nghiệp, cậu ta cũng không làm tổn thất gì đến lợi ích của chúng tôi cho nên mọi người đều mắt nhắm mắt mở để cậu ta ở lại trong làng.”

“Bình thường cậu ta chính là như vậy, đến rồi đi không dấu vết, người thì ngốc nhưng lực lại mạnh, tốc độ cũng rất nhanh, không biết sao cậu ta có thể làm được điều đó.”

“Ây da, làm các cậu sợ rồi có đúng không?”

Ở đây người duy nhất đã tiếp xúc với tên ngốc kia chính là Thời An, câu này đương nhiên là hỏi nhắm vào Thời An.

Thật ra Thời An nhớ lại chuyện vừa nãy vẫn còn chút sợ hãi, nhưng cậu không muốn gây phiền phức cho người khác, cho nên lắc đầu nói: “Vẫn ổn…không sao.”

Chỉ là lúc này cậu vì sợ hãi nên quên đi thiết kế nhân vật, giọng nói rụt rè này đã thành công kích hoạt cơ chế trừng phạt.

“Cảnh báo! Mức độ OOC đã vượt quá phạm vi cho phép, mời nhân vật chuẩn bị sẵn sàng tiếp nhận hình phạt.”

“3…2…1”

“Ưm…”

Đột nhiên cảm giác ngứa ngáy ập đến khiến cho Thời An không khỏi rên rỉ nhẹ, âm thanh đó ngọt ngào yểu điệu đến mức Thời An cũng không dám tin âm thanh đó lại phát ra từ chính miệng mình, làm cậu căng thẳng đến mức bụm miệng lại.

Cũng may mọi người đều đang chú ý đến phía trưởng làng, tiếng kêu đó của cậu lại không quá lớn cho nên không có ai nghe thấy tiếng rên vừa rồi của cậu.

Ngoại trừ Tống Cách.

Tống Cách không tin nổi quay đầu lại nhìn, nhìn chằm Thời An.

Cậu ấy tưởng rằng mình nghe nhầm, nhưng nhìn hành động của Thời An thì hình như…không có nghe nhầm.

Trong ánh mắt của cậu ấy không khỏi lộ ra vẻ hưng phấn.

Cậu ấy đã vô số lần tưởng tượng cảm giác thưởng thức tiếng rên của Thời An là như thế nào.

Cơ thể mềm mại biết bao, giọng nói ngọt ngào biết bao, biểu hiện ngây ngất đến mức nào, khóc thảm đến thế nào.

Bây giờ đã thật sự nghe được tiếng rên rỉ của Thời An, cậu ấy mới cảm thấy sự tưởng tượng của mình chưa đủ táo bạo.

Thì ra tiếng kêu của Thời An lại nghe hay đến vậy.

Thời An che miệng lại nhưng sự kỳ lạ trên cơ thể vẫn không dừng lại, càng ngày càng nhột sâu hơn.

Hơn nữa cái kiểu nhột này không giống như bị người ta cù, mà là kiểu kia…cái kiểu nhột mà không thể nào giải thích được.

Tên ngốc chạy rồi, trưởng làng cũng nói không cần quan tâm, mấy người bọn họ định quay về sảnh trước để ăn trưa.

Th

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp