Khi Vạn Nhân Mê Xuyên Vào Pháo Hôi Truyện Linh Dị

CHƯƠNG 19: CHUYỆN KINH DỊ TRONG KHUÔN VIÊN TRƯỜNG 19: GIẢI TRÌNH.


9 tháng

trướctiếp

Sau khi Giải Trình quay về phòng thì bắt đầu đọc sách, thi thoảng lại ngẩng đầu lên và nhìn ra ngoài cửa sổ, nhưng nhìn ngẩn ngơ một lúc thì lập tức lấy lại tinh thần rồi đặt sự chú ý lên bàn sách.

Giống như cậu bé vẫn có tính lười biếng của mọi đứa trẻ, nhưng lại nhất quyết ép mình đọc sách.

Cậu ấy rất nỗ lực, cứ như vậy ngồi cả buổi chiều, Thời An thì cứ như vậy đứng bên cạnh nhìn cậu ấy.

Lúc đầu cậu vẫn có thể đứng phía sau nhìn Giải Trình đang làm gì, đọc những quyển sách nào, sau đó bởi vì Giải Trình dành quá nhiều thời gian để xem sách nên cậu cảm thấy mình đứng không nỗi nữa đành tìm một góc vừa mắt rồi ngồi xổm xuống.

Giải Trình từ trên bầu trời tươi sáng luôn nhìn thấy những đám mây đỏ đầy trên bầu trời, cuối cùng Thời An thật sự không chịu được nữa, mê man ngủ thiếp đi.

Trước khi chìm vào giấc ngủ, trong đầu cậu chỉ còn sót lại một suy nghĩ: khó trách Giải Trình lại xuất sắc, còn nhỏ như vậy mà đã có sức chịu đựng bền bỉ như vậy, cậu ấy không thành công thì còn ai thành công.

Thời An không biết là, sau khi cậu ngủ thiếp đi, bóng dáng cậu bé đang nghiêm túc xem sách trong phòng sách lập tức đứng dậy, biểu hiện trên khuôn mặt là sự vô cảm không hề phù hợp với lứa tuổi của cậu bé.

Cậu bé đi đến đứng trước góc tường nơi Thời An đang ngồi xổm, rồi cũng ngồi xổm xuống, không làm gì cả, chỉ lặng lẽ nhìn vào góc khuất.

Mãi cho đến khi hành lang ngoài phòng có tiếng động, mới miễn cưỡng thu lại ánh nhìn, đứng dậy rời đi.

Thời An bị đánh thức bởi tiếng nói chuyện ồn ào.

Bên ngoài dường như có tiếng ồn, có tiếng của đàn ông, có tiếng của phụ nữ, còn có tiếng nói non nớt của một cậu bé.

Cậu giật mình mơ hồ tỉnh lại trong tiếng ồn ào, bởi vì ngủ trong tư thế ngồi xổm nên hai chân đều bị tê, lòng bàn chân truyền đến những cơn đau râm ran, đau đớn khiến cậu ngồi phịch xuống đất để máu ở hai chân lưu thông trở lại.

Cơn đau tê dại ở chân đã đỡ đi một chút, cậu cũng nghe rõ âm thanh nói chuyện bên ngoài.

Một người đàn ông đang tức giận, có lẽ nói phần lớn cuộc nói chuyện đều là tiếng la hét của người đàn ông, thi thoảng mới pha chút giọng nói an ủi của người phụ nữ, xuất hiện ít nhất chính là tiếng phản bác của cậu bé.

“Ta nói cho con biết Giải Trình, Lục Vân là mẹ của con! Con còn dám không tôn trọng cô ấy, thì cút ra khỏi nhà này đừng quay về nữa!”

“Thượng Lâm, đừng tức giận nữa mà Thượng Lâm, con vẫn còn nhỏ, đừng lớn tiếng như vậy.”

“Nó nhỏ hả? Nó giống y như người mẹ ngông cuồng tự cao tự đại của nó, trong lòng còn có chủ ý riêng! Nó còn không để ba nó trong mắt!”

“Ba, ba không thấy ba rất nực cười sao? Vừa nói Lục Vân là mẹ của con, vừa lại nói con giống như người mẹ ngông cuồng tự cao tự đại kia, trong lòng của ba rốt cuộc ai mới là mẹ của con?”

“Con! Lục Vân em xem đi, còn nhỏ mà miệng mồm lanh lợi như vậy, anh thấy anh ngày thường có phải là quá tốt với nó rồi hay không!”

Thời An chưa nhìn thấy được cảnh tượng bên ngoài phòng, nhưng từ cuộc nói chuyện cũng đại khái đoán ra được đã xảy ra chuyện gì.

Người bên ngoài phòng có lẽ chính là Giải Trình và ba của Giải Trình, còn có người phụ nữ kia ở hoa viên hôm nay, cố tình trang điểm giống phụ nữ trung niên, là mẹ kế của Giải Trình.

Ba của Giải Trình đang trách mắng cậu ấy không tôn trọng mẹ kế của mình.

Tiếng cãi vã bên ngoài phòng vẫn đang tiếp tục, càng cãi càng quyết liệt, sau cùng kết thúc bằng một cái bạt tay giòn giã.

Qua một hồi, Giải Trình đẩy cửa bước vào phòng, Thời An nhìn rõ vết sưng tấy ở nửa mặt bên trái của cậu bé, trên mặt hiện rõ dấu tay.

Đó là cái tát mà ba của Giải Trình đã tát cậu ấy.

Không biết tại sao, nhìn thấy Giải Trình bước vào với một cái tát trên mặt, vẻ mặt thì lạnh lùng, trong lòng Thời An căng thẳng khó hiểu.

Cậu cảm thấy có chút đau lòng cho đứa trẻ này.

Không đúng, không phải một chút, mà là rất đau lòng cho đứa trẻ này.

Còn chưa đến mười tuổi, đáng lẽ ra phải vô lo vô nghĩ, ở cái độ tuổi mà được cha mẹ xem như của quý thì lại có vị trí đáng xấu hổ trong nhà như thế này.

Không giống như Thời An đang lo lắng, biểu hiện của Giải Trình vô cùng bình tĩnh, hoàn toàn không vì bị ba đánh mà đau lòng, sau khi quay về phòng, cậu ấy nên làm chuyện gì thì làm chuyện đó.

Thời An đứng một bên nhìn cậu ấy, trong lòng đối với Giải Trình thán phục thêm một bậc.

Quá giỏi rồi, nếu là cậu ở độ tuổi nhỏ như vậy mà bị ba ruột của mình đối xử như vậy, nhất định sẽ rất đau lòng, rất rất đau lòng.

Dòng thời gian của giấc mơ này diễn ra rất nhanh, chính xác mà nói là chỉ hiện lên những chi tiết quan trọng, chỉ xuất hiện những phân đoạn quan trọng trong cuộc đời của Giải Trình.

Ví dụ những chuyện quan trọng hơn chẳng hạn như thi cử, lên lớp, khởi nghiệp, đầu tư chứng khoán, còn có một số lúc tâm trạng của Giải Trình có thay đổi lớn, ví dụ như lúc nhớ về mẹ.

Từ thời thơ ấu đến thành niên của Giải Trình, từ trong giấc mơ Thời An cũng đã suy luận ra đại khái vấn đề của gia đình cậu ấy.

Ba ruột của cậu ấy là Dương Thương Lâm, là một người đàn ông có tư tưởng lỗi thời, mượn lời ngon tiếng ngọt biểu hiện ra bên ngoài để lừa dối trái tim của người con gái mới lớn.

Cô con gái mới lớn ấy bất chấp sự ngăn cản của người lớn trong gia đình mà kết hôn với Dương Thương Lâm.

Ba mẹ của gia đình họ Trình không nỡ để đứa con gái mình vất vả nuôi nấng phải chịu khổ cực nên muốn hỗ trợ người đàn ông nông thôn bảo thủ kia, mặc dù trong lòng không thích nhưng nghĩ vì để con gái có cuộc sống tốt hơn một chút nên cũng bỏ qua.

Người đàn ông nông thôn đó thật sự rất có tham vọng, cũng có thực lực, có được sự giúp đỡ của quý nhân nên sự nghiệp của ông ta có thể nói là lên như diều gặp gió.

Nhưng sau khi dựa vào gia đình nhà vợ để thăng tiến sự nghiệp xong, bản chất cặn bã của người đàn ông bảo thủ đó liền lộ nguyên hình.

Dương Thương Lâm từ sớm đã không hài lòng với người vợ trong gia đình mình, một người phụ nữ suốt ngày không làm việc nhà không chăm sóc con cái,  ngày nào cũng tập đàn, chơi cờ, viết thư pháp, vẽ tranh, mỗi ngày đều trang điểm ăn mặc lộng lẫy, không giống một người vợ tiêu chuẩn.

Quan trọng nhất là, sinh ra đứa con tính tình lại không giống ông ta, mà giống y như người vợ kia, từ xưa đến nay làm gì có đạo lý con trai lại có tính cách giống mẹ chứ? Mỗi lần ông ta về quê ăn tết đều bị người trong làng cười nhạo, nói ông ta là đứa ở rể.

Còn có người nhà của người vợ kia, càng tệ hơn.

Đúng, là ông ta dựa vào gia đình họ Trình, nhưng bây giờ sự nghiệp của ông ta lớn hơn nhà họ Trình rất nhiều rồi, nhà họ Trình không khen ông ta thì thôi, lại còn mang chuyện ông trước đây ông khốn đốn khó khăn ra để nói.

Ông ta là một người đàn ông, là một người đàn ông có sự nghiệp thành công, ông ta nên làm chủ gia đình.

Bên cạnh ông ta nên có một người vợ hiền lành, đức độ biết nghe lời, còn có một người con trai nối dõi tông đường, chứ không phải dáng vẻ như bây giờ, vị trí của phụ nữ trong nhà còn cao hơn ông ta, con trai thì không giống với tính ông ta.

Đứa con trai không theo họ Dương của ông, thì có khác gì không phải con của ông ta chứ?

Khi địa vị ngày càng cao, Dương Thương Lâm ngày càng bất mãn với người vợ ban đầu của mình, năm đó khi Giải Trình được bảy tuổi, gia đình vốn đã bấp bênh của họ cuối cùng cũng tan vỡ.

Nguyên nhân là vì mẹ ruột của Giải Trình phát hiện Dương Thương Lâm có người phụ nữ khác bên ngoài, còn có đứa con riêng đã bảy tuổi rồi.

Xuất thân của Trình Viên quyết định tính cách cứng cỏi của bà, trong mắt bà ấy không bao dung nổi một hạt cát, sau khi phát hiện ra sự tồn tại của tình nhân và đứa con riêng, bà ấy lập tức ra tòa kiện ly hôn.

Không chịu thỏa thuận các bước ly hôn, trực tiếp kiện ra tòa và yêu cầu Dương Thương Lâm rời khỏi nhà.

Một đôi vợ chồng từng yêu nhau thắm thiết lại quay lưng với nhau như kẻ thù, có lẽ vốn dĩ họ chưa từng yêu nhau, cuộc hôn nhân này chẳng qua chỉ thủ đoạn của người đàn ông bảo thủ kia để bước vào giới thượng lưu.

Vụ kiện ly hôn này kéo dài rất lâu, gây náo động cả thành phố Vân, cuối cùng gia đình họ Trình đã thua kiện.

Mà nguyên nhân nhà họ Trình thua kiện là vì Dương Thương Lâm dở trò đồi bại phía sau lưng cắt đứt đường dây gọi vốn của nhà họ Trình khiến nhà họ Trình phá sản, không còn tinh thần để tiếp tục vụ kiện cho nên đã thua kiện.

Tin tức về vụ kiện của gia đình này được thành phố Vân, thậm chí là cả tỉnh Vân bàn tán trong thời gian rất dài.

Có người oán trách phú quý là chuyện vô thường, có người nói Dương Thương Lâm là kẻ bạc tình bạc nghĩa không đáng làm người, đương nhiên là có kẻ thắng người thua, càng có nhiều người nói làm phụ nữ không nên quá mạnh mẽ, nếu không gia đình không thể hòa thuận.

Sự thật mà nói lúc Thời An nghe thấy những lời nhận xét như vậy thì cũng ngạc nhiên, mấy người đó rốt cuộc là tại sao có thể đưa ra những kết luận như vậy chứ? Vong ân phụ nghĩa sao có thể rửa sạch tội được chứ?

May mắn thay những lời nhận xét lạnh lùng này chỉ đề cập ngắn gọn trong giấc mơ, không đi sâu vào chi tiết, nếu không người không có năng lực đồng cảm mạnh mẽ như Thời An chắc bị tức chết.

____ Truyện được edit và đăng tải miễn phí tại T Y T____

Nhưng chỉ mới nghe được vài câu như vậy cậu đã tức giận rồi, vậy còn Giải Trình thì sao?

Giải Trình rất yêu mẹ ruột của cậu ấy, nghe được những lời này chắc chắn sẽ càng tức giận, càng đau lòng hơn.

Thời An cảm thấy đau lòng cho Giải Trình nhiều hơn nữa.

Tuy rằng Giải Trình luôn ức hiếp cậu như vậy, thật sự rất tàn ác, nhưng Gi ải Trình cũng thật sự khiến người ta đau lòng thay.

Sau khi mẹ kế của Giải Trình vào nhà, Dương Thương Lâm ngày càng đối xử tệ với cậu ấy, trong lòng ông ta vốn dĩ chưa bao giờ xem Giải Trình là con trai của mình, nếu không phải vì tránh để người đời đàm tiếu, ông ta căn bản sẽ không tiếp tục nuôi dưỡng Giải Trình.

Hai người hầu luôn đi bên cạnh Giải Trình cũng bị sa thải rồi, Giải Trình ở trong nhà không còn chỗ dựa, cha ruột không xót, mẹ kế càng không ưa, rõ ràng ở trong nhà của mình nhưng lại không bằng sống nhờ nhà người khác.

Mỗi ngày trôi qua đều giống như bước đi trên tảng băng mỏng.

Sau khi vào cấp ba, Giải Trình nhận được quyền thừa kế tài sản do mẹ cậu ấy để lại, cậu cầm lấy số tiền đó đi tìm người thân tín của gia đình họ Trình, mở ra sự nghiệp của riêng mình.

Cậu ấy đem thời gian của mình đập vỡ thành từng mảnh nhỏ mà tận dụng, từng bước từng bước trở thành nhân vật huyền thoại mà người đời truyền miệng sau này.

Những manh mối và suy đoán mà Thời An có được khi ghé thăm các cửa hàng gần trường không phải là hoàn toàn sai, kinh nghiệm thực tế của Giải Trình cũng rất gần với những suy đoán đó.

Cậu ấy là bị người khác hãm hại, bị em trai kế của cậu ấy phóng hỏa thiêu chết trong lớp dạy nhạc.

Giải Trình thừa kế dòng máu ưu tú từ mẹ ruột, thông minh tài giỏi, không chỉ đạt được những thành tích cao trong học tập mà ngay cả trong sự nghiệp cũng vậy.

Nhưng đứa con riêng mà Dương Thương Lâm xem như viên ngọc quý kia thì lại không giống vậy, ba ruột cậu ta là một người đàn ông nông thôn bảo thủ và ích kỷ, người mẹ ruột là tình nhân mang thai lúc còn chưa đến tuổi thành niên, cả hai người đều không có tư cách dán lên người hai chữ ưu tú.

Rồng sinh rồng phượng sinh phượng, con của chuột thì sẽ biết đào lỗ, đứa con do hai người như vậy sinh ra đã được định sẵn là người tầm thường.

Thực tế tầm thường lại là trạng thái của người bình thường, em trai kế của Giải Trình được sinh ra trong gia đình có điều kiện như vậy cũng được xem là hơn hẳn rất nhiều người rồi.

Nhưng từ nhỏ đã nhận được sự giáo dục từ mẹ ruột, tầm nhìn hạn hẹp, đầu óc cũng suy nghĩ không được xa, không muốn nỗ lực, chỉ muốn kéo những người ưu tú xung quanh mình xuống.

Không biết  từ lúc nào, mỗi lúc thế giới thượng lưu tụ tập, ngoài mặt mọi người luôn khen ngợi Dương Thương Lâm, luôn miệng khen con trai út của ông ta tài giỏi.

Nhưng cũng chỉ là bề ngoài, trong lòng mọi người đều rõ người thật sự ưu tú trong nhà họ Dương chỉ có cậu con trai lớn kia.

Dương Trạch thường nghe thấy lời nhận xét của người khác vốn đã rất ghen tị với Giải Trình, thêm vào đó sau khi lên cấp ba, trong gia đình bắt đầu gây áp lực cho cậu ta, thậm chí cả Dương Thương Lâm cũng bắt đầu đem cậu ra so sánh với Giải Trình.

Ngay khi cậu ta đang ở đáy sâu thì Giải Trình đã tỏa sáng rực rỡ, kỳ thi mô phỏng Giải Trình lại đứng đầu tỉnh, điểm cao gấp đôi cậu ta, người mà phải nhờ đến các gia sư có tiếng đến ôn thi.

Cậu ta không còn kìm chế được sự ghen tị trong lòng nữa.

Dương Trạch biết thói quen của Giải Trình mỗi khi quá buồn hay quá vui, Giải Trình đều sẽ đến lớp học âm nhạc để chơi piano, bởi vì chính mẹ ruột cậu ấy đã dạy cậu ấy chơi piano.

Vào hôm có kết quả của kỳ thi mô phỏng, Dương Trạch đã ở lại trước cửa lớp dạy đàn, quả nhiên, đã đợi được Giải Trình.

Cậu ta lấy ra thuốc mê đã chuẩn bị trước, thổi thuốc mê vào lớp học âm nhạc qua các khe trên cửa sổ.

Giải Trình là người vô cùng nhạy bén, cảm thấy sức khỏe của mình có gì đó không đúng liền muốn rời khỏi phòng học nhạc.

Nhưng cửa ra vào và các cửa sổ đều bị khóa chặt.

Giải Trình lập tức nhận ra có người muốn hại cậu ấy, nhân lúc còn sức định đá tung cửa để ra ngoài.

Dương Trạch biết nếu như Giải Trình ra ngoài được, nhất định sẽ điều tra ra cậu ta, sau đó báo thù cậu ta, lần này không thành công thì xả thân hy sinh, lần này Giải Trình nhất định phải chết, cho nên cậu ta cũng không giấu diếm nữa, lấy ra thuốc gây mê đã chuẩn bị trước, bắn ra rất nhiều phát, cuối cùng cũng trúng Giải Trình.

Lúc này đã đến giờ ăn tối giữa tiết học, trong tòa nhà trường học không có ai, ngoài ra Dương Trạch còn lợi dụng quyền lực của mình trước đó làm sạch hiện trường và tắt hết camera giám sát, cho nên trong tòa nhà chỉ có cậu ta và Giải Trình.

Không ai có thể đến cứu Giải Trình.

Giải Trình mất đi khả năng tự chủ, Dương Trạch lập tức lấy ra xăng đã chuẩn bị trước, tưới khắp phòng học sau đó chăm lửa đốt.

Ngọn lửa lan nhanh, chuông báo cháy vang lên, những người có mặt tại trường phát hiện đám cháy đã lập tức triển khai các biện pháp chữa cháy.

Ngọn lửa được dập tắt rất nhanh, từ toàn bộ tòa nhà dạy học có thể nhìn thấy chỉ có phòng dạy nhạc và hai phòng kế bên là bị ảnh hưởng, nhưng có nhanh hơn cũng không kịp nữa, cơ thể đã đẫm xăng của Giải Trình nằm giữa phòng dạy nhạc, lúc này đã bị thiêu cháy thành than đen.

Vụ việc này thoạt nhìn không giống sự cố ngoài ý muốn, chỉ cần cảnh nhát nhúng tay vào điều tra nhất định sẽ tìm ra chân tướng.

Nhưng kết quả...giống như Thời An đã biết, tất cả mọi người đều chỉ coi nó là một tai nạn.

Bởi vì Dương Trạch có một người ba tốt, lại may mắn gặp được hiệu trưởng của trường cấp ba lại là một kẻ thích tiền, dù sao trận hỏa hoạn ngoài ý muốn này cũng chỉ có một người chết là Giải Trình mà thôi, hơn nữa cơ sở vật chất của trường cũng không bị hư hại, nên rất dễ che giấu.

Sau sự việc đó Dương Thương Lâm đã dạy cho Dương Trạch một trận nghiêm khắc, sau đó nhanh chóng đuổi cậu ta ra nước ngoài, rời xa khỏi nơi thị phi này.

Về phần Giải Trình...

Lúc Giải Trình còn sống, cuộc đời cậu ấy ngập tràn sự thù hận, chết còn chết trong tay kẻ thù, lại thêm phẩn cái chết của bản thân lại bị che đậy cho qua một cách nhẹ nhàng như vậy, cho nên đã nhanh chóng biến thành quỷ.

Bảy ngày sau khi Giải Trình chết, trong tòa nhà trường học vang lên tiếng đàn piano, đó là bản giao hưởng số năm của Beethoven, bản nhạc cậu ấy thích chơi nhất khi còn sống.

Kể từ ngày đó trở đi, mỗi ngày trong trường học đều bắt đầu xảy ra những chuyện kỳ lạ.

Hiệu trưởng cảm thấy chột dạ, liền tìm một người được gọi là chuyên gia đến để trừ tà.

Ông ta mời hết thầy này rồi đến thầy khác, bầy hết trận pháp này đến trận pháp khác, cuối cùng cũng tạm thời khống chế được Giải Trình.

Mặc dù nửa đêm cậu ấy vẫn sẽ ra đánh đàn, nhưng ít nhất phạm vi hoạt động bị giới hạn, chỉ có thể ở trong lớp học âm nhạc, thời gian xuất hiện cũng ngắn ngủi, chỉ có thể xuất hiện mười phút sau khi tiếng đàn vang lên lúc nửa đêm.

Hiệu trưởng cho mỗi học sinh một khoản trợ cấp dưới nhiều danh nghĩa khác nhau, một số học sinh không thể hối lộ bằng trợ cấp thì sẽ miễn thi đua, hoặc là hối lộ để vượt qua các kỳ thi có tiếng.

Đồng thời tòa nhà trường học dùng để dạy học cũng được thay bằng một tòa nhà mới, ký túc xá cũng thay mới, nhà vệ sinh được mở rộng, căn tin giảm giá, đồ ăn còn cho thêm rất nhiều thịt vào thực đơn.

Nói chung không ai trong những học sinh nhận được lợi ích đi lan truyền tin chuyện kinh dị trong khuôn viên trường ra bên ngoài, và trường thực nghiệm trung học lại trở về yên tĩnh như bình thường.

Nhưng trong tòa nhà trường học cũ nơi đang được thả lỏng sự cảnh giác, các học sinh đều không biết Giải Trình đang lên kế hoạch trả thù.

Những trận pháp chỉ có thể nhất thời giam cầm cậu ấy, nhưng không thể giam giữ được cậu cả đời.

Cậu ấy vẫn y như cũ xuất hiện trong thời gian nhất định ở thời điểm nhất định, khiến cho những kẻ ngu ngốc vẫn luôn nghĩ là mình làm đúng kia nghĩ rằng cậu ấy vẫn đang bị giam cầm.

Trên thực tế chính Giải Trình đã lan truyền thông tin chuyện kỳ lạ trong trường ra khắp khuôn viên trường.

Cậu ấy đang nuôi dưỡng năng lượng, chờ ngày tích lũy đủ sức mạnh.

Nhưng cậu ấy không ngờ tới, Thời An đã xuất hiện.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp