Hạc Lai Khuynh Thời

CHƯƠNG 37: ĐỒNG HÀNH


8 tháng

trướctiếp

Tết nguyên tiêu vừa qua, lễ tình nhân đã vội vã chen vào. Sáng sớm hôm nay, Cố Thời Hạc nhận được một bó hoa hồng trắng siêu to khổng lồ từ em trai mình. Bó hoa hồng được tặng kèm với một tấm thiệp. Trên thiệp là nét chữ nhỏ nhắn mềm mại của Cố Thời Khuynh tự viết – “Không ghen với quan, không tị với tiên, không say phù du chỉ say người.”

Cố Thời Hạc nhìn chữ trên tấm thiệp, mỉm cười: “Rất độc đáo, anh xin nhé.” Sau đó anh cẩn thận nhận lấy tấm thiệp, đặt bó hoa trên bàn sách của anh.

“Anh ơi, em đang nghĩ. Sau này, cứ đến mỗi dịp lễ tình nhân em sẽ tặng cho anh một bó hoa hồng trắng.

Cố Thời Hạc ngẩn người, không hiểu cậu em trai giả nhà mình nảy ra cái ý tưởng này từ đâu. Thế nhưng anh vẫn trả lời cậu: “Được thôi.”

Cố Thời Hạc lấy ra một chiếc hộp nhỏ tinh xảo trong ngăn tủ bàn học của mình ra: “Chúc A Khuynh lễ tình nhân vui vẻ.”

Cố Thời Khuynh nhận lấy, mở ra. Bên trong là một chiếc đồng hồ bằng bạc. Kim đồng hồ màu xanh ngọc, trông tinh xảo đẹp đẽ vô cùng. Khoé miệng Cố Thời Khuynh khẽ cong, cậu vươn tay về phía anh: “Anh đeo giúp em đi.”

“Em này.” Cố Thời Hạc cưng chiều lắc đầu, lấy đầu hồ ra, nghiêm túc đeo đồng hồ giúp cậu: “Thích không?”

“Chỉ cần là quà anh tặng thì cái gì em cũng thích.”

“Hôm nay là lễ tình nhân, em có muốn đi đâu đó hẹn hò với anh không?” Cố Thời Hạc đã có thể luyện đến trình độ nói những lời này mà mặt không đỏ, tim không đập.

“Anh ơi, mình đi ngồi vòng quay mặt trời đi.”

“Vòng quay mặt trời hả? Anh không có ý kiến gì với đề nghị này. Nhưng mà, sao A Khuynh lại muốn ngồi vòng quay mặt trời với bạn trai em?”

“Em đã từng nghe thấy một lời đồn, không biết là bắt đầu từ đâu. Người ta bảo rằng nếu hôn môi người mình yêu trên chỗ cao nhất của vòng quay mặt trời thì cặp tình nhân đó sẽ được ở bên nhau mãi mãi.” Cố Thời Khuynh dừng một chút, sau đó tiếp lời: “Lần trước em với anh ngồi vòng quay mặt trời không hôn nhau ở chỗ cao nhất, do đó đến bây giờ em vẫn còn tiếc nuối. Vì vậy lần này phải đi bù.”

Cố Thời Hạc không nhịn được cười: “Phụt, không ngờ rằng A Khuynh lại đi tin mấy chuyện này. Được thôi, hôm nay chúng ta sẽ đi chơi vòng quay mặt trời.”

Thế là ngày lễ tình nhân hôm nay, cuối cùng Cố Thời Khuynh cũng được toại nguyện. Cậu đã được hôn Cố Thời Hạc ở điểm cao nhất của vòng quay mặt trời.

Tết nguyên tiêu và lễ tình nhân lần lượt nối đuôi nhau rời đi, ngày khai giảng chẳng mấy chốc đã tới. Hai người vẫn giống như ngày thường, ngày ngày đi học, tới căng tin, về ký túc xá. Ba buổi một ngày cứ thế trôi qua. Nhưng những khi rảnh rỗi không có việc gì, hai người sẽ đi học cùng người kia, đi dạo trong khuôn viên trường cùng nhau, ôm hôn vụng trộm ở những nơi thưa thớt kín đáo.

Hôm nay Cố Thời Khuynh có thời gian rảnh nên cậu đi tới phòng tự học trống trải cùng Cố Thời Hạc. Nói là “tự học”, nhưng thực chất là cậu đi hẹn hò với anh.

Cậu bất chợt hỏi anh đang chăm chú đọc tài liệu bên cạnh: “Anh ơi, anh từng viết thư tình bao giờ chưa?”

“Anh chưa, sao thế?”

“Nhưng mà có rất nhiều người đã từng viết thư tình cho anh, em rất ghen tị. Anh ơi, anh cũng viết thư tình cho em thử đi.”

Từ trước tới nay Cố Thời Hạc chưa bao giờ từ chối bất kỳ yêu cầu gì từ em trai cưng của anh. Anh thật sự mua giấy viết thư và phong thư được trang trí cầu kì ở trên mạng, viết thư tình cho bạn trai của anh.

Mấy ngày sau, Cố Thời Khuynh nhận được thư tình của Cố Thời Hạc –

“Vì sao cánh hoa hồng trắng lại giống cái đuôi của chú mèo nhỏ kia?” Trên giấy viết thư xinh đẹp có một dòng chữ không đầu không đuôi.

Cố Thời Khuynh: “???”

“... Em nghĩ là anh muốn nói rằng, anh thích hoa hồng trắng, còn em giống chú mèo nhỏ phải không?”

“Đúng là anh có ý này… Anh đang b�

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp