Hạc Lai Khuynh Thời

CHƯƠNG 15: LỜI CẦU NGUYỆN


8 tháng

trướctiếp

Chụp ảnh xong, hai người lại đi dọc theo con đường mòn trên núi một lát. Đi được một chốc lại dừng, ngắm nghía cảnh đẹp trên đỉnh núi.

Cố Thời Khuynh nhìn thấy có quả thông rơi ở góc đường, cậu lon ton chạy tới, nhặt quả thông lên.

“Anh ơi, em mang quả thông này về nhà được không?”

“Dĩ nhiên là được rồi.” Có lẽ trẻ con sẽ thích mấy thứ đồ chơi nho nhỏ, Cố Thời Hạc nghĩ như vậy.

Đỉnh núi Phi Tú Phong có một ngôi miếu, gọi là miếu Tê Phi. Bên trong miếu thời một số vị thần tiên trong truyền thuyết. Thế nhưng cụ thể là thần thánh phương nào thì Cố Thời Hạc không để ý, vì anh là một người không tin thờ quỷ thần, theo thuyết vô thần.

Nhưng bấy giờ, Cố Thời Hạc lại nhìn thấy những đoàn du khách nối đuôi nhau không dứt đi vào ngôi miếu, hương khói nghi ngút không ngừng. Anh nhìn sang cậu bé đáng yêu đang nắm tay anh, đừng bên cạnh anh, bỗng nhiên lại nảy ra ý tưởng muốn cầu trời thần ban phúc.

“A Khuynh, đây là ngôi miếu ở trên đỉnh Phi Tú Phong, người ta gọi là miếu Tê Phi. Em có muốn đi vào cầu nguyện không?”

“Dạ vâng.”

Cố Thời Hạc nắm tay dắt Cố Thời Khuynh đi vào. Hai người cùng hướng về bức tượng sơn thủy được thờ trong chùa, chắp tay trước ngực, hai mắt nhắm nghiền, thành tâm cầu nguyện.

Cầu cho A Khuynh vui vẻ an khang, vạn sự như ý.

Cố Thời Khuynh cũng học theo Cố Thời Hạc, chắp tay trước ngực giống anh, nhắm mắt cầu nguyện.

Cầu nguyện xong, đôi mắt đang nhắm cũng mở to ra.

“A Khuynh vừa cầu nguyện điều gì vậy?” Cố Thời Hạc đưa một tay chống cằm, tò mò hỏi Cố Thời Khuynh.

“Có liên quan đến anh, nhưng em không nói cho anh được đâu. Bởi vì người ta bảo rồi, nếu nói ra điều ước của mình thì sẽ mất linh.” Đôi mắt của Cố Thời Khuynh sáng ngời, long lanh nhìn Cố Thời Hạc.

“Vậy được rồi.” Cố Thời Hạc cười, xoa đầu cậu nhóc, sau đó anh bỏ một ít tiền lẻ trên người vào chiếc hộp nhỏ bên cạnh tượng để làm tiền nhang khói rồi nắm tay cậu, dẫn cậu ra khỏi ngôi miếu.

“A Khuynh, chúng ta đi thôi.”

“Dạ.”

Điều ước của cậu nhóc có lẽ cũng là cầu cho anh được khoẻ mạnh bình an hay gì đó tương tự. Cố Thời Hạc nghĩ như vậy, cũng không để ý quá nhiều nữa.

Sau khi tiếp tục đi bộ, hai người lại đi dọc theo con đường họ đã đi qua và lên cáp treo đi xuống núi.

Sau ngày Quốc khánh, Cố Thời Hạc dẫn em trai đi dạo phố ẩm thực, chợ đêm Nam Thành. Ở trên đường Nam Sơn bên kia có một con phố ẩm thực. Đó là phố ẩm thực náo nhiệt

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp