Hạc Lai Khuynh Thời

CHƯƠNG 10: SINH NHẬT (HẠ)


8 tháng

trướctiếp

Đây là… A Khuynh muốn nhìn thấy dáng vẻ của anh khi mặc chiếc áo sơ mi đó vào sao?

Đúng là Cố Thời Khuynh đã nghĩ như thế.

Cậu chỉ nghĩ rằng từ trước đến nay cậu chưa từng nhìn thấy anh mặc màu hồng nhạt như thế này. Cậu tò mò không biết anh mặc nó vào sẽ trông như thế nào.

Cố Thời Hạc mỉm cười, với tay lấy chiếc áo sơ mi ra khỏi móc treo quần áo, cầm trong tay.

“A Khuynh, em chờ anh ở đây một lát. Anh đi thử cái áo sơ mi này nhé.”

“?” Bình tĩnh, cậu chỉ hơi tò mò trông anh mặc cái áo sơ mi đó vào sẽ như thế nào nên mới nhìn chằm chằm vào đó, nhưng cậu thật sự tuyệt đối không có ý muốn anh thật sự mặc cái đó vào…

Cố Thời Khuynh cảm thấy anh rất nuông chiều cậu.

Khi cậu đang suy nghĩ miên man, Cố Thời Hạc đã thay xong áo sơ mi, bước ra ngoài.

“!”

Màu hồng nhạt là một màu rất khó phối với con trai, nhưng nó lại trở thành ngoại lệ với nhan sắc trời sinh của Cố Thời Hạc. Chiếc áo sơ mi màu hồng nhạt tôn lên làn da trắng nõn của người đàn ông. Dáng áo được cắt may khéo léo làm nổi bật đường eo thon dài của anh. Áo sơ mi không cài cúc hoàn toàn, hai cúc trên cùng cũng được cởi ra, để lộ ra xương quai xanh thanh tú của Cố Thời Hạc.

Cố Thời Khuynh ngắm anh đến đờ người ra.

Anh mặc chiếc áo sơ mi này vào thật sự rất đẹp.

Đẹp giống như trong tưởng tượng của cậu vậy.

Không, thậm chí còn đẹp hơn trong trí tưởng tượng của cậu nữa.

Vài vị khách đang chọn quần áo trong cửa hàng cũng ngạc nhiên trước vẻ đẹp của Cố Thời Hạc khi anh mặc chiếc áo này, thi nhau lấy điện thoại ra chụp lén.

“Hình như A Khuynh rất thích thì phải.” Anh nói với giọng điệu khẳng định.

Em không thích, em không thích, anh nhìn nhầm rồi… Cố Thời Khuynh thật sự rất thích nhìn anh mặc chiếc áo sơ mi màu hồng này.

“Gu thẩm mỹ của anh thật sự rất tốt. Chiếc áo sơ mi này là mẫu mới nhất của cửa hàng chúng tôi, giá cả cũng tương đối phải chăng. Anh có muốn mua không?” Chị gái hướng dẫn trong cửa hàng bấy giờ cũng nhiệt tình đi tới đẩy mạnh tiêu thụ sản phẩm cho cửa hàng.

“Được, chốc nữa tôi thay ra xong rồi, phiền chị gói hộ tôi cái áo sơ mi này vào nhé.”

“...” Trong lòng Cố Thời Khuynh mừng thầm vì anh chọn mua chiếc áo sơ mi này.

Ra khỏi cửa hàng quần áo, hai người nhìn thấy một dãy máy gắp thú bông và búp bê ở góc trung tâm thương mại.

Hai mắt Cố Thời Hạc sáng ngời, kéo Cố Thời Khuynh chạy qua đó: “A Khuynh, tới đây nào. Ăn mừng sinh nhật sao lại có thể thiếu được tiết mục gắp búp bê chứ.”

“?”

Cố Thời Hạc quét mã, lấy một ít đồng xu, nôn nóng đút đồng xu vào máy, bắt đầu gắp búp bê.

Lần đầu tiên: “Đừng rơi, đừng rơi, đừng rơi mà… Ôi trời… Suýt nữa thì…”

Thất bại.

Lần thứ hai: “Giữ nguyên đó, ổn định… Á….” Thất bại.

“Anh ơi, hay để em thử xem?”

“Đừng ôm hy vọng quá lớn…” Cố Thời Hạc đưa xu cho Cố Thời Khuynh.

“Anh muốn con nào?”

“Đây, cái này.” Cố Thời Hạc chỉ một con gấu Teddy nhỏ màu nâu, trông rất đáng yêu trong đó.

Cố Thời Khuynh gật đầu, nhét đồng xu vào, xoay cần điều khiển, nhấn nút, bắt lấy con gấu, đưa nó đến lối ra và nới lỏng bàn chân của nó.

Một loạt động tác được thực hiện như nước chảy mây trôi, lưu loát đến nỗi khiến Cố Thời Hạc sợ ngây người: “Anh ơi, cầm.” Cố Thời Khuynh cầm lấy con gấu Teddy vừa gắp được đưa cho Cố Thời Hạc.

“?! Ôi, A Khuynh, em giỏi quá xá!” Cố Thời Hạc nhìn con gấu nhỏ, không tin vào mắt mình: “Anh gắp gấu nhiều năm như vậy mà chưa thành công một lần nào. Vậy mà A Khuynh gặp một lần đã thành công rồi.”

“Có thể là do em khá may mắn.”

Có lẽ để xác minh câu nói này, những đồng tiền xu sau đó Cố Thời Khuynh dùng để tiếp tục gắp gấu đều thất bại thật. Thế nhưng Cố Thời Hạc có được con gấu Teddy nhỏ kia là đã vô cùng thoả mãn. Do vậy anh lại vui vẻ dắt tay em trai ra khỏi trung tâm thương mại.

Sau đó hai người lại cùng đi đến cửa hàng bánh ngọt để lấy bánh. Mấy ngày trước cha mẹ họ đã đến cửa hàng bánh đặt bánh sinh nhật cho Cố Thời Hạc.

Mỗi dịp sinh nhật, cha mẹ sẽ đều đến cửa hàng này để đặt một chiếc bánh.

Cố Thời Hạc một tay xách túi quần áo mới mua, một tay ôm gấu Teddy nhỏ, sau đó anh mới nhận ra là mình không có tay để dắt em trai…

“Anh ơi, để em cầm giúp anh con gấu nhỏ cho.” Cố Thời Khuynh cũng nhận ra điều này, rất đúng lúc lên tiếng nói với anh.

“Được thôi.” Cố Thời Hạc đưa gấu nhỏ cho Cố

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp