Xuyên Thành Vợ Sau Của Thiếu Gia Hào Môn

Chương 6


9 tháng

trướctiếp

《Xuyên thành vợ sau của thiếu gia hào môn.- Calantha》

Ngày hôm sau, quả đúng như dự đoán bên dưới tin tức “Đỗ thiếu gia ngoại tình” là tin tức “Đỗ thiếu gia và Bàng Tuyết Oánh đã chia tay nhau” đang rầm rộ trên mạng.

Hoá ra Bàng Tuyết Oánh sáng sớm đã đăng bài viết cô ta cùng Đỗ thiếu gia vì tính cách không hợp nhau nên cả hai đã chia tay lên trang cá nhân weibo, tuy nhiên được vài giây sau thì xoá nhưng đã có người chụp được lại bài đăng đó.

Cô ta nói hai người bọn họ chia tay trong hoà bình, có điều cộng thêm độ nóng của những hot search trước đó xong liên hệ đến hoàn cảnh của Đỗ Trạch Thần thì phần lớn cư dân mạng lập tức suy đoán Đỗ thiếu gia đã ngoại tình rồi còn không biết hối cải để cho Bàng Tuyết Oánh tổn thương chia sẻ chuyện chia tay. Nhưng cô ta vì không muốn hay không dám tổn thương anh nên chỉ có thể nói là “tính cách không hợp”.

Ngay lập tức, đúng như dự đoán trước đó, sức nóng của Bàng Tuyết Oánh bùng nổ, khắp các trang Internet đều có tin tức liên quan đến cô ta:

[Đau lòng thay cho Tiểu Tuyết Nhi, ngày trước như con thiêu thân lao vào lửa, may là giờ thoát khỏi tên thiếu gia vô tình ấy.]

[Tiểu Tuyết Nhi cô phải mạnh mẽ lên, cô còn trẻ không nên vì yêu mà quên mất mình, cô đáng được những điều tốt hơn.] 

[Tiểu Tuyết Nhi, hội Tuyết Đoàn chúng tôi luôn ủng hộ cô.]

 ...

[Thật không ngờ thiếu gia của tôi lại là kẻ lưu manh? Không thể tin được.]

[Quá ác, nếu chuyện này là thật tôi sẽ thoát fan.]

[Tôi nghĩ chuyện này là thật vì với gia cảnh của thiếu gia ai dám cả gan hãm hại anh ta chứa.]

...

[Chỉ có mỗi tôi là cảm thấy tức giận thay cho Tiểu Tuyết Nhi thôi sao? Không ngờ tính tình cô ấy tốt như vậy mà cũng bị Đỗ thiếu gia cũng bỏ rơi.]

[Dám yêu dám hận, lúc đầu chỉ là một người hâm mộ qua đường, sau khi chứng kiện vụ việc này tôi đã trở thành người hâm mộ của cô, trong tương lai tôi sẽ luôn ủng hộ cô! Cố lên!]

[Đỗ thiếu gia nhanh trở về kế thừa tài sài đi, hậu cung ba nghìn người đang chờ anh đấy.]

...

Lâm Na, người quản lý của Đường Tuyết Oánh tức giận nói với cô ta: “Không phải tôi đã nói rồi sao? Cô đừng có mà chọc đến Đỗ Trạch Thần. Cô đang tự mình tìm đường chết à?”

Hai công ty giải trí Century Entertainment với công ty giải trí Anh Hoàng là hai công ty lớn hàng đầu giới giải trí, mặc dù là đối thủ cạnh tranh nhưng trên thực tế là tranh giành tài nguyên, ganh đua kết quả với nhau còn đâu phần lớn là sống yên ổn cho qua ngày, nếu như có được hạng mục tốt thì đôi bên có thể liên thủ hợp tác cùng nhau.

Sau vụ này, có lẽ công ty giải trí Anh Hoàng sẽ nỗ lực giúp Đỗ Trạch Thần tẩy trắng, có điều Century Entertainment sẽ không vì Bàng Oánh Tuyết mà làm chuyện phí công sức như thế, vì vậy đừng nhìn vào niềm vui trước mắt, khi vụ này kết thúc có thể người nhận lại kết quả xấu là Bàng Tuyết Oánh.

Nghe thấy vậy Bàng Tuyết Oánh bày ra bộ dáng khó chịu: “Chẳng qua là tôi nhìn thấy tin tức hot search ngày hôm qua nên có chút kích động vì vậy đã hành động bốc đồng, sau khi bình tĩnh lại tôi đã xoá ngay rồi còn đâu, không ngờ cư dân mạng lại… Nếu không được thì chị tìm anh Chu để thương lượng vụ việc này, chuyện này phải giải quyết ra sao?” Nói đến đây cô ta làm ra bộ dáng sợ hãi, thận trọng nói tiếp: “Chuyện sau này tôi nhất định sẽ phối hợp thật tốt.”

Nói vậy thôi nhưng trong lòng cô ta không để tâm lắm, dù sao Đỗ Trạch Thần cũng sắp xong đời rồi, sau cùng trước khi rời đi đóng góp giúp cô ta tăng độ hot coi như giúp anh ta dùng nốt tác dụng của mình.

Lâm Na không ngốc, cô ta vì biết chuyện Bàng Tuyết Oánh với Đỗ Trạch Thần yêu đương với nhau nên mới được công ty phân phối cho làm quản lý của Bàng Tuyết Oánh, thực ra trước đó cô ta từng là người quản lý vàng cho bao ảnh đế ảnh hậu, chuyện lộn xộn trong giới giải trí hay những người không biết tốt xấu cô ta đều đã gặp qua nhiều rồi.

Trong khoảng thời gian này Lâm Na mơ hồ cảm nhận được có chuyện gì đó không bình thường, người ta đều nói khi yêu khó mà giấu nổi, chưa kể kỹ năng diễn xuất của Bàng Tuyết Oánh cũng chỉ ở dạng vừa vì vậy chuyện cô ta cùng Đỗ Trạch Thần yêu nhau là hoàn toàn không có khả năng, hơn nữa Bàng Tuyết Oánh thường xuyên coi thường những an bài của Lâm Na nên cô ta luôn cảm thấy chuyện có những tính toán sắp đặt từ trước.

“Mau nói thật cho tôi biết, có phải có người yêu cầu cô làm chuyện này không?”  Lâm Na nghiêm túc hỏi: “Tại sao anh ta lại nhắm vào Đỗ Trạch Thần?” Còn nếu không phải cô ta thực sự không thể nghĩ ra lý do tại sao khiến Bàng Tuyết Oánh lại dám động vào Đỗ thiếu gia, nếu đơn thuần chỉ là vì muốn được nổi tiếng thì nếu lúc trước Bàng Tuyết Oánh không ly hôn thì Đỗ Trạch Thần đủ sức có thể giúp cô ta nổi tiếng lên.

Đôi mắt của Bàng Tuyết Oánh bỗng sáng lên, cô ta phủ nhận: “Chị Lâm, chị đang nói gì vậy? Đây thực sự là chỉ là sự cố ngoài ý muốn. Giờ tôi đang rất hối hận đây này.”

Lâm Na thấy cô ta một mực không chịu thừa nhận đành mặc kệ cô ta, quay người gọi điện cho Chu Ngạn Lâm.

Bên phía công ty giải trí Anh Hoàng, Chu Ngạn Lâm vừa cúp điện thoại quay người lại thì bị người phía sau làm cho giật mình: “Cậu đang làm gì thế?”

Đỗ Trạch Thần giơ điện thoại di động của mình lên không hài lòng nói: “Anh lại đổi mật khẩu Weibo của tôi.”

“Tất nhiên phải đổi rồi.” Chu Ngạn Lâm đi vòng qua qua anh, anh ấy đi về phía Tiếu Minh Chính đang ngồi trên ghế sofa.

Đỗ Trạch Thần đi theo phía sau luôn miệng cằn nhằn: “Tôi đã nói là sẽ không gây chuyện rồi mà!”

“Có quỷ mới tin cậu.” Chu Ngạn Lâm cười lạnh một tiếng: “Được rồi, vừa nãy Lâm Na gọi điện thoại tới, cậu có muốn biết chuyện gì xảy ra không?”

“Có chuyện gì thế?” Đỗ Trạch Thần yên phận ngồi xuống cạnh Tiếu Minh Chính.

“Chuyện của Bàng Tuyết Oánh, Lâm Na không tra hỏi được tình hình gì.” Chu Ngạn Lâm nói tiếp: “Mặc dù Bàng Tuyết Oánh có đi hơi quá xa nhưng cô ta không ngốc đến nỗi không đoán được trước hậu quả xảy ra sắp tới.”

Tiếu Minh Chính nói: “Vì vậy còn có người đứng sau cô ta có mục đích muốn bôi nhọ danh dự của Trạch Thần?”

Chu Ngạn Lâm hỏi: “Gần đây cậu có đắc tội với ai không?”

Đỗ Trạch Thần ngạc nhiên nhìn anh ấy: “Ngày nào mấy người chẳng giám sát tôi mà không biết sao? Tôi đắc tội với rất nhiều người!” 

Thấy bộ dạng này của anh, Chu Ngạn Lâm có chút ngứa tay.

“Có điều để có thể lật đổ được tôi quả thực không dễ dàng, người bày kế cho Bàng Tuyết Oánh ly hôn rồi bôi nhọ tôi chẳng phải là một người rất cao tay sao? Nhưng tại sao mục đích chính lại là muốn huỷ hoại danh dự của tôi?”

“Nếu chuyện này thành công thì ngoại trừ việc Bàng Tuyết Oánh có thể kiêu căng chà đạp tôi ở bên ngoài, còn những người khác có nhận được lợi lộc gì đâu? Hay chỉ vì niềm vui bất chợt?” Nói đến đây, Đỗ Trạch Thần bỗng nhiên ''à'' lên một tiếng, như thể đã nghĩ ra điều gì đó.

Cả Chu Ngạn Lâm lẫn Tiếu Chính Minh đều nhìn về phía anh.

Chỉ thấy anh vỗ tay một cái rồi nói: “Trừ khi cha tôi có con riêng ở bên ngoài, anh ta muốn tôi mất danh dự để rồi cha tôi thất vọng về tôi, sau đó anh ta sẽ thay thế tôi kế thừa sản nghiệp Đỗ gia?”

Cuối cùng Chu Ngạn Lâm cũng làm được điều anh ấy muốn làm, đó là đánh cho tên Đỗ thiếu gia kia ngã ngửa trên ghế.

Không có ai là không biết bố của anh Đỗ Hoằng Nghị là hình mẫu một người đàn ông có gia đình, từ trước đến giờ luôn giữ mình trong sạch, đặc biệt rất yêu thương cưng chiều vợ con, nhìn bao quát toàn bộ giới thượng lưu thì ai cũng ngưỡng mộ Đỗ Trạch Thần có một người cha tốt như vậy, anh muốn cái gì thì có cái đó, thích làm cái gì đều được ủng hộ vì vậy mà bộ dạng kiêu căng bây giờ của anh đều là nhờ Đỗ Hoằng Nghị nuông chiều mà ra.

Nếu không phải anh có người mẹ với ông ngoại quản lý nghiêm khắc với cả bản tính vốn là người lương thiện thì có lẽ giờ anh đã bị sự cưng chiều của ông bố họ Đỗ kia biến thành công tử ăn chơi ngạo nghễ.

Con riêng? Trong giới mặc kệ kẻ nào có con riêng nhưng riêng Đỗ gia chắc chắn không có!

Cuối cùng vẫn là Tiếu Minh Chính kéo Đỗ thiếu gia mù quáng đang hoảng sợ khỏi móng vuốt ma quỷ của Chu Ngạn Lâm: “Rốt cuộc hai người có muốn nghe tin tức tôi điều tra được hay không?”

“Nghe chứ.” Đỗ Trạch Thần nhanh chóng ngồi cách xa Chu Ngạn Lâm ra rồi nói: “Có liên quan tới Nguyễn Hồng Lãng đúng không?”

“Đúng vậy.” Tiếu Minh chính nói tiếp: “Quả thực Bàng Tuyết Oánh có tiếp xúc với Nguyễn Hồng Lãng, hành động của cô ta có chút mờ ám, thủ đoạn rất giống với kiểu theo đuổi cậu năm đó, có điều trước đó Nguyễn Hồng Lãng đã đem lòng thích cô ta vì vậy dự tính chẳng bao lâu nữa bọn họ sẽ đến bên nhau.”

Tiểu Chính Minh nói xong, ba người họ nhìn nhau bởi vì họ không thể hiểu nổi Bàng Tuyết Oánh đang nghĩ cái gì.

Giả sử cứ cho rằng Nguyễn Hồng Lãng mới thật sự là chân ái của cô ta đi, thế vì sao lúc anh ta thổ lộ tình cảm thì cô ta lại từ chối rồi quay sang theo đuổi Đỗ Trạch Thần. Về sau bởi vì không chinh phục được Đỗ Trạch Thần nên cô ta mới quay lại tìm Nguyễn Hồng Lãng.

Với lại dù xét trên phương diện nào thì Nguyễn Hồng Lãng với Đỗ Trạch Thần khác nhau một trời một vực...

“Vì vậy kết luận là vì tình yêu thật sự à?” Đỗ Trạch thần vắt óc ra để suy nghĩ: “Chẳng lẽ lúc trước thấy anh ta nghèo cho nên mới gạ cưới tôi để lừa lấy chút tài sản rồi giờ quay về sống hạnh phúc bên anh ta?”

Chu Ngạn Lâm với Tiểu Minh Chính:..

Nghe có vẻ khá hợp lý, họ cảm thấy không còn lý do nào hợp lý hơn để giải thích cho việc này.

"Nghĩ không ra thì đừng có mà cố nghĩ. Bây giờ cô ta là người tốt còn chúng ta là kẻ xấu." Chu Ngạn Lâm nói: “Rồi một lúc nào đấy mọi chuyện sẽ bị bại lộ, bây giờ chúng ta phải xử lý chuyện trước mắt đã.”

“Nói chung thì chuyện này mất bao lâu mới được sáng tỏ?” Đỗ Trạch Thần nói: “Tôi muốn lên Weibo.”

“Đừng có nghĩ về nó nữa.” Chu Ngạn Lâm nói: “Vừa rồi Lâm Na có nói là nếu bên này chúng ta nghĩ được kế nào hay thì bên kia Bàng Tuyết Oánh sẽ dốc toàn bộ sức lực để phối hợp, chẳng qua tôi thấy bây giờ Lâm Na chưa quản được Bàng Tuyết Oánh nên chúng ta cứ đợi xem ngày mai có chuyện gì mới không, nếu có thì chúng ta không cần phải khách sáo nữa, cứ để cho Bàng Tuyết Oánh xào độ hot đi, chờ thời cơ chín mùi chúng ta công kích lại.”

“Đằng nào cô ta cũng chẳng phải người kiên nhẫn, nhiều lắm thì chuyện này kéo dài tầm ba đến bốn ngày.”

Đỗ Trạch Thần còn đang muốn bày tỏ sự quyết tâm sẽ an phận của mình thì điện thoại bất chợt vang lên.

Vừa thấy màn hình điện thoại hiển thị, anh lập tức nghe máy: “Mẫu thân đại nhân, mấy ngày qua con rất nhớ người…”

Bộ dáng nịnh nọt này của anh khiến hai người ngồi bên cạnh không dám nhìn. (đọc truyện trên app giúp phát triển các team dịch TYT)

“Làm sao có thể.” Đỗ Trạch Thần buồn rầu nói: “Mẹ nghĩ con trai mẹ là loại người như nào vậy? Con không có tiểu tam, không có ai cả, hiện giờ không tiện giải thích qua máy được, con sẽ qua đó khai báo toàn bộ với mẹ, được chứ?”

Sau khi cúp điện thoại, Đỗ Trạch Thần không còn đề cập tới chuyện lướt weibo nữa, lúc này mặt anh trông rất rầu rĩ.

Chu Ngạn Lâm cười lạnh: “Bây giờ mới thấy khó xử hả? Phu nhân còn không biết chuyện cậu đã từng ly hôn một lần nữa là?”

Đỗ Trạch Thần rụt cổ lại cảm thấy vẫn còn may mắn khi lúc trước chuyện kết hôn không bị truyền ra ngoài.

Hồi đó lúc lĩnh chứng nhận chẳng qua là do cao hứng, hôm ý hai người vừa mới tham dự lễ cưới của một người bạn về thấy bộ dáng người ta đứng trên bục thấy thề non hẹn biển trông rất cảm động, vừa hay lúc đó lại ra ngoài đi dạo cùng Bàng Tuyết Oánh thì đi ngang qua cục dân chính thế là ý nghĩ nông nổi bỗng nhiên trỗi dậy.

Chờ đến lúc ra ngoài thì anh lại cảm thấy có hơi khó chịu, chủ yếu là sợ mẹ mắng mình thất trách không cẩn thận, trùng hợp là Bàng Tuyết Oánh đi đến đoàn làm phim, tạm thời anh không muốn chuyện bị lộ ra ngoài vì vậy trước mắt chỉ có vài người thân quen hồi trước làm chung trong đoàn làm phim của Bàng Tuyết Oánh là biết chuyện hai người họ kết hôn xong ly hôn.

Tiếu Minh Chính liếc trộm Chu Ngạn Lâm một cái rồi nghĩ thầm anh Chu quá là ngây thơ, vị thiếu gia này đã gấp rút cùng người khác đi ký nhận giấy đăng ký kết hôn, nhưng chuyện này chỉ có anh ấy, Bàng Tuyết Oánh cùng hai người trong cuộc biết, nếu giờ nói ra chắc hẳn Chu Ngạn Lâm tức đến nỗi nổ tung tại chỗ mất.

Đỗ Trạch Thần cũng nghĩ đến chuyện này, ánh mắt có chút lay động, cảm thấy cần tránh đề cập đến chủ đề nguy hiểm này: "Đúng rồi, gần đây đừng thông báo cũng như sắp xếp lịch trình của tôi cho những nơi khác, thân thể ông ngoại tôi không khoẻ, tôi tính trong thời gian này sẽ chăm sóc cho ông ấy."

Chu Ngạn Lâm gật đầu biểu thị ý đã hiểu rồi không quên cảnh báo: "Vậy thì cậu lo mà an phận ngồi ở nhà đi, đừng tiếp tục đem mấy con thiêu thân đến cho tôi biết chưa?"

Rời khỏi phòng làm việc, Đỗ Trạch Thần nhỏ giọng thảo luận với Tiếu Minh Chính về tai hoạ cần xử lý mà mình gây ra: “Cậu cảm thấy bây giờ tôi với cô ta đi lĩnh giấy ly hôn được không?”

Tiếu Minh Chính nói: “Được chứ, tại sao không? Đằng nào nếu cậu ly hôn một lần thì cũng là người đàn ông đã ly hôn, cậu ly hôn lần hai cũng vẫn là người đàn ông đã ly hôn, tôi thấy chẳng có gì khác biệt cả. Chỉ là tôi có chút nghi ngờ có phải cậu cơ cấu với cục dân chính để người ta phát giấy chứng nhận cho cậu nhiều lần đến vậy.”

Đỗ Trạch Trần lườm Tiếu Minh Chính một cái mới khiến anh ấy nói một cách nghiêm chỉnh: “Tôi thấy giờ mọi việc vẫn còn rắc rối nên cậu cứ chờ đi dù sao cũng không phải mấy ngày này.”

Quả thực Đỗ Trạch Thần chỉ thuận miệng hỏi thôi chứ anh cũng thấy đây không phải thời điểm thích hợp để đến cục dân chính, nhưng anh vẫn cảm thấy có hơi áy náy khi đã kéo Thẩm Ấu Dao vào chuyện này: “Bây giờ cô ấy đang ở đâu?”

Tiếu Minh Chính quả nhiên là người hiểu anh nhất, anh ấy đáp: “Yên tâm đi, tôi đã bảo quản lý của cô ấy từ chối kịch bản kia rồi, cô Thẩm cũng không đòi hỏi thêm yêu cầu gì, tâm trạng cô ấy rất tốt, nói thẳng ra thì trong thời gian này cô ấy có thể yên tâm luyện tập diễn xuất chờ nhận kịch bản mới.”

Đỗ Trạch Thần bỗng nhiên thấy buồn cười khi nhớ lại cái điện thoại cũ kia của cô: “Điện thoại của cô ấy bị đơ rồi, nói không chừng chờ đến lúc cô ấy mở được weibo thì có lẽ mọi chuyện đã giải quyết xong xuôi hết rồi."

Tiếu Minh Chính lắc đầu bật cười vừa nghe Đỗ Trạch Thần hỏi: “Cô ấy đang học ở công ty à?”

Tầm năm phút sau, Đỗ Trạch Thần đã đứng bên ngoài phòng học huấn luyện diễn viên mới của công ty, tâm trạng anh lúc đầu khá tốt giờ bị làm cho tồi tệ hơn.

Có thể thấy rất rõ ràng là Thẩm Ấu Dao bị xa lánh, tất cả mọi người đều vây xung quanh giáo viên nghe giảng riêng chỉ có một mình cô lẻ loi ngồi ở phía ngoài cùng đang cố gắng ghi chép.

Giáo viên sắp xếp lớp học thành nhiều nhóm luyện tập kịch với nhau, vì số lượng lớp có mười sáu người là số chẵn nên có thể chia nhóm hai người thế nhưng lại có nhóm ngồi tận ba người với nhau, bọn họ chẳng thèm để ý đến cô.

Có thể nhận ra cô đang rất xấu hổ, có điều cô nhanh chóng tiếp nhận thực tế trước mắt rồi cầm lời lời thoại kịch bản sang một góc yên tĩnh để tập luyện.

Trong lòng Đỗ Trạch Thần có hơi khó chịu, anh muốn xông vào nhưng lại bị Tiếu Minh Chính ngăn lại: “Mọi chuyện vẫn chưa được làm sáng tỏ, bây giờ cậu đi vào đấy càng khiến cô ấy rơi vào tình cảnh khó xử.”

Đỗ Trạch Thần muốn nói gì đó nhưng lại nghe thấy Tiếu Minh Chính nói tiếp: “Cậu nhìn cho rõ đi, cô Thẩm là một người có tâm hồn mạnh mẽ, cô ấy sẽ không bị ảnh hưởng bởi những thứ xung quanh, có lẽ mới đầu vào giới giải trí thấy cô ấy gặp phải chuyện này thì có cảm giác hơi tàn nhẫn thật, nhưng nếu đây đã là con đường mà cô ấy chọn thì chỉ có cô ấy một mình bước về phía trước thôi, giờ cậu có thể giúp cô ấy nhưng không có nghĩa là cậu có thể giúp cô ấy cả đời.”

Tiếu Chính Minh nói: "Đừng quá lo lắng để tôi trao đổi với giáo viên bảo sau này cô ấy giúp cô Thẩm luyện tập được chưa?"

Đỗ Trạch Thần cuối cùng cũng gật đầu đồng ý.

Thật ra Thẩm Ấu Dao quả thực không thấy khó chịu, lúc đầu cô không giỏi trong việc giao tiếp vì vậy ngoại trừ lúc luyện tập không có ai ghép nhóm cùng thì những lúc khác cô cảm thấy rất thoải mái, hơn nữa cô cũng rất hài lòng với khoảng không gian trống này.

Mặc dù cô có chút thiên phú hơn nữa nhờ có quan hệ của mẹ cô tiếp thu được một số quy tắc chung khi quay phim nhưng bởi vì thiếu hệ thống học tập và đào tạo nên cô đành dành khoảng thời gian này để trao đổi khả năng diễn xuất tốt lên sau đó bắt đầu tham gia đóng diễn.

Còn về phần sóng gió trên mạng Internet, việc của cô là chỉ cần nhắm mắt làm ngơ còn lại mọi chuyện đã có phía Đỗ Trạch Thần xử lý, sự việc sớm muộn gì cũng sẽ kết thúc.

Cô tự cảm thấy tâm trạng mình không tệ lắm, chỉ là ba bốn ngày sau đó cô phát hiện mình có hơi ngây thơ, mọi chuyện trên mạng đã được khai phá toàn bộ, mọi thông tin cụ thể về cô đều bị lộ sạch, lướt đến đâu cũng nhìn thấy cái tên "Thẩm Ấu Dao" người đã nhúng tay vào chuyện tình cảm của Đỗ Trạch Thần và Bàng Tuyết Oánh.

Trong thời gian ấy các nghệ sĩ khác cố ý chọc tức cô, lúc nghỉ ngơi giữa buổi cô nhận được một hộp quà trong đó đầy gián sống dọa cô sợ chết khiếp vội ném nó ra chỗ khác, còn mọi người xung quanh vui sướng ra mặt, có người còn há to mồm cười lớn để rồi hét lên chói tai vội chạy thẳng vào trong góc nôn mửa ra ngoài...

《Xuyên thành vợ sau của thiếu gia hào môn.- Calantha》


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp