Xuyên Thành Vợ Sau Của Thiếu Gia Hào Môn

Chương 38


9 tháng

trướctiếp

《Xuyên thành vợ sau của thiếu gia hào môn.- Calantha》  Thẩm Ấu Dao và những người khác đều thay đổi sắc mặt, đặc biệt là Đỗ Trạch Thần, người từng bị tai nạn xe hơi và vẫn còn di chứng sau chấn thương, mặt anh lập tức trắng bệch. Thẩm Ấu Dao yên lặng ấn lên bả vai của anh, nhìn về phía người xuống xe, nhíu mày. “Ồ, thật trùng hợp, Đỗ thiếu gia.” Nhiếp Khải Kiệt tháo kính râm xuống, nhếch mép nhìn thẳng vào Đỗ Trạch Thần, cũng nhân cơ hội nhìn Thẩm Ấu Dao đứng bên cạnh, liếm môi, không thể che giấu nổi sự hứng thú trong đôi mắt. Thẩm Ấu Dao cau mày, cố gắng đứng chắn trước mặt Đỗ Trạch Thần, nhưng bị Đỗ Trạch Thần ngăn lại, anh nhìn thẳng vào mắt của Nhiếp Khởi Kiệt: “Nhiếp thiếu gia, đã lâu không gặp.” Sau đó anh lại nhìn những người vừa xuống xe ở phía sau, gồm có Ngụy Anh Tuấn, mấy người đi theo anh ta và Đỗ Niệm Dương. Ngụy Anh Tuấn vui vẻ đi tới trước mặt anh nói: “Ôi, Đỗ thiếu gia cũng tới sao? Bữa tiệc hôm nay của chúng ta thật đáng giá.” Vẻ hả hê trong mắt anh ta khiến Đỗ Trạch Thần chắc chắn rằng mọi chuyện hôm nay đều đang nhằm vào anh. “Tôi không biết là các cậu muốn tìm người đến mua vui.” Đỗ Trạch Thần nói: “Vậy tôi và Thẩm Ấu Dao sẽ không ở đây nữa, chúc các cậu vui vẻ.” Anh nói xong thì chuẩn bị quay lưng rời đi. “Ôi, đến cũng đến rồi.” Nhiếp Khởi Kiệt ngăn cản: “Cùng nhau đi thôi, tôi vẫn luôn muốn kết bạn với Đỗ thiếu gia, đáng tiếc là lúc nào anh cũng bận rộn.” Lúc đang nói chuyện, Ngụy Anh Tuấn gọi vài người tới đứng chắn trước mặt Đỗ Trạch Thần. Đỗ Trạch Thần cười khổ, thành thật mà nói, kể từ khi học cấp ba anh đã không còn sử dụng trò lấy số người áp đảo này rồi, nhưng Ngụy Anh Tuấn lại rất thích dùng, chỉ đáng tiếc là bối cảnh hay lực lượng đều không được mạnh nên chỉ có thể bắt nạt được một vài học sinh bình thường. Bây giờ anh ta đã đi theo Nhiếp Khởi Kiệt, xem ra cũng đã tìm được một chỗ dựa lớn nên có thể chặn đứng anh. Thấy bầu không khí căng thẳng, Đỗ Niệm Dương vội vàng tiến lên nói: “Anh Đỗ, mọi người đã cất công đến đây rồi thì chúng ta cùng nhau đi.” Sau đó thì thầm vào tai anh: “Bố…giám đốc Đỗ cũng có ý muốn xây dựng mối quan hệ tốt với nhà họ Nhiếp, anh Đỗ sẽ nể mặt tôi chứ?”
Đỗ Trạch Thần liếc nhìn anh ta, nhếch mép cười mỉa rồi nói: “Được, vậy thì cung kính không bằng tuân mệnh.” Đây là do bọn họ tự tìm đến thôi! Nhiếp Khởi Kiệt vui vẻ vỗ tay: “Đỗ thiếu gia thật hào phóng!” Anh ta nói xong bèn ra hiệu cho mọi người đi vào, Ngụy Anh Tuấn đi ngang qua nháy mắt với anh: “Tôi tin hôm nay nhất định sẽ là một đêm khó quên với Đỗ thiếu gia.” Trong tiết trời tháng mười hai, hệ thống sưởi trong biệt thự được bật hết công suất bất chấp tốn bao nhiêu tiền, rất nhiều người đã tập trung ở bên trong, nam thanh nữ tú đều mặc những bộ quần áo thoải mái mát mẻ, hóa ra là một bữa tiệc đồ ngủ. Thẩm Ấu Dao hơi cau mày, nơi này có không ít những khuôn mặt mới mẻ của công ty truyền thông Anh Hoàng. Quý Minh Thành vừa chứng kiến một hồi sóng ngầm mãnh liệt, quay sang nói nhỏ với nhà sản xuất: “Phía trên chư thần đánh nhau, anh trà trộn vào làm cái gì?”
Nhiệm vụ của nhà sản xuất đã hoàn thành, anh ta cũng không buồn che giấu nữa, vẻ mặt cay đắng nói: “Ông cho rằng tôi muốn sao? Chúng ta không thể chọc giận những người này, đặc biệt là vị Nhiếp thiếu gia đi đầu kia, tính tình không tốt, đến lúc đó rút vốn chỉ là chuyện nhỏ, sau này nếu chúng ta gặp khó khăn, bọn họ có thể khiến tất cả công sức của chúng ta đều trở nên uổng phí chỉ bằng một lời nói, ông không thấy đến Đỗ thiếu gia cũng phải cúi đầu sao? Ông nói tôi phải làm sao bây giờ?” Như để xác nhận những gì nhà sản xuất nói là đúng, Nhiếp Khởi Kiệt cầm ly sâm panh bước đến gần Đỗ Trạch Thần, nâng ly nói: “Chào mừng Đỗ thiếu gia đến dự bữa tiệc của chúng tôi. Tôi tin rằng tối nay chúng ta sẽ có một khoảng thời gian vui vẻ.” Sau đó anh ta quay về phía đoàn làm phim: “Mọi người hãy thỏa thích ăn uống vui chơi đi! Tôi đã quyết định rồi, ngày mai cho tất cả mọi người nghỉ một ngày!” Quý Minh Thành hận không thể rời đi sớm hơn, vội vàng nói: “Nhiếp thiếu gia đừng chiều hư bọn họ như vậy, chúng tôi cũng không giống như ngài, phải làm rất nhiều việc, nhiều người trì hoãn một ngày sẽ lãng phí rất nhiều.”
“Ông sợ cái gì!” Nhiếp Khởi Kiệt chỉ vào Đỗ Niệm Dương nói: “Mọi chi phí tổn thất cứ để cho Anh Hoàng lo!” Không biết vì sao các nghệ sĩ nhỏ hoan hô một hồi, nhưng một số nhân viên nòng cốt nhìn ra có chỗ không đúng, ngại ngùng không dám nói một lời, chỉ để mặc người khác thao túng. “Nào, mau dẫn mọi người đi thay quần áo đi!” Nhiếp Khởi Kiệt ra lệnh. Một vài người hầu lần lượt chạy ra đưa mọi người đi, Triệu Hiểu Đan tự giác nắm lấy cánh tay của Ngụy Anh Tuấn. Khi đi ngang qua Thẩm Ấu Dao, cô ta tỏ vẻ khinh thường. Đỗ Trạch Thần nhìn thấy, không nhịn được cười nói: “Đúng là chủ nhân thế nào thì nuôi ra loại thú cưng giống thế, chỉ biết ra vẻ đắc chí.”
Ngụy Anh Tuấn và Triệu Hiểu Đan mặt biến sắc, Ngụy Anh Tuấn nói: “Cậu có ý gì?” Đỗ Trạch Thần cười hỏi: “Theo cậu thấy là thế nào?” Ngụy Anh Tuấn đang suy nghĩ chuẩn bị phản bác thì Nhiếp Khởi Kiệt ngăn cản: “Cậu làm sao vậy, còn không mau đi chuẩn bị, tôi còn muốn dẫn Đỗ thiếu gia đi thay quần áo.”
Anh ta quay sang cười với Đỗ Trạch Thần: “Đỗ thiếu gia, tôi đã đặc biệt chuẩn bị quần áo cho anh, nhất định rất thích hợp.” Nhiếp Khởi Kiệt vừa nói vừa như đang suy nghĩ điều gì, trong mắt tràn đầy vẻ xấu xa. Mạc Duyệt đứng ở một bên theo dõi toàn bộ sự việc bỗng nhiên nói: “Nhiếp thiếu gia, Ấu Dao và tôi có mối quan hệ rất tốt, để chúng tôi đi cùng nhau đi.”
Thẩm Ấu Dao hơi kinh ngạc, cô không nghĩ tới sẽ có người tới ra tay tương trợ. Đáng tiếc là Nhiếp Khởi Kiệt cũng không muốn cho cô ta chút mặt mũi nào: “Để hai vợ chồng họ đi cùng nhau thôi, Mạc tiểu thư không có ý định chen ngang chứ? Tôi đã chuẩn bị đồ ngủ đôi cho bọn họ…” Anh ta vừa nói vừa không nhịn được mà liếm môi. Dường như mọi người đều tưởng tượng ra được ý niệm xấu xa dơ bẩn của anh ta, Mạc Duyệt cảm thấy vô cùng ghê tởm và vô lý, đúng là một kẻ tâm thần. Đỗ Trạch Thần giả vờ cười nhưng trong lòng rất tức giận: “Xem ra Nhiếp thiếu gia đã có ý kiến với tôi từ lâu rồi. Tôi còn tưởng rằng hôm nay chỉ là sự trùng hợp ngẫu nhiên.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp