Chỉ Nói Tiền Bạc Không Nhắc Yêu Đương

Chương 75


9 tháng

trướctiếp

Lý Bách Nhiên bế Từ Triết Phàm lên, một chân đá bật cửa và bước thật nhanh vào phòng ngủ. Lúc này Từ Triết Phàm đã trở nên mơ hồ nhưng vẫn vô thức nắm lấy góc quần áo của người mới đến để đoán xem đó là ai. Cho đến khi nghe thấy giọng nói quen thuộc liên tục lo lắng gọi tên mình thì anh mới yên tâm thiếp đi.

Lý Bách Nhiên đặt anh lên giường và cẩn thận sờ trán thì cảm thấy nóng vô cùng. Cậu quay người lại kiểm tra hộp thuốc đã mở bên cạnh, nhận ra không có thuốc hạ sốt trong đó. Vì vậy, cậu đành cởi bỏ quần áo ngủ của Từ Triết Phàm để thay bộ đồ khác cho anh. Khi đeo tất cho Từ Triết Phàm, cậu phát hiện mắt cá chân bên trái đã sưng vù thì ngay lập tức sững lại.

Cậu ngẩng đầu nhìn khuôn mặt Từ Triết Phàm đỏ bừng vẫn đang mê man. Từ lâu cậu đã biết Từ Triết phàm sợ đau, chỉ cần nắm chặt tay sẽ kêu lên một tiếng. Vậy mà lúc này lại đang sốt cao, chân sưng vù, cả người không còn chút sức lại lại không có ai chăm sóc. Ngay cả thuốc còn không có người mua giúp. Lý Bách Nhiên thực sự đau lòng, đau lòng muốn chết. Cậu nhẹ nhàng cầm tay Từ Triết Phàm vuốt nhẹ. Mặc dù hiện tại đã nửa tỉnh nửa mê, nhưng Từ Triết Phàm vẫn có thể cảm nhận được và thậm chí còn vô thức nắm lấy ngón tay Lý Bách Nhiên. Lý Bách Nhiên quấn áo khoác quanh cổ chân bị thương, sau đó cõng cậu trên lưng vội vàng xuống tầng dưới để bắt taxi đi đến bệnh viện số 403 gần đó.

Sau khi đăng kí nhập viện và để bác sĩ xem qua thì phải một tiếng sau Từ Triết Phàm mới được truyền nước và đưa vào phòng nội trú của bệnh viện. Vì sợ Từ Triết Phàm sẽ cử động làm ảnh hưởng đến cây kim truyền nước nên Lý Bách Nhiên nhất quyết ngồi trông bên cạnh.

Sau khi hạ sốt, Từ Triết Phàm không trở mình mà chìm vào giấc ngủ sâu, ngủ thẳng đến hừng đông.

Khi tỉnh lại, mở mắt ra phát hiện mình đang ở trong bệnh viện, trên tay vẫn còn kim truyền nước. Xung quanh hình như không có ai. Anh khó khăn chống người ngồi dậy, bắt đầu nghĩ đến chuyện ngày hôm qua. Anh nhớ mang máng là đã nghe thấy giọng nói quen thuộc của Lý Bách Nhiên, nhưng lập tức lắc đầu phủ nhận. Thầm nghĩ ‘không thể nào như vậy được, lúc này hẳn cậu ấy vẫn đang ở Canada. Làm sao có thể xuất hiện ở đây được... Chắc là ảo giác.’

Anh vừa nghĩ như vậy thì cửa bị đẩy ra, Lý Bách Nhiên bê bữa sáng bước vào.

Từ Triết Phàm nhất thời không thể tin vào mắt mình. Nhìn cậu không chớp mắt, khuôn mặt ngốc nghếch.

Lý Bách Nhiên đóng cửa phòng lại rồi đặt đồ ăn lên tủ đầu giường và liếc anh một cái. Đưa tay sờ trán anh: “Hết sốt rồi, đã đỡ hơn chưa? Đầu em còn đau không?”

Từ Triết Phàm cảm nhận sự ấm áp dễ chịu từ lòng bàn tay Lý Bách Nhiên, tham lam dụi đầu vào lòng bàn tay cậu. Nhưng không ngờ Lý Bách Nhiên lập tức rút tay về và nói: “Sốt một đêm nên đần độn rồi đúng không?”

“Anh mới đần độn.” Từ Triết Phàm nhịn không được cãi lại. Nhưng chỉ phát được nhưng tiếng khàn đặc, cổ họng vừa khô vừa khát. Lý Bách Nhiên thấy vậy, với lấy cốc nước ấm bên cạnh đưa cho anh làm ấm cổ họng.

Từ Triết Phàm nhanh chóng nhận lấy cốc nước. Lúc đầu uống hai hớp, sau đó uống cạn ly nước. Bởi vì uống quá vội vã nên một vài vệt nước theo khóe miệng chảy xuống cằm và cổ.

Lý Bách Nhi�

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp