Chỉ Nói Tiền Bạc Không Nhắc Yêu Đương

Chương 38


9 tháng

trướctiếp

Từ Triết Phàm di chuyển dọc theo mép tường với dáng đi lảo đảo sau đó đã bị Lý Bách Nhiên ung dung bế ngang lên và vì trên đường lúc này không có người qua lại nên cậu cũng không sợ bị người khác trông thấy.

Ban đầu Từ Triết Phàm không quen cho lắm nhưng vặn vẹo vài cái rồi cũng chịu nghe lời. Ưỡn người rồi  sau đó dán đầu lên cổ Lý Bách Nhiên, có ý đồ biến người ta thành võng cho anh ngủ.

Lý Bách Nhiên vừa đi vừa hỏi dò: “Tiểu Phàm, cậu có thích con trai không?”.

Từ Triết Phàm đã say và lúc say là lúc con người ta thành thật nhất nên trong lòng nghĩ gì cũng sẽ nói thật do đó anh gật đầu nói: “Có!”

Ánh mắt Lý Bách Nhiên có chút tối sầm rồi hỏi: “Đã bao lâu rồi?”.

Từ Triết Phàm gãi gãi đầu vì dường như không hiểu ý nghĩa câu của cậu cho lắm, sau đó lại bày ra vẻ mặt khó hiểu nhìn Lý Bách Nhiên.

“Cậu đã thích đàn ông bao lâu rồi?”. Lý Bách Nhiên  tiếp tục hỏi.

Từ Triết Phàm suy nghĩ một chút rồi mới trả lời: “Đã lâu rồi, khoảng…hơn 10 năm.”.

Lý Bách Nhiên không nói nên lời rồi nghĩ lại xem bản thân cậu hiện tại đã bao nhiêu tuổi…Sau đó cậu bước chậm lại và hỏi: “Cậu đã từng thích ai chưa?”.

“Hm…thích Lưu Quyền”. Từ Triết Phàm trả lời với giọng đầy nhỏ nhẹ và ngoan ngoãn.

Lý Bách Nhiên nghe vậy sửng sốt, nhìn Từ Triết Phàm hỏi: “Cậu thích Lưu Quyền?”.

“Thích anh ấy ở điểm nào?”.

Từ Triết Phàm cảm nhận được áp suất của Lý Bách Nhiên dần thấp xuống vì vậy theo bản năng mà nhanh tay túm chặt lấy vạt áo của cậu, lo sợ bản thân sẽ té ngã..

Thấy Từ Triết Phàm sững sờ một lúc nhưng không trả lời câu hỏi nên Lý Bách Nhiên thấp giọng hỏi lại: “Cậu thích anh ấy ở điểm nào?”.

“Hm…Anh ấy là người rất đáng tin cậy, vậy nên có thể an tâm đặt lòng tin vào và trong tương lai anh ấy chắc chắn sẽ đối xử rất tốt với tôi, cho nên tôi phải đối xử thật tốt với anh ấy và nấu cho anh ấy thật nhiều đồ ăn ngon để sau này anh ấy sẽ không bỏ tôi mà đi, ha ha…”Anh lại nghĩ tới điều gì đó rồi bỗng nhiên nghiêm túc nói: “Suỵt…Cậu đừng nói cho anh ấy biết nha.”.

Lý Bách Nhiên sắc mặt có chút tối sầm, không vui hỏi: “Cậu chỉ thích một mình anh ấy à? Cậu còn thích thêm ai nữa không?”.

Từ Triết Phàm nghĩ một lúc lâu rồi lắc đầu khẳng định: “Không còn nữa…”.

Anh dường như cảm nhận được sự tức giận của Lý Bách Nhiên nên lúng túng ngửa đầu lên nhìn cậu nhưng ánh sáng từ đèn đường đã lập tức chiếu thẳng vào mắt khiến Từ Triết Phàm không thể nhìn rõ bất cứ thứ gì nhưng theo bản năng lại cảm nhận được rằng hơi thở của người đang ôm mình rất ấm áp và quen thuộc và dường như người ấy không muốn làm hại anh mà anh lại không thể nhớ rõ người này là ai, vì vậy Từ Triết Phàm mơ hồ hỏi: “Cậu là ai vậy?”.

Sắc mặt Lý Bách Nhiên càng đen hơn sau đó hỏi ngược lại: “Cậu cảm thấy Lý Bách Nhiên không đáng tin sao?”.

Ai mà ngờ Từ Triết Phàm sau khi nghe xong thì không cần suy nghĩ mà lập tức lắc đầu: “Lý Bách Nhiên sao? Cậu ta không đáng tin cậy.”.

Cánh tay Lý Bách Nhiên đột nhiên thắt chặt lại rồi hỏi: “Tại sao?”.

Từ Triết Phàm liên tục lắc đầu nói: “Không đáng tin cậy thì chính là không đáng tin cậy vì vậy không có nguyên nhân đâu.”. Anh nghĩ ngợi thêm điều gì đấy rồi lại nói: “Hm…Cậu ta không tốt chút nào bởi tính tình cậu ta rất ương ngạnh tùy hứng, tự cao tự đại mà lại còn nóng lạnh thất thường…”.

Mỗi khi Lý Bách Nhiên nghe một câu thì khóe miệng cậu lại giật giật, cuối cùng cậu nghiến răng nghiến lợi hỏi: “Cậu ta trong mắt cậu tệ như vậy sao? Cậu ta không xứng với

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp