Chỉ Nói Tiền Bạc Không Nhắc Yêu Đương

Chương 30


9 tháng

trướctiếp

Từ Triết Phàm dẫn Lý Bách Nhiên đến nhà anh rể, được anh rể Trương Chấn Hải nhiệt tình đón tiếp.

Trương Chấn Hải đứng ở cửa cách đó không xa, nhìn thấy hai người bọn họ thì ánh mắt trực tiếp lướt qua Từ Triết Phàm và dừng lại trên người Lý Bách Nhiên rồi lập tức nở nụ cười nói: “Cậu là Lý Bách Nhiên hả? Ây da, thật là một người tuấn tú, lịch sự. Mời vào mời vào.”

Lý Bách Nhiên cười đáp: “Chào anh rể.” Sau đó vòng qua Từ Triết Phàm và đi vào. Khóe miệng Từ Triết Phàm không khỏi giật giật.

Gọi hai tiếng anh rể này cũng rất là tự nhiên nha. Rốt cuộc là anh rể của ai vậy?

Trước kia gia đình của anh rể Trương Chấn Hải nói như thế nào ta, không tính là bẩn thỉu nhưng cũng không sạch sẽ. Nhưng hôm nay quả thực có sự thay đổi rất lớn. Cửa sau cũng được mở ra, trong phòng sáng trưng còn phòng bếp  thì được thu dọn sạch sẽ, bụi trên nắp nồi đều được chà rửa bóng lưỡng giống như  vừa thay mới. Cái bàn trong nhà căn bản giống như chưa được lau sạch. Dường như có một lớp dầu mỡ đen tuyền phủ lên nhưng lần này quả nhiên nhìn sạch sẽ giống màu gốc rồi. Từ Triết Phàm ăn cơm ba năm cho tới hôm nay mới biết được cái bàn này này quả nhiên còn có một đóa hoa văn lớn, lúc trước kia bị lớp dầu mỡ che lại nên không nhìn thấy.

Chăn cũng được xếp gọn gàng. Trên gương cũng không có dấu vân tay nữa.

Gia đình anh rể hết sức nhiệt tình, hơn nữa tên gia hỏa Lý Bách nhiên này lại trường tụ thiện vũ(*) nên bữa cơm cũng hoà thuận vui vẻ. Trong bữa cơm, anh rể lại uyển chuyển tế nhị hỏi về chuyện cha của Lý Bách Nhiên.

Note: Trường tụ thiện vũ- Có tay áo dài thì giỏi việc nhảy múa: Có đủ điều kiện thì làm gì cũng được, chẳng khó khăn gì

Lý Bách Nhiên đều lễ phép, ngoan ngoãn trả lời.

Điều đó khiến gia đình anh ấy đều khen ngợi cậu khác xa so với con trai của bí thư huyện ủy. So với những đứa trẻ bình thường khác thì cậu trưởng thành và chững chạc hơn nhiều. 

Cuối cùng, Từ Triết Phàm còn trở thành bạn thân  của cậu. Sau khi Từ Triết Phàm nghe xong âm thanh ăn xương sườn thì anh ân cần đáp lại hai tiếng.

Loay hoay mãi cuối cùng cũng ăn cơm xong. Sau đó thì rốt cuộc Lý Bách Nhiên rcũng đứng dậy muốn rời đi, chị và anh rể muốn giữ lại nhưng không thành nên kêu Từ Triết Phàm đưa cậu về.

Gió đêm hiu hiu, hai người ra khỏi cửa và đi về hướng đông một lúc.

Từ Triết Phàm nói: “Thế nào? Cậu có vừa lòng với bữa cơm không?”

Lý Bách Nhiên trả lời: “Chỉ là ăn chung bữa cơm mà anh rể của cậu cũng quá nhiệt tình rồi.”

Từ Triết Phàm ừ một tiếng: “Thật hiếm khi thấy anh ấy nhiệt tình với người khác như vậy đấy.”

Lý Bách Nhiên cười nói: “Anh rể của cậu là người thông minh. So với cậu thì thông minh hơn nhiều.”

Sau khi Từ Triết Phàm khi nghe xong cũng không có phản bác lại. Trước khi anh trọng sinh, anh không phải là người có thể làm vừa lòng tất cả mọi người. Cho dù hiện tại sau khi anh trọng sinh thì  tính tình chung của anh cũng sẽ không thay đổi nhiều. Nói đến cùng thì anh vẫn là anh, cũng không bắt chước người khác được. Lý Bách Nhiên ngẩng đầu, đặt tay lê

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp