Chỉ Nói Tiền Bạc Không Nhắc Yêu Đương

Chương 22


9 tháng

trướctiếp

Gian hàng chợ huyện trong ba tháng đã kiếm được hơn 10.000 nhân dân tệ. Số tiền tiết kiệm của Từ Triết Phàm đột nhiên đổi từ 10.000 nhân dân tệ lên thành 23.000 nhân dân tệ. Anh gửi 20.000 nhân dân tệ vào ngân hàng, 3.000 nhân dân tệ còn lại dùng để chi tiêu vặt. 

Vừa đúng kỳ nghỉ nên Từ Triết Phàm đã nghĩ đến việc về nhà. Lần trước khi trở về thì mẹ anh  có nhắc đến một chuyện, nói rằng Lão Ngưu vừa mua một chiếc tivi đen trắng. Bà ấy xem tivi xong thấy rất hay, trong lời nói còn có một chút ghen tị.

Sở hữu vườn cây ăn trái đã hai năm nay, quả thật gia đình cũng tiết kiệm được một số tiền nhưng Lưu Tú và Từ Truyền cả hai đều là người không nỡ chi tiền, muốn bọn họ chủ động mua thì không biết tới năm nào tháng nào. Từ Triết Phàm biết cha mẹ bình thường không có gì để xem, buổi tối về ăn cơm xong thì nằm lăn ra ngủ thật sự rất nhạt nhẽo.

Vì vậy, lần này quay về Từ Triết Phàm nghĩ đến việc tạo cho họ một bất ngờ.

Từ sáng sớm anh  đã đến một cửa hàng bán đồ điện. Thời đó tivi có rất ít nhãn hiệu và kiểu dáng. Anh xem rất lâu và hỏi nhân viên xung quanh, những chiếc đen trắng có giá từ bốn đến năm trăm tệ, TV màu thì có giá hàng nghìn nhân dân tệ.

Người bán hàng thấy Từ Triết Phàm vẫn còn là sinh viên nên không mấy nhiệt tình với cậu, hỏi rất lâu mới trả lời. Chắc bà ta cho rằng anh không đủ tiền mua, chỉ là đến đây để nhìn xem cho thích mắt.

Từ Triết Phàm cũng không quan tâm lắm, nhìn hồi lâu cũng ưng lấy một cái rồi hỏi giá. Người bán hàng uể oải trả lời 1.200 tệ, trong lòng thầm chửi rằng thằng dở hơi này chắc không có tiền mua mà cứ hỏi giá, thật là phiền phức quá đi. Gần trưa rồi nên bà ta phải tan làm rời đi ngay bây giờ. 

Vừa nghĩ xong thì nghe người thanh niên này nói: “Tôi mua cái tivi màu này."

Người bán hàng kinh ngạc, sau đó nhìn qua hỏi: "Hả? Cậu muốn cái này?"

Từ Triết Phàm gật đầu: “Thanh toán ở đâu?” 

Người bán hàng nói: “Nó có giá 1.200 nhân dân tệ đấy, cậu có đủ tiền không thế?"

Từ Triết Phàm nói: “Có."

Người bán hàng vẫn không tin một đứa trẻ như vậy lại có tiền mua một chiếc tivi màu lớn như thế. Bà ta mở hóa đơn ra và nhờ người đóng dấu rồi mới thanh toán tiền.

Từ Triết Phàm lấy trong túi ra hai nghìn tệ, đếm ra 1.200 nhân dân tệ đặt lên quầy. Người bán hàng cuối cùng cũng tin, quay lại nhìn Từ Triết Phàm mấy lần rồi thầm nghĩ bọn trẻ bây giờ giàu quá, tiêu một hai nghìn tệ lúc nào cũng được. Đúng là không thể đánh giá con người qua vẻ bề ngoài mà.

Sau khi mua một chiếc TV màu xong thì Từ Triết Phàm đã thuê một chiếc xe ba bánh gần đó rồi chất tivi màu lên đó và chở chiếc TV màu về nhà.

Ở nhà, Lưu Tú và Từ Truyền đang ăn tối trong nhà thì nghe thấy tiếng xe ba bánh chuyển động bên ngoài. Lúc

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp