Chỉ Nói Tiền Bạc Không Nhắc Yêu Đương

Chương 19


9 tháng

trướctiếp

Từ Triết Phàm không mang theo nhiều quần áo mà chỉ có vài bộ mặc ở nông thôn với màu đã hơi cũ nên anh quyết định đi mua thêm vài bộ ở cửa hàng thời trang. Đầu những năm 1990 thì quần bó sát được các nữ sinh yêu thích trong khi quần jean và áo sơ mi hoa lại được các nam sinh ưa chuộng.

Theo trào lưu của Hồng Kông và Đài Loan lúc bấy giờ thì con trai ra đường thường ăn mặc sang chảnh hơn người khác, lúc đó cứ tưởng là mốt nhưng hiện tại lại trông khá côn đồ.

Từ Triết Phàm không chán ghét những chiếc quần jean màu xanh lam nên anh đã chọn một số chiếc tương đối đắt tiền với kiểu dáng đẹp rồi mua vài chiếc trong đó, anh cũng chọn vài mẫu áo sơ mi trắng và áo sơ mi ngắn tay màu xanh chất lượng tốt phù và hợp cho học sinh. Sau khi trả tiền, anh nhanh chóng gấp chúng lại rồi cho vào cặp sách một cách dễ dàng.

Thấy trời còn sớm nên Từ Triết Phàm lại ra chợ dạo một chút và lúc này chợ đã đông kín người, hầu như người dân trong thành phố đều đến đây mua đồ ăn.

Từ Triết Phàm đi lòng vòng một lúc lâu sau đó đi đến quầy hàng của một dì bán thịt và mua được vài cân sườn heo với giá hơn 20 tệ, dì bán sườn heo là một người rất hay nói nên Từ Triết Phàm đã ngập ngừng hỏi bà ấy xem thế nào để có thể thuê được gian hàng ở đây.

Dì bán thịt nhìn anh từ trên xuống dưới rồi hỏi: “Cậu là sinh viên à? Muốn thuê gian hàng ở đây sao?”.

Từ Triết Phàm vội vàng nói: “Người họ hàng của tôi muốn bán trái cây ở đây nên tôi đi tìm hiểu giúp anh ấy.”. Xương sườn hơi thiếu cân nên dì bán thịt khéo léo thêm một ít thịt cho anh rồi nói: “Các quầy hàng trong thành phố rất đắt đỏ vì vậy không tốt bằng ở nông thôn nhưng cũng có thể kiếm được nhiều tiền nên chúng tôi không ngại bán bất cứ cái gì cả. Phí gian hàng của chúng tôi được tính theo năm và cậu có thể trả lên tới 2000 tệ một năm.”. Từ Triết Phàm suy nghĩ một chút và cảm thấy rằng lượng khách hiện tại rất cao nên việc phải trả hai nghìn tệ một năm cho một gian hàng cũng không đắt. Nhưng nếu muốn thuê nó thì phải thông qua khu công nghiệp và bộ phận công thương của chính phủ hoặc một cái gì đó mà anh lại không có CMND nên không hề dễ dàng để được thông qua.

Nếu nhờ bố mẹ hay chị gái làm hộ thì phải giải thích với họ nên sẽ rất phiền phức, hơn nữa anh còn đang là sinh viên nên chắc chắn họ sẽ không đồng ý cho anh kinh doanh.

Từ Triết Phàm biết con đường này không thể đi được nên được nên đổi ý hỏi: “Dì ơi, ở đây có gian hàng nào do người khác thuê nhưng vì lý do nào đấy mà không kinh doanh được nên muốn đổi cho người khác không?”.

Sau khi nghe xong điều này, dì bán thịt nói: “Có chứ, nhưng chúng rất đắt”.

Từ Triết Phàm hỏi: “Dì có thể giới thiệu cho tôi không?”.

Bà dì cân thịt xong rồi đóng gói và đưa cho Từ Triết Phàm: “Tôi có quen biết với một người bạn, gia đình anh ấy cũng có nhiều mối quan hệ nên có thể dễ dàng kiếm được một số gian hàng tốt cho người khác thuê nhưng giá chào bán lại rất đắt.”. Từ Triết Phàm hỏi thêm: “Vậy tiền thuê bao nhiêu một năm?”.

Dì bán thịt nói: “Vị trí tốt đều từ 3000 tệ trở lên.”.

Nếu có một quầy hàng tốt để kinh doanh thì anh có thể kiếm được ít nhất từ 30.000 tệ đến 40.000 tệ nếu bán ở đây trong một năm, vậy nên  phí gian hàng trong mắt anh cũng không là gì cả. Vì vậy Từ Triết Phàm đã không suy nghĩ chần chừ lâu và nói: “Dì ơi, dì có thể giúp tôi biết về thông tin của ngư�

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp