Phục Hồi Cảm Xúc

Chương 18 Luôn là gió mát lướt qua ánh trăng sáng, tuyết trắng không nhiễm bụi trần


11 tháng

trướctiếp

Đêm 30 giao thừa.

Ông bà nội và ông bà ngoại của Tô Ý cũng đến đây hôm nay, còn có cả Ngọc Ngọc, đứa con nhỏ của gia đình người dì, vì dì và những người khác phải đi công tác cho nên năm nay Ngọc Ngọc cũng tham gia đón tết cùng gia đình cô, cả nhà đón năm mới thật náo nhiệt.

Tô Ý được giao nhiệm vụ dán câu đối chào mừng mùa xuân.

Cô di chuyển một chiếc ghế đẩu ở cửa và bảo Ngọc Ngọc đứng sang một bên để xem câu đối đặt ngang ngang có bị lệch đi hay không.

Ngọc Ngọc mới chỉ là đứa trẻ bốn tuổi năm tuổi, giống như một quả bóng nhỏ, mặc một chiếc áo khoác màu đỏ, được chạm khắc bằng ngọc bích, và nói bằng một giọng nói non nớt: "Nó cong."

"Trái, trái, cao hơn."

"Bên trái cao hơn sao? Là như thế này à?" Tô Ý hạ thấp bên trái xuống một chút, sau đó nâng bên phải lên một chút, rồi quay đầu lại nhìn Ngọc Ngọc.

…..

"Ngọc Ngọc! Sao em lại nhìn nghiêng vậy!" Giọng nói mềm mại của Tô Ý vừa có phần bất lực vừa có phần buồn cười, Ngọc Ngọc nghiêng đầu, đôi mắt to tròn lấp lánh mang theo vẻ ngây thơ chớp chớp nhìn Tô Ý, khiến người ta muốn giận cũng không nỡ giận được.

Tô Ý hơi ngả người ra sau, cảm nhận một lúc rồi mới đem câu đối dán lên, còn lại sẽ phải dán khá nhiều. Sau khi hai người dán câu đối xong, Tô Ý nắm tay Ngọc Ngọc cùng đi vào trong nhà.

Bên trong căn phòng ấm áp, bà nội và bà ngoại hai người đang cùng nhau ngồi trên ghế sô pha gọt cam đường, vừa cười vừa nói chuyện vui vẻ. Ông nội và ông ngoại đang đánh cờ bên cửa sổ ở một bên của phòng khách, bầu không khí sôi nổi náo nhiệt cũng không ảnh hưởng chút nào đến hai người bọn họ. Ba Tô và mẹ Tô thì đang bận rộn ở trong bếp.

Tô Ý dắt tay Ngọc Ngọc đi đến gần và cả hai cùng thả mình vào chiếc ghế sofa mềm mại, bà nội bế Ngọc Ngọc lên chơi với cô bé, còn bà ngoại thì quay sang chạm vào Tô Ý đang dựa vào ghế sofa để hỏi chuyện.

“Ở đại học có vất vả lắm không?” Giọng nói của bà vẫn dịu dàng ân cần như cũ, mang theo ngữ điệu đặc thù của Giang Nam: “Dường như Ý Ý của chúng ta lần này trở về đã khác trước hơn nhiều rồi.”

Bà nội ở bên cạnh nghe vậy cũng quay đầu lại, dùng ánh mắt yêu thương nhìn Tô Ý và nói: "Đúng vậy, Ý Ý của chúng ta đã trở nên xinh đẹp hơn."

"Ý Ý của chúng ta, nhất định sẽ càng ngày càng xinh đẹp, càng ngày càng hạnh phúc hơn."

Trong đáy mắt c�

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp