Giảng viên từ trước đến nay luôn mang bộ mặt nghiêm túc giờ
đây đã để lộ ra nụ cười hài lòng, mắt nhìn Tô Ý nói: "Phần đề cương này
viết rất hay. Tuy thiếu phần viết về gia đình, nhưng nó bắt đầu từ chuyên ngành
và sở thích của cậu ấy, phát triển từng lớp một và xoay quanh chủ đề phục hồi
di sản, tốt, rất tốt."
Từng lời nói của giảng viên tràn ngập những từ ngữ dùng để
khen ngợi.
Thi Cẩm đang đứng ở một bên khóe miệng hơi nhếch lên một
chút sau đó hoàn toàn cứng đờ, cô ta nhìn về phía của Tô Ý, trong mắt hiện lên
sự kinh ngạc khó tả, tiếp theo đó là sự ghen ghét đến tột cùng.
Làm thế nào chuyện này có thể xảy ra được?
Đây không phải là giảng viên nghiêm khắc nhất sao? Làm sao
ông ấy ấy có thể hết lời khen ngợi đối với Tô Ý như vậy được?
Không lẽ cô ta có khả năng gì đặc biệt? Dựa vào cái gì mà có
thể được thầy khen ngợi hết lời như vậy?
Chắc chắn là giảng viên đang khen ngợi trước sau đó sẽ phê
bình sau, chắc chắn sẽ cho cô ta những nhận xét không tốt đẹp gì.
Cô ta không tin, không tin Tô Ý sẽ không phải nhận bất cứ
lời phê bình nào.
"Tuy nhiên." Giảng viên dừng lại một chút sau khi
đánh giá qua toàn bộ phần đề cương, đưa ra sự một thay đổi bất ngờ trong lời
nói.
Thi Cẩm ngẩng đầu lên và nhìn thẳng vào giảng viên, trong
mắt hiện lên một chút khinh thường.
Mau nhìn xem, mày có cái gì mà tốt chứ, chỉ là trước tiên
giảng viên đánh giá qua loa một chút, những lời sau đây mới nói về trọng điểm.
"Tô Ý, tinh thần đồng đội vẫn rất là quan trọng. Thầy
tin rằng nếu em chịu nói ra ý tưởng của mình, các bạn học nhất định sẽ đồng
tình với ý tưởng của em. Em thực sự rất có khí chất, và em tự nhiên cũng rất
thích hợp với nơi này."
Nụ cười khinh thường của Thi Cẩm vào giờ phút này hoàn toàn
đóng băng trên khuôn mặt của cô ta, lông mày hiện rõ vẻ không vui, năm đó bản
thân cô ta đã cố gắng hết sức lực để có thể đến được đây, người xung quanh đều
hết lời khen ngợi, nói cuối cùng cô ta cũng đã trở thành một sinh viên đại học.
Nhưng cuối cùng, Tô Ý đã dễ dàng vượt qua cô ta.
Thi Cẩm cau mày, vẻ mặt giống như không cam lòng đưa mắt
liếc nhìn giảng viên một cái: "Chọn làm loại đề cương nào cũng không cần
hỏi ý kiến của em sao?"
“Chúng ta có thể học hỏi và giúp đỡ lẫn nhau trong học tập
nhiều hơn, đừng lúc nào cũng nghĩ đến việc lười biếng và cách đối phó với giáo
viên.”
Sau khi cả nhóm đi ra khỏi văn phòng, Thi Cẩm cau mày mang
theo bộ dáng không hài lòng và ghét bỏ, nhìn qu ......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).