KHẮC ẤN DƯƠNG NGUYỆT

Chương 1 KÍ ỨC?


7 tháng






Ai đó:
" Không làm ơn NGUYỆT NỮ dừng lại đi người làm vậy làm sao DƯƠNG NỮ rồi BẠCH VƯƠNG sao sống nổi xin người dừng lại đi mà xin người... "
< tiếng khóc nức nở một giọng nam xa lạ cũng quen thuộc đến đáng sợ làm sao >

NGUYỆT NỮ:
" Xin lỗi vì yêu cầu này ta không thể thực hiện được sống vui nha "
< một nụ cười nở trên môi giọng nữ thấp dần như an ủi mà cũng như lời từ biệt >

Ai đó:
" Không được điệu múa NGUYỆT THANH HỒN sẽ khiến người...tan biến đó < nức nở > ... Xin người đó... Dừng lại đi mà... "

Tiếng nhạc vang vọng điệu múa thướt tha thảo hồn áng trăng hiện rõ người trước mặt nở nụ cười nước mắt cũng đã chảy theo gò má. 

Ai đó:
" Không NGUYỆT NỮ...." < nức nở >
Người nào đó trong căn phòng tối rơi dọt nước mắt khé gọi tiếng chị. Căn phòng bên cạnh cũng người khóc gọi một chữ Lin. Căn phòng bừng sáng nước mắt ướt lệ hòa trên mặt.

CHƯƠNG 1 KÍ ỨC NHỎ VỀ EM


(KHU PHỐ ĐÔNG HOA:

Căn phòng tối trong đêm dưới áng trăng sáng chiếu rọi. Một chàng trai khuôn mặt hốt hoảng tỉnh giấc. Khuôn mặt âu lo cùng nỗi nhớ nhung ai dần thấy những giọt nước mắt. Chàng trai lạnh lùng không quan tâm đời sao lại rơi nước mắt mà là rơi cho ai? 

Chàng trai đó:
" Lần này anh chắc chắn sẽ bảo vệ được em, lần này anh không thể chuyện bất chắc nào sảy ra cả. Anh sẽ làm mọi thứ, anh sẽ không để em sảy ra chuyện gì nữa. Lần này ai làm hại em sẽ phải nhận cái kết đắng, em yên tâm anh sẽ tìm em sớm thôi... Người anh yêu. "

Giọng nói cậu nhẹ nhàng như nhắn nhủ, cảm giác ấm áp hơn bao giờ. Trái tim cậu giờ mới được thả lỏng khi nghĩ đến cô. Giấc mơ như từng sảy ra khiến cậu cảm giác lo lắng. Chuyện gì sảy ra trong quá khứ? Cô gái được nhắc đến là ai? 

SÁNG HÔM SAU:

Renli:
" Cậu chủ à dậy đi nào, đêm qua giấc mơ như nào vậy? Đó có phải giấc mơ đẹp không? Cậu... Cậu..Chủ  tại.. Sao cậu.. Mắt cậu.... "

Cậu chủ bí ẩn:
" Được rồi yên lặng đi và ra ngoài, tôi đang mệt. Về bữa sáng tí tôi sẽ ăn sau nhưng... Nhớ rằng hãy chắc chắn không tạo ra tiếng ồn tôi không thích điều đó đâu, hiểu rồi chứ hả. "

Renli:
" Vâng cậu chủ, tôi hiểu rồi cậu chủ chuẩn bị đi vì tí nữa sẽ có việc đó. Bữa sáng đã xong nếu không vừa miệng mời đổi món. Mọi thứ gần như đã xong xuôi cả rồi. À còn nữa ba hôm sau cậu bắt đầu nhập học vào trường rồi. Thông tin cậu chủ yêu cầu đã có một phần ba yêu cầu rồi. Tôi báo cáo xong rồi giờ xin phép cáo lui cậu chủ ALan. "

Renli đang quay gót chân bước đi giọng nói lạnh lẽo lại vang nên. 

RyLan:
" Cô hình như là chưa hiểu hết ý của tôi, tôi muốn tất cả người ở đây biến hết ra ngoài không riêng ai hiểu không. Giờ thì làm gì thì làm biến hết cho tôi ngay, tôi muốn ở một mình. "

Những người trong phòng thấy được áp lực từ lời nói mà kinh sợ. Renli không còn cách nào ngoài việc thực hiện yêu cầu trước khi cậu chủ tức giận. Không ai dám nói thêm gì nhẹ nhàng bước qua căn phòng. Vẻ mặt người kia không tức giận không gì cả một màu u tối bao chùn. Sắc mặt khó coi âu lo, phiền muộn, thấp tỏm. Sự kinh sợ làm ai đâu để ý sự phiền muộn ấy chị lo lắng không giữa được cái mạng. Renli lên cũng coi như muốn hòa hoãn lại mọi việc. 

Renli:
" Cậu chủ thông tin của người đó đã điều tra được rồi ngài có muốn đi xem luôn. "

RyLan:
" Điều tra được rồi sao mang lên đây đi. " < vui vẻ>
Renli:
" Nhưng cậu chủ có một việc... Ngài có muốn nghe không... " < trầm tư >

RyLan:
" Chuyện gì là của em ấy sao... " < lo lắng >

Renli:
" Vâng ạ là chuyện của người đó... " < trầm lặng >

RyLan:
" Nói đi là chuyện gì... " < lo lắng >

Renli:
" Cô ấy... Sức khỏe của cô ấy rất.. . Là kém thưa cậu chủ. Nghe đâu là vì môi trường sống của cô ấy. " < hoảng loạn >

RyLan:
" Ta hiểu rồi lui xuống hết đi... " < trầm lặng >

Giờ chỉ còn tiếng bước chân nhẹ nhàng đi xa. Khuôn mặt cậu thất thần nhìn qua khung cửa sổ nhớ lại hình bóng cô. Ai biết trong thân phận cậu chủ hiện tại cậu ẩn chứa bao nhiêu ưu tư ít ai hiểu nỗi. Đáng thương không giàng để nói về cậu nhưng liệu thật sự không thể. Cứ vậy cậu ưu tư không nói gì trong căn phòng. 

GÓC NHỎ:
RyLan Platinum con trai độc nhất đại điện hạ, tuổi nhỏ tài cao nắm nhiều quyền lực. Lạnh lùng, máu lạnh là bốn từ mô tả về cậu. 

Về việc đổi tên chỉ có các nhân vật thật sự bí ẩn và nhân vật chính để hé lộ cho thêm phần kịch tính nha. Một số tình tiết có hơi dựa và tác phẩm khác không có gì đâu đọc tiếp nha.) 

KHU PHỐ HOA HẠ:

Căn phòng nhỏ

Người bí ẩn:
" Một ngày nữa, lại một giấc mơ... Lại một lần lặp lại... Mình đang cố nhớ cái gì vậy... "

(Cũng tại khu phố ĐÔNG HOA một chuyện lại sảy ra. Vụ cướp thứ 20 của tên tội pháp mang danh xưng HẮC LINH Giả đã đánh cắp bảo vật THANH HỒN biểu tượng của chia ly. Thứ cấm tuyệt không thể mất để khôi phục thân thể NGUYỆT NỮ thứ mà thiếu gia độc nhất gia tộc Setrar muốn bảo vệ. Thông tin được Rondi báo cáo với thiếu gia ngay sau đó.

Tại nhà riêng của RyLan tại phố ĐÔNG HOA:

Rondi:
" Cậu chủ viên bảo thạch THANH HỒN bị đánh cắp rồi. "

RyLan:
" Đây là mệnh lệnh lập tức đi tìm viên bảo thạch rồi xử lý tên trộm phiền tóa kia đi. "

Rondi:
" Đã rõ thiếu gia như ngài yêu cầu chúng tôi sẽ lập tức tìm kiếm và trả viên bảo thạch về đúng chỗ nó thuộc về. "

RyLan:
" Nhớ rõ cậu dùng cái giá nào cũng phải mang nó về đây cho tôi. "

Rondi:
" Tôi lập tức thực hiện, thiếu gia cứ yên tâm. "

RyLan:
" Đứng đó làm gì nữa thực hiện ngay đi. "
" HẮC LINH GIẢ tôi chắc chắn sẽ không tha cho cô. ") 



CÂU HỎI VUI CUỐI CHƯƠNG:
Người bí ẩn ở phố HOA HẠ là ai, HẮC LINH GIẢ lại là ai nữa cùng bật mí ở phần sau nha. 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play