Ngày Nào Ảnh Đế Cũng Nổ Lực Chuẩn Bị Cho Kỳ Thi Công Chức

Chương 28: Hắn ta là thụ???


10 tháng

trướctiếp

Trước đây Giang Hoằng Trừng lên chương trình tạp kỹ luôn khiến người ta không tìm được tài liệu để cắt tỉa, lúc này trong chương trình bất ngờ có thể vứt bỏ nhược điểm, còn tạo ra không ít tư liệu cho tổ làm chương trình. Chỉ trong vài ngày ngắn ngủi khi chương trình được phát sóng, hàng trăm ngàn người hâm mộ trên Weibo đã tăng vọt.

Làm cho Lâm Ngộ Giang không thể không thở dài, khó trách ai cũng yêu chương trình truyền hình thực tế, danh lợi song thu, kiếm tiền nhanh, cũng hút được rất nhiều fans.

Nhưng đoạn video bị ngỗng đuổi này lại bị đăng lại khắp nơi, khiến Lâm Ngộ Giang rất xấu hổ. Cậu vốn tưởng rằng trọng điểm của tổ tiết mục và cư dân mạng, đều nên đặt ở trên bảo tàng mà cậu vì mọi người phổ biến khoa học, còn nghĩ mình có thể cho Giang Hoằng Trừng một làn sóng người có tri thức sâu rộng.

Mặt khác làm cho cậu đặc biệt có chút không thể chấp nhận không thể tưởng tượng được chính là, cậu phát hiện cậu cùng Quý Tuyết Lĩnh, còn có cậu và thầy Ngũ Kiếm đều có siêu thoại CP!

Hơn nữa đều rất được hoan nghênh, có một đống fans điên cuồng hoang tưởng cậu và Quý Tuyết Lĩnh hoặc thầy Ngũ Kiếm chơi gay, còn sáng tác ra những chuyện bọn họ phát sinh bằng đủ loại lời xấu hổ quả thực khiến người ta không thể nói ra miệng.

“Quý Tuyết Lĩnh vừa nhìn đã biết là người rất mạnh mẽ. Làn da của Giang Hoằng Trừng rất trắng, chân cũng rất dài thích hợp vòng qua eo, lại nói đến thắt lưng của anh cũng nhỏ đến mức không nói nên lời, rất thích hợp cho với cam mật. Trong phòng không xảy ra chuyện gì chứ, tôi không tin hhhh có sinh tử văn không? ”

“Ánh mắt Quý Tuyết Lĩnh mỗi lần nhìn Giang Hoằng Trừng đều rất dịu dàng, Aiz, có được một người bạn trai lớn tuổi như vậy, thật sự vừa mệt vừa vui vẻ ha ha ha.”

“Ánh mắt Giang Hoằng Trừng nhìn Ngũ Kiếm quả thực đang phát sáng, giống như một con chó con, còn một câu thầy nghe thật ngoan và tôn kính, ở trên giường cũng gọi như vậy sao? Dễ thương và ngọt ngào chết mất”

“Làm thầy người ta đương nhiên không thể không dạy chút gì đó, thầy Ngũ Kiếm có thể dạy Giang Hoằng Trừng hát, lạc điệu một lần thì hôn một chút. Hhhhhhhh cuối cùng thầy Ngũ Kiếm cũng bị lạc điệu, Giang Hoằng Trừng là ngốc nghếch thụ thật sự khiến người ta mơ màng vài giây cũng nhịn không được muốn cười.”

“[Tạp dề play văn dài]”

“[Manhua phòng tắm play]”

Lâm Ngộ Giang quả thực nhìn đến da đầu tê dại.

Nói cậu và Quý Tuyết Lĩnh, khiến cậu ghê tởm đến mức muốn nôn, Quý Tuyết Lĩnh chính là một tên rác không biết xấu hổ, thích động tay động chân.

Nhưng vì sao ngay cả thầy Ngũ Kiếm cũng bị liên lụy! Anh ấy là thẳng nam! Vẫn kết hôn, có vợ có con.

Quan trọng nhất là.

Lâm Ngộ Giang nhìn siêu thoại, niên hạ bá đạo chó săn nhỏ công X Husky ngốc nghếch thụ, còn có niên thượng ổn trọng dịu dàng thần tượng công X niên hạ ánh mặt trời chọc ghẹo người hâm mộ thụ.

Hắn là thụ?

Còn là cả hai đều là thụ?

Có phải mấy người có hiểu lầm gì với Giang Hoằng Trừng rồi không? Mấy người có biết Giang Hoằng Trừng lớn như thế nào không? Biết cơ bụng Giang Hoằng Trừng săn chắc thế nào không, biết cơ ngực cứng rắn như thế nào không?

Lâm Ngộ Giang thực sự muốn cho những fans kia xếp hàng trước mặt cậu, để cậu lần lượt lắc lắc bả vai chất vấn.

Đương nhiên trong đó cũng không thể thiếu sự tác quái của tổ tiết mục, có khi ngay từ đầu họ đã có tâm tư bán hủ rồi, hơn nữa hai người đàn ông ở chung một phòng khách sạn năm sáu ngày cũng đủ khiến những cư dân mạng này mơ tưởng rồi.

Cậu nói chương trình này, chơi mấy trò hoạt động là được rồi, còn bày ra làm CP làm gì. Những cô gái đó thích xem những thứ như này. Người sáng suốt vừa nhìn là biết giả, vậy mà rất hăng hái đẩy thuyền nữa chứ.

Lâm Ngộ Giang bất bình chửi bới Giang Hoằng Trừng.

Nhưng mặc kệ nói thế nào, chương trình truyền hình thực tế lần này quả thật đã khiến Giang Hoằng Trừng nổi tiếng, thiết lập #ngốc# đã được thiết lập, trước kia khi livestream cậu nhai kẹo cao su thổi bong bóng nổ đầy mặt, cùng với một số chuyện ngu xuẩn khi chơi game, khi lên chương trình đều được chỉnh sửa lại cùng một chỗ, lan truyền khắp mạng xã hội.

Làm cho Lâm Ngộ Giang quả thực không ngẩng đầu lên được, vì thế còn xin lỗi Giang Hoằng Trừng vì làm tổn hại hình tượng của hắn.

Giang Hoằng Trừng đẩy chương trình tạp kỹ do Trương Chí sắp xếp qua một bên, trầm mặt cúp điện thoại, mở bản ghi âm lên, vừa an ủi Lâm Ngộ Giang nói không sao, vừa trượt chuột để lưu những video Lâm Ngộ Giang cảm thấy rất mất mặt.

Trong khoảng thời gian này quan hệ giữa hắn và Trương Chí càng ngày càng kém, hắn không nhận những chương trình tạp kỹ đó, cơ bản công việc đều vàn bạc với Trương Chí qua wechat qua điện thoại.

Nhờ Lâm Ngộ Giang, mà quan hệ giữa hắn với Trịnh Hân Thiến cùng Ngũ Kiếm cũng không tệ lắm, được bọn họ giới thiệu và dẫn dắt, còn phá lệ đi tham gia mấy bữa tiệc rượu.

Cho đến khi “Lừa hôn” sắp được phát sóng, bước vào giai đoạn tuyên truyền sôi nổi.

Hắn và mấy diễn viên chính khác trong đoàn làm phim cùng nhau lên mấy chương trình tuyên truyền cho bộ phim mới, Trương Chí cũng tới, nhưng giữa hai người cũng không nói mấy câu.

Sau khi buổi phỏng vấn được phát sóng, một số fans hâm mộ mới còn cảm thấy Giang Hoằng Trừng có phải không vui không: “Cảm giác suốt quá trình anh ấy không vui lắm”, “Anh ấy cũng không cười”, “Cảm thấy anh ấy trông hơi xa lạ, cũng có một chút mới mẻ.”

Cũng có fans cũ giải thích và phổ thông khoa học cho fans mới: “Anh Tiểu Giang từ lâu đã như vậy rồi”, “Mỗi lần anh ấy nhắc đến những chuyện liên quan đến phim đều rất nghiêm túc”, “Fans mới cũng không quen với cái dạng lạnh lùng tự kỷ này của anh Tiểu Giang sao? Tôi đột nhiên cũng không hiểu sao lại hoài niệm thiết lập trước kia của anh Tiểu Giang ca ca hhhh, có lẽ ai cũng không nghĩ tới anh ấy là một trò đùa”, “Cho dù Trừng Trừng của tôi có như thế nào thì tôi đều rất thích. Anh ấy thực sự nghiêm túc với công việc của mình.”

Vào ngày Quốc khánh tháng 10, “Lừa hôn” được phát sóng.

Lâm Ngộ Giang đeo khẩu trang ngồi trong rạp chiếu phim tối đen, trên màn ảnh rộng duy nhất sáng lên, cảnh sát hai đồn cảnh sát và cảnh sát bên ngoài đang vì không cẩn thận đắc tội với đối phương, cho nên âm thầm đấu lực, quật ngã lẫn nhau.

Giang Hoằng Trừng ăn mặc quê mùa lại khốn khó, mang theo mùi phương ngữ nồng đậm, tiếng phổ thông phổ không phổ thông không thông, cực kỳ khó nghe: “Ôi, hình như hắn là người Phúc Châu, nghe giọng của hắn hình nhe là khẩu âm Phúc Châu...”

“Cậu là người Phúc Châu đúng không?”

“Đúng vậy.”

Cảnh sát địa phương và cảnh sát nước ngoài khác sau khi rời đi, sử dụng phương ngữ lưu loát hỏi: “Chiết Giang Hồ Châu phải không?”

Giang Hoằng Trừng gật đầu: “Bốn nha bốn nha.”

Vì vậy, cảnh sát hai bên vốn chạy theo một manh mối để điều tra vụ án tách ra hai đầu, cảnh sát bên ngoài đi liên hệ với cảnh sát Phúc Châu để hỏi về vụ án liên quan, cảnh sát địa phương đi liên hệ với cảnh sát Hồ Châu.

Khán giả trong rạp chiếu phim cười như điên.

Lâm Ngộ Giang cũng cười.

Mỗi lần cảnh gây cười xuất hiện trên màn ảnh, sẽ giành được tiếng của khán giả trong rạp chiếu phim lần ấy, trong lòng Lâm Ngộ Giang lại cảm thấy một tầng vui mừng.

“Tôi nghĩ anh đã làm rất tốt! Những người trong rạp chiếu phim đã cười rất nhiều, và họ cũng nói rất thích nó. Lúc tôi ngồi bên trong cảm thấy anh thật đẹp. Anh, anh diễn hay quá đi.”

Lâm Ngộ Giang hết lần này đến lần khác khen Giang Hoằng Trừng, Giang Hoằng Trừng nghe được gương mặt vốn lạnh lùng, biểu cảm nhạt nhẽo, cũng cười lên.

Trịnh Hân Thiến đi cùng hắn cười nói: “Nghe cái gì mà hạnh phúc như vậy?”

Lời này Giang Hoằng Trừng nghe rất quen tai, hắn mới nhớ lúc trước khi quay “Bạn trai tương lai”, Lư Vũ Phi cũng từng hỏi hắn như vậy. Khi đó, Lâm Ngộ Giang vừa mới xuất hiện trong cơ thể hắn, bối rối nói chuyện với hắn, cổ vũ cho hắn, quét sạch tất cả bệnh tật và mù mịt cho hắn. ( truyện đăng trên app TᎽT )

Quả thực vì hắn mà thiết kế riêng dáng vẻ hắn thích nhất, hơn nữa vận mệnh của cậu cùng hắn tương liên với nhau, vui buồn tương quan, phúc họa cộng gánh cùng hưởng.

Đó là điều tốt nhất mà hắn có được trong 28 năm.

Hãy để những năm tháng còn lại trở nên rực rỡ như bình minh, mong đợi một cuộc sống lâu dài và hạnh phúc.

“Một bài tình ca nhỏ đáng yêu”, tâm trạng của Giang Hoằng Trừng rất tốt, nói với Trịnh Hân Thiến mà khóe miệng cười cũng không biến mất: “Cám ơn chị đã giới thiệu trước đó.”

Trịnh Hân Thiến phẩy phẩy bàn tay mảnh khảnh sơn móng tay của chị ta: “Không có gì.”

Chị ta nhếch đôi môi đỏ mọng với Giang Hoằng Trừng, xinh đẹp cười: “Chỉ là một loại đầu tư mà thôi, tôi cảm thấy cậu nhất định sẽ nổi tiếng. Đến lúc đó cũng đừng quên sự ưu ái hôm nay chị cho cậu.”

Quản lý trường quay phất phất tay, làn váy dài của Trịnh Hân Thiến như đuôi cá vung lên, xoay người đi về phía Lâm Gia Duyệt, khoác tay anh bước lên thảm đỏ.

Giang Hoằng Trừng sau đó cũng bước lên thảm đỏ.

Lâm Ngộ Giang lúc trước đã nói “Lừa hôn” sẽ rất hot, vừa được yêu thích và phổ biến, còn có thể đoạt giải thưởng.

Có thể giành được giải thưởng hay không vẫn chưa biết, nhưng phòng vé quả thật đã giết ra một con đường máu trong dịp Quốc khánh. Hai ngày đầu tiên của Quốc Khánh còn bị hai bộ phim bom tấn nước ngoài nhập khẩu và một bộ phim trong nước áp đảo vị trí thứ tư, mất bốn ngày phá trăm triệu, dựa vào số liệu điện ảnh xuất sắc và danh tiếng sau vài ngày chém giết lại đoạt được mấy điểm phần trăm, rốt cục ở ngày thứ bảy giành được vị trí số 1 phòng vé một ngày, tiếp theo liên tục giành được quán quân phòng vé hai tuần liên tiếp.

“#Phim “Lừa hôn” #Đây là Giang Hoằng Trừng ? Căn bản không nhận ra! Ah ah ah ah! Đạo diễn anh ấy là nam thần học trưởng mối tình đầu của tôi!”

“#phim”"Lừa hôn”# #Lâm Gia Duyệt nữ trang # rất đẹp ha ha, tôi đoán lại phải có cp mới xuất hiện [doge].”

“#Tôi chưa từng thấy Trịnh Hân Thiến quyến rũ #Trịnh Hân Thiến đây là muốn chuyển hình sao? Tôi yêu bà chủ quyến rũ độc đoán!”

“#phim “Lừa hôn” đánh giá phim #Làm cho tôi ấn tượng nhất chính là, một người anh em cùng thôn với Giang Hoằng Trừng, bị người ta lừa bỏ ra ba trăm triệu mua một con hồ ly, khi cảnh sát đến thăm nạn nhân còn phải nói đây là con dâu nuôi con của hắn, nuôi thêm ba năm nữa là có thể tu luyện hình thành người cùng hắn tổ chức tiệc rượu thành hôn. Cuối cùng cảnh sát trăm phương ngàn kế thuyết phục cũng không có kết quả, lại lấy lý do hồ ly này “sau khi kiến quốc không thể thành tinh” mới thành công thuyết phục nạn nhân từ bỏ hy vọng, anh em trong thôn bị tẩy não quá sâu một mẻ hy vọng vỡ tan, khóc như một đứa trẻ. Mà tương ứng với đó là khán giả ngoài màn ảnh cười to. Không khỏi khiến người ta cảm nhận sâu sắc câu nói “Happy Drama cốt lõi là bi kịch”. Bộ phim thể hiện rất chân thực một số người dân ở vùng nghèo nàn lạc hậu, tư tưởng và tình hình cuộc sống cũng nghèo nàn lạc hậu đến mức khiến người ta cười khổ...”

“Thật sự, bà tôi cũng vậy, bị kẻ lừa đảo lừa đi mấy ngàn đồng lương hưu mua sản phẩm chăm sóc sức khỏe. Chúng tôi muốn báo án còn sống chết không cho báo, sống chết không chịu tin cái bác sĩ kia lừa đảo.”

Phản ứng của bộ phim hài này là rất lớn, và hiệu quả gây cười rất tốt. Các vấn đề xã hội được phản ánh bởi các bộ phim liên quan đến chủ đề xã hội này cũng gây ra nhiều suy nghĩ và cảm xúc sâu sắc.

Quý Tuyết Lĩnh ngồi trong rạp chiếu phim xem phim cũng bị chấn động sâu sắc, si ngốc nhìn Giang Hoằng Trừng trên màn ảnh.

Lúc trước hắn ta diễn xuất đã bị một Giang Hoằng Trừng như vậy hấp dẫn, trên người người nọ giống như có thần quỷ trên người, có một loại ma lực dễ dàng dẫn động lòng người, ảnh hưởng đến tâm trí của hắn ta. Mà bây giờ Giang Hoằng Trừng thật sự đã thay đổi, trở nên vui vẻ hơn trước rất nhiều, khí chất thẳng nam chết tiệt trên người cũng rất đáng yêu. Hắn ta dường như lại là người bị ném trong gió tuyết. Giang Hoằng Trừng một mình đi về phía hoa xuân ấm áp.

“Cạn ly!”

Tất cả các thành viên trong đoàn làm phim “Lừa hôn” hào hứng ăn mừng thành công của “Lừa nhân”.

Lâm Ngộ Giang vừa mời rượu xong với Trịnh Hân Thiến lại bị ôm đi, hai má đỏ bừng cười đến ngây ngô, lè lưỡi nói với biên kịch: “Kịch bản của anh viết thật sự rất hay! Cảm ơn anh!” Sau đó cậu ôm lấy đạo diễn, cúi đầu chào với người kia.

Biên kịch sợ tới mức vội vàng “không cần không cần”, sau đó ấn mạnh cái đầu cao ngất ngưởng của đạo diễn hung hăng xuống.

Một đám diễn viên bị đạo diễn chửi bới và tàn phá thấy mà cười ha ha.

Đạo diễn say xỉn đầu choáng váng khó chịu, hùng hùng hổ hổ với bọn họ.

Lâm Ngộ Giang ôm đầu Địa Trung Hải của đạo diễn, hung hăng hôn lên trán ông, vừa khóc vừa nói: “Đạo diễn cảm ơn chú! Tôi muốn nổi tiếnga ha ha ha ha ha! Anh Giang Hoằng Trừng của chúng ta! Muốn nổi tiếng!... Chú cũng không biết hắn cố gắng bao nhiêu...”

Lâm Ngộ Giang buông đạo diễn ra, lấy điện thoại di động ra tìm ra ảnh Giang Hoằng Trừng mình lưu lại và chuyển tiếp từ fans của Giang Hoằng Trừng và siêu thoại, lật từng tấm cho mọi người xem: “Anh của tôi rốt cuộc cũng sắp nổi tiếng rồi! Mấy người mau nhìn xem, hắn lớn lên rất đẹp, diễn xuất cũng rất tốt...”

Trợ lý Tiểu Diệp gắt gao túm lấy các diễn viên và nhân viên công tác đang ở đây bị Giang Hoằng Trừng an lợi và tẩy não, một bên chú ý đến Giang Hoằng Trừng, Lâm Ngộ Giang mở siêu thoại siêu thoại đánh bảng cho Giang Hoằng Trừng, một bên nhỏ giọng khuyên nhủ, một bên cầu xin trợ lý ngôi sao khác có quan hệ tốt hơn giúp đỡ, cùng nhau kéo người lên xe về nhà.

Bị Tiểu Diệp dàn xếp ổn định, Lâm Ngộ Giang nằm trên giường mở to hai mắt nhìn một mảnh đen kịt trước mắt, bình tĩnh lại. Mấy ngày trước dành thời gian lén lút đến rạp chiếu phim xem “Lừa hôn” dường như lại chiếu trước mắt, trên khuôn mặt nứt nẻ đỏ bừng của Giang Hoằng Trừng, từ phẫn nộ vô năng biến thành bi ai bất lực, lại đến ánh mắt mờ mịt cuối cùng chết lặng, khắc sâu trong lòng cậu.

“Giang Hoằng Trừng, anh sẽ không lấy được vợ đâu.”

Cậu hơi nghiêng đầu, hai má dán vào gối bông mềm mại, nhỏ giọng nói.

“Anh đẹp trai quá!”

Cậu cười ha ha, sau đó có chút xấu hổ giơ tay lên che mặt.

Đột nhiên nghĩ đến cái gì đó, đứng lên, bật đèn, lảo đảo chạy đến sảnh phòng khách, bật đèn pha, đèn trong nhà sáng đèn.

Trên vách tường trắng như tuyết của sảnh phòng khách chứa một bức ảnh chụp trước đó của Giang Hoằng Trừng trên tạp chí thời trang. Giang Hoằng Trừng bên trong mặc áo sơ mi, bên ngoài khoác một chiếc áo khoác denim tối màu. Hắn đưa lừng về phía mọi người, nửa nghiêng mặt và thân trên, trên vai đeo một chiếc cắp xách một tay nắm quai cặp, một tay cái khác xắn ống tay áo lộ ra một đoạn cánh tay nhỏ nhắn vuốt tóc trên trán, hiện ra cái trán trơn bóng và mặt mày xinh đẹp, giống như đang lạnh lùng khinh miệt khiêu khích người bên ngoài ảnh. Ánh mặt trời từ bên cạnh chiếu thẳng tới, chiếu lên mu bàn tay và mặt hắn, để lại vài mảng sáng tối cho đường nét sắc sảo mà xinh đẹp.

Vai áo khoác denim cứng cáp được hắn tôn lên cực kỳ cứng rắn, có hình dáng, ngay cả nếp gấp do cánh tay nâng lên cũng có vẻ đẹp mắt, áo sơ mi dưới áo khoác denim mở rộng bị quần dài thắt chặt ra một đoạn eo thon, lập tức kéo ra một đôi chân thon dài cân xứng giống như vũ công.

Lâm Ngộ Giang ngửa đầu, nhìn Giang Hoằng Trừng trong ảnh, trong lòng cảm thấy đẹp đến không chịu nổi, nhẹ nhàng cảm thán: “Anh thật tốt!” Sau đó có chút ngượng ngùng cười cười, chống thắt lưng lớn tiếng tuyên bố, không thể nghi ngờ nói: “Rất tốt!”

[Tiến độ nhiệm vụ: 30%.]

Đứng ở trong phòng khách trống trải yên tĩnh, trong đầu đột nhiên vang lên âm thanh điện tử vô cơ đặc biệt rõ ràng.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp