Mềm Mại Đối Lạnh Lùng

Chương 169 Ngoại truyện 14: Mê luyến ánh trăng


9 tháng

trướctiếp

Lý Tiện Ngư tỉ mỉ nghe xong một canh giờ.

Trong bất tri bất giác đã viết rất nhiều điều cần chú ý lên trên giấy.

Chờ đến khi nàng nghe đến nửa hiểu, thì kêu Lâm Uyên tiếp tục phê duyệt tấu chương để tránh cho chậm trễ việc lâm triều ngày mai.

Mà nàng thì hỏi Lâm Uyên muốn danh sách quan viên Hộ Bộ và chức quan của bọn họ, sau đó ở bên cạnh nghiêm túc nhìn.

Tiếng chuông báo canh giờ vang lên lần lượt, ánh nến trong đèn lụa xanh cũng đã được thay đổi vài lần.

Theo một tiếng chuông vang lên.

Ánh nắng sớm mai xua tan bóng đêm bên ngoài điện, chiếu sáng lên trên mặt đất có hoa lê rơi đầy trên đó.

Lâm Uyên cũng khép quyển tấu chương cuối cùng lại, quay đầu nhìn về phía thiếu nữ bên cạnh.

Trong nắng sớm màu vàng nhạt, nàng ôm cuốn danh sách dày nặng ngồi bên cạnh hắn.

Mái tóc dài như lụa đen mềm mại rũ phía sau thắt lưng, giống như một cái nền đen làm cho màu sắc trên người nàng càng thêm tươi sáng rực rỡ.

Lông mi xanh đen, cánh môi đỏ thắm, bàn tay trắng nõn.

Từ bên cạnh nhìn lại, gương mặt xinh đẹp của nàng giống như một bức tranh thủy mặc dưới ánh nắng.

Lâm Uyên dừng động tác sắp xếp tấu chương lại.

Ở trong cảnh xuân tốt đẹp này, hắn yên tĩnh nhìn nàng một lúc lâu.

Cho đến khi Lý Tiện Ngư cũng lật qua tờ danh sách cuối cùng.

Nàng khép danh sách lại, duỗi tay xoa xoa đôi mắt và cũng quay mặt lại nhìn hắn.

Ánh mắt của hai người nhìn thẳng vào nhau, Lý Tiện Ngư buồn ngủ đến không được và mông lung hỏi hắn: “Lâm Uyên, chàng phê duyệt tấu chương xong rồi sao?”

Lâm Uyên gật đầu, cúi người bế nàng lên và đặt ở trong chăn gấm mềm mại.

“Xong rồi. Bây giờ thần đi lâm triều.”

Lý Tiện Ngư âm thầm thở phào nhẹ nhõm ở trong lòng.

Nàng nhẹ nhàng nhắm mắt lại, giọng nói nhỏ đến mức giống như gió xuân thổi qua lá liễu: “Ta cũng xem xong rồi. Chờ sau khi chàng lâm triều về, ta lại nói với chàng……”

Lâm Uyên nhỏ giọng trả lời một tiếng.

Còn chưa trả lời xong, Lý Tiện Ngư đã chìm vào trong giấc ngủ.

Trong tay còn cầm quyển danh sách xem xong kia.

Lâm Uyên không có đánh thức nàng dậy.

Hắn giúp nàng đắp xong chăn gấm, đứng dậy đi thay triều phục.

Khi đi ngang qua cửa sổ, hắn nhìn thấy con cá chép màu vàng còn không biết mệt mỏi đang tuần tra tới lui trong bồn sứ.

Khiến hắn trong giây lát nhớ đến phụ hoàng.

Hắn nghĩ, phụ hoàng của hắn chắc chắn chưa bao giờ gặp qua cảnh tượng lúc sáng sớm như vậy.

Cũng chưa bao giờ gặp được thiếu nữ làm ông ấy tâm động.

Nếu cuộc đời này từng thấy ánh trăng.

Thì làm sao lại có thể động tâm với ánh sáng của đom đóm được chứ.

***

Ngày xuân ngủ ngon. Một giấc ngủ này Lý Tiện Ngư đã ngủ rất lâu.

Khi mở mắt ra thì ánh mặt trời bên ngoài điện sáng sủa.

Tiếng chuông thông báo đã đến giữa trưa vang lên.

Lý Tiện Ngư đứng dậy từ trên long sàng, hơi nghiêng đầu sang một bên và nhìn thấy gương mặt quen thuộ

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp