Mềm Mại Đối Lạnh Lùng

Chương 112: Tráo đổi, cung biến, đảo chính


11 tháng

trướctiếp

Hôm nay là ngày công chúa Khang Nhạc xuất giá.

Ảnh vệ trong ảnh vệ tư cũng đều bị điều khỏi, để bảo đảm cuộc liên hôn này tiến hành thuận lợi. Bên trong ảnh vệ tư vừa yên tĩnh vừa vắng vẻ. Chỉ có Tư Chính Khương Không ngồi sau bàn dài, bình tĩnh chờ nàng đến.

“Công chúa.” Theo động tác của Ninh Ý đẩy tấm bình phong ra, Khương Không cũng đứng dậy từ trên ghế, giống như ngày thường chắp tay hành lễ với nàng.

Ninh Ý lạnh lùng nhìn kỹ hắn một lúc lâu, sau đó cười giễu cợt: “Đều nói Tư Chính cầm bạc thì không có chuyện gì là không làm được. Bây giờ xem ra, cũng chỉ là như thế mà thôi.”

Khương Không cười nhẹ một tiếng, giọng nói khàn khàn cũng nhỏ xuống: “Công chúa, trên đời này không có chuyện gì là thập toàn thập mỹ.”

“Đã muốn không màu, mùi, vị, còn muốn độc hiếm lạ, lại còn phải khiến đám thái giám thử độc không nhận ra. Độc như vậy thì đã chú định không phải là độc dược mạnh, không có tác dụng làm cả miệng phun đầy máu. Công chúa sử dụng số lượng không đủ, biến thành tình hình như vậy, tại sao có thể oán thần làm việc bất lực?”

Ninh Ý cũng cười: “Phải không?”

Nàng một lần nữa từ trong túi tay áo lấy ra một xấp ngân phiếu, cũng lười đi đếm, đầu ngón tay buông lỏng, ngân phiếu rơi xuống giống như bông tuyết: “Vậy thì, lại cho bổn cung một lọ mới đi.”

Nàng mỉm cười xinh đẹp: “Lấy loại độc dược khiến cả miệng đều phun đầy máu.”

Khương Không cười nhẹ một tiếng, cúi người xuống nhặt lên từng tờ ngân phiếu rơi ở trên mặt đất. Hắn đếm số ngân phiếu trong tay, rồi sau đó hai tay trả lại cho Ninh Ý.

“Công chúa không cần dùng số bạc này.” Hắn rũ đôi mắt sắc bén kia xuống, giọng nói khàn khàn: “Thiết kỵ của Đông Cung đã bước qua cửa thành Đại Nguyệt rồi.”

*

Trong Điện Phi Hương, Lý Tiện Ngư cũng đồng dạng trước sau nhận được hai cái tin tức.

Nàng đứng yên một lúc, cảm nhận được tâm trạng của mình đang phập phồng, lại không có đau khổ như trong dự đoán.

Giống như từ sau chuyện phụ hoàng chỉ định Khang Nhạc hòa thân với Hô Diễn, hình bóng vốn dĩ không rõ của ông ấy, hoàn toàn biến thành một mảnh màu vàng sáng mơ hồ ở trong lòng nàng.

Một người tồn tại khiến nàng cảm thấy xa lạ hơn so với một người xa lạ. Cho nên, nàng ra lệnh kêu mọi người lui xuống, một mình ngồi ở trên huân lung, lông mi rũ xuống, tùy ý để suy nghĩ bay xa. Cho đến khi tia sáng màu đỏ trên bầu trời biến mất.

Trong cung đều thắp sáng đèn lồng rực rỡ, ánh sáng trong tẩm điện cũng dần dần chuyển sang đen tối.

Lý Tiện Ngư đứng dậy từ huân lung, đốt lửa muốn thắp sáng cây đèn bằng bạc. Nhưng mà lửa vừa mới đốt lên, thì có một cơn gió lạnh thổi quét vào, gào thét dập tắt ánh nến mỏng manh kia.

Lý Tiện Ngư kinh ngạc quay đầu nhìn lại, nhìn thấy thiếu niên mặc bộ đồ màu đen đang bước trong bóng đêm tiến đến gần.

Vẻ mặt của Lâm Uyên căng chặt, gặp mặt chưa kịp nhiều lời thì đột nhiên bế ngang Lý Tiện Ngư lên, bay vút ra bên ngoài điện.

Mồi lửa trong tay Lý Tiện Ngư rơi xuống, sau khi hết kinh ngạc thì duỗi tay vòng qua ôm lấy cổ của hắn, ở t

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp