Sự Trở Lại Của Nhà Vua (E-sport)

Chương 21: Tuý Ẩm Giang Hà


1 năm

trướctiếp

Phó bản đoàn đội chỉ có thể tiến vào một lần một tuần, nếu phó bản đã thông quan, không cần phải tiếp tục hợp đội. Tần Mạch nói chuyện riêng với Tiếu Hàn: "Đội 10 người giải tán trước đi.”

"Được." Tiếu Hàn dứt khoát rời khỏi đội ngũ, cũng để cho bốn tân binh của Long Ngâm cũng toàn bộ lui ra: “Kế tiếp cậu tính toán như thế nào? Tiếp tục làm nhiệm vụ không?”

"Không vội, tôi muốn đi xem em trai của Tiểu Dược Tiên là ai trước."

"Đi đi, chờ tin tức của cậu.” Tiếu Hàn nói.

Vừa rồi khi phó bản đánh xong, Tiểu Dược Tiên logout, đại khái là người điều khiển lại đổi thành Thẩm Kiêu, Tần Mạch gửi cho cô một tin nhắn riêng xác nhận: "Thẩm Kiêu à?”

“Ừm, là tôi!”

"Em trai cô đâu?"

"Ở bên cạnh máy tính."

"Cậu ấy có thích chơi trò chơi không?"

"Anh cũng nhìn ra rồi à?" Thẩm Kiệu hưng phấn nói: “Nó chơi trò chơi đặc biệt lợi hại, từ khi còn bé đã nhất định phải làm thuyển thủ e-sport như anh họ tôi, còn hưng phấn chạy tới câu lạc bộ phỏng vấn, sau khi bị câu lạc bộ cự tuyệt mới thành thành thật thật trở về trường học. Nhưng mà em trai tôi từ nhỏ đã đặc biệt thông minh, những khóa học đại học đối với nó mà nói rất đơn giản, thời gian rảnh rỗi nó vẫn chơi trò chơi như trước, đại khái là còn chưa hết hy vọng."

Thẩm Kiêu nói đến em trai, trong giọng nói rõ ràng mang theo một tia kiêu ngạo: “Đúng rồi, tôi nói với nó vừa rồi anh là chỉ huy phó bản, nó rất kích động, muốn làm quen với anh một chút, có được không?”

"Không thành vấn đề, gọi cậu ấy lại đây đi."

Rất nhanh, ngoài phòng vang lên tiếng gõ cửa, Tần Mạch đứng dậy mở cửa, phát hiện phía sau Thẩm Kiêu đi theo một thiếu niên cao khoảng một thước bảy. Thiếu niên kia lớn lên đẹp trai ánh mặt trời, nụ cười vô cùng sáng lạn, lúc cười rộ lên còn lộ ra hai cái răng hổ đáng yêu, nhưng bởi vì tuổi còn quá nhỏ, trên mặt cậu ấy vẫn còn nét ngây ngô non nớt.

Thẩm Kiêu kéo em trai đến trước người, chủ động giới thiệu: "Mặc Ngân, đây là em trai tôi, tên là Thẩm Hà.”

Làm tần Mạch ngoài ý muốn chính là, thiếu niên đột nhiên kích động nhào tới trước mặt cậu: "Trời ơi! Anh là đại thần Tần Mạch của chiến đội Phong Sắc sao?”

"Bị một câu nói phá vỡ lai lịch, sắc mặt Tần Mạch không khỏi hơi biến đổi.

Thẩm Hà vội vàng giải thích: "Đừng hiểu lầm, em không phải paparazzi, cũng sẽ không nói với mọi người đã gặp anh ở đây! Thật ra em đã chơi Thần tích nhiều năm, vẫn luôn chơi triệu hồi sư, em là fan trung thành của chiến đội Phong Sắc, tuyển thủ yêu thích nhất chính là anh, em cảm thấy đấu pháp của anh đặc biệt đẹp trai!”

Thanh niên trước mặt so với Tần Mạch trong trí nhớ nhiều hơn vài phần ổn trọng, ngũ quan trưởng khai trở nên càng thêm tinh xảo, ánh mắt so với thời niên thiếu cũng đẹp hơn rất nhiều. Chỉ là, cậu nhìn qua vô cùng lãnh đạm, tựa hồ không dễ nói chuyện như Tần Mạch trước kia. Nhìn vào ánh mắt lạnh nhạt của cậu, Thẩm Hà đột nhiên hơi lo lắng có phải mình đã quá đường đột hay không?

Tần Mạch hoàn toàn không nghĩ tới lại có thể gặp được fan của chiến đội Phong Sắc, nếu đã bị đối phương nhận ra, Tần Mạch cũng không muốn tìm cớ giấu diếm, hơn nữa vẻ mặt Thẩm Hà mừng rỡ nhìn thấy thần tượng, nhìn qua cũng không có ác ý gì. Thần sắc Tần Mạch hơi hòa hoãn một chút, gật gật đầu với cậu ấy, nói: "Xin chào, vào ngồi đi.”

Thẩm Hà đi theo phía sau Tần Mạch đi vào trong phòng, hưng phấn đến mức tay chân cũng không biết đặt ở đâu, nhìn qua giống như một kẻ ngốc.

Thẩm Kiêu không hiểu rõ tình huống, biết mình không thể chen vào, cô liền tự giác chạy đi lấy hoa quả cho hai người.

Tần Mạch ngồi trở lại trước máy tính, bình tĩnh hỏi: "Nghe chị gái cậu nói, cậu đã từng đi câu lạc bộ phỏng vấn, kết quả bị cự tuyệt?”

Thẩm Hà ngượng ngùng gãi gãi ót, lỗ tai có chút đỏ lên: "Khụ, em vẫn luôn muốn trở thành tuyển thủ thể thao điện tử như anh họ, lúc trước sau khi anh giải nghệ, thành tích Phong Sắc không tốt lắm, em liền to gan đi phỏng vấn chiến đội Phong Sắc, muốn thử xem mình có thể gia nhập trại huấn luyện hay không, nhưng không thông qua phỏng vấn. Họ nói em quá già và không đủ năng khiếu để trở thành một tuyển thủ thể thao điện tử có tiền đồ. Sau đó, em còn đến câu lạc bộ Hoa Hạ, Long Ngâm phỏng vấn, tất cả đều bị cự tuyệt.”

Nói đến đây, thiếu niên không khỏi uể oải cúi đầu xuống.

Bị rất nhiều câu lạc bộ chối? Chẳng lẽ trình độ của cậu ấy thật sự không được?

Tần Mạch hỏi: "Năm nay cậu bao nhiêu tuổi?”

Thẩm Hà trả lời: "Năm nay mười tám tuổi, lúc trước đi phỏng vấn mới mười lăm tuổi.”

Tần Mạch lúc trước cũng mười lăm tuổi gia nhập câu lạc bộ Phong Sắc, tuổi còn rất nhỏ, cậu vô cùng may mắn được đội trưởng Phong Sắc là Lăng Tuyết Phong tán thưởng. Lăng Tuyết Phong chẳng những cho cậu gia nhập trại huấn luyện, còn thu cậu làm đồ đệ thân truyền.

Dưới sự chỉ đạo của sư phụ, Tần Mạch tiến bộ rất nhanh, mười sáu tuổi đã chính thức ra mắt và giành giải tân nhân xuất sắc nhất mùa giải.

Thẩm Hà không may mắn như Tần Mạch, lúc đi phỏng vấn nhiều lần bị giám khảo cự tuyệt. Nói đến đoạn chuyện cũ kia, trên mặt cậu ấy lộ ra biểu tình mất mát, hiển nhiên cậu cũng không cam lòng với chuyện này.

Tần Mạch nhìn bộ dạng cúi đầu uể oải của cậu ấy, không khỏi mở miệng hỏi: "Cậu thật sự muốn làm ứng cử viên esport?”

“Vâng!” Thẩm Hà nghiêm túc nói: “Từ nhỏ em đã đặc biệt thích thi đấu thể thao điện tử, lúc trước trận đấu của chiến đội Phong Sắc chưa từng thua một trận nào.”

"Cậu đánh mấy trận lôi đài cho tôi xem một chút đi." Tần Mạch đứng dậy, tắt giao diện trò chơi "Độc Bộ Giang Hồ", mở "Thần Tích", nói: “Nếu như cậu có năng lực làm ứng cử viên e-sport, lấy tuổi của cậu, hiện tại tiếp nhận huấn luyện chính quy còn kịp. Nếu như không có tài năng, cũng có thể sớm thu tâm đi làm chuyện khác.”

“Vâng!” Thẩm Hà cảm thấy lời nói của Tần Mạch đặc biệt có đạo lý, lập tức hưng phấn ngồi xuống trước máy tính, nhanh nhẹn đăng nhập vào tài khoản.

Giao diện trò chơi quen thuộc, chính là "thần tích" trò chơi trước kia của Tần Mạch. Thẩm Hà có một tài khoản triệu hồi sư, sau khi đăng nhập vào khu lôi đài tự do của đấu trường, Thẩm Hà tùy tiện tìm lôi đài đi vào cùng người PK, kết quả cậu vừa mới ấn bắt đầu, còn chưa kịp phản ứng đã bị đối phương liên chiêu miểu sát. ( truyện trên app T Y T )

Sắc mặt Thẩm Hà xấu hổ, đỏ mặt nói: "À, đã lâu không chơi, có chút ngượng tay."

Thiếu niên này còn rất dễ thẹn thùng, Tần Mạch đứng ở phía sau, nhìn ngón tay thon dài của cậu ấy, bình tĩnh nói: "Không sao, làm quen một chút rồi lại đánh mấy ván nữa.”

Thẩm Hà gật gật đầu, đến quảng trường trước cửa chủ thành đặt một vòng kỹ năng, sau khi quen thuộc lại tiến vào đấu trường, rốt cục mạo hiểm thắng một ván.

Cậu ấy vừa vặn chơi nghề triệu hồi sư mà Tần Mạch yêu thích nhất lúc trước.

Trong tất cả các chức nghiệp, độ khó của triệu hồi sư xếp thứ ba, cần lợi dụng thao tác đa tuyến đồng thời khống chế mấy sủng vật, phản ứng phải nhanh, tốc độ tay cũng phải theo kịp. Ban đầu Thẩm Hà vì quá lâu không đụng vào trò chơi mà đánh có chút gian nan, nhưng mà năng lực thích ứng của cậu ấy rất mạnh, đến ván thứ năm đã có thể dễ dàng ngược đãi đối thủ.

Trách không được cậu ấy có lòng tin đến câu lạc bộ phỏng vấn, hiển nhiên, tỷ lệ thắng của cậu ấy với người PK qua đường rất cao.

Tần Mạch cẩn thận quan sát thao tác của cậu ấy, càng nhìn càng cảm thấy quen thuộc, nhất là "Thập Tự Vây Sát" và "Sủng Vật Chắn Vị", cơ hồ giống nhau như đúc với phong cách thao tác của Tần Mạch. Tên này rõ ràng là đang học tập đấu pháp của Tần Mạch, hơn nữa còn học được rất giống, người không biết có thể sẽ lầm tưởng cậu ấy chính là Tần Mạch, ngay cả Tần Mạch cũng có loại ảo giác hoảng hốt như đang xem lại video thi đấu.

Năng lực bắt chước của cậu ấy quá đáng sợ, thậm chí có thể dùng giả loạn chân thật!

Trong lòng Tần Mạch đột nhiên có chút tiếc hận. Nhân tài đặc biệt như vậy lại bị nhiều câu lạc bộ cự tuyệt? Hiển nhiên, lúc trước các người phỏng vấn cũng chưa từng nghiêm túc suy xét tiềm lực của Thẩm Hà, có lẽ cảm thấy, người chơi chỉ biết bắt chước đại thần như cậu ấy rất nhiều, hơn nữa tuổi của cậu ấy quá lớn nên đã cự tuyệt.

Quả thật, tuyển thủ chỉ biết bắt chước một vị đại thần nào đó chẳng những không có lối thoát, hơn nữa còn bị người ta nhạo báng trên sân đấu.

Nhưng Thẩm Hà thì khác.

Trong trận đấu vừa rồi, chẳng những cậu ấy bắt chước thao tác vây giết sủng vật của Tần Mạch, còn bắt chước đấu pháp kinh điển của nhiều tuyển thủ đại thần triệu hồi sư.

Độ dẻo của Thẩm Hà rất cao, cậu ấy có thể bắt chước bất kỳ tuyển thủ nào, hơn nữa còn bắt chước rất giống. Điều này cũng chứng minh, năng lực học tập, khả năng thích ứng, cùng với năng lực dung hợp các đấu pháp khác nhau của cậu ấy vô cùng mạnh, nếu như cậu ấy vận dụng thích hợp những năng lực này, đối thủ tuyệt đối sẽ hoa cả mắt, căn bản không rõ tư duy đấu pháp của cậu ấy.

Rất nhiều tuyển thủ trong giới chuyên nghiệp đều có phong cách đấu pháp riêng, Thẩm Hà lại có thể thiên biến vạn hóa.

Đó là đặc điểm lớn nhất của cậu ấy.

Nếu năm đó Tần Mạch là người phỏng vấn của câu lạc bộ, tuyệt đối không có khả năng buông tha cho nhân tài như vậy, nói không chừng Thẩm Hà hiện tại đã trở thành một đại thần thế hệ mới trong giới chuyên nghiệp. Chỉ tiếc, lúc trước ánh mắt của người phỏng vấn thiển cận, chậm trễ thiếu niên này suốt ba năm, thiếu chút nữa khiến Thẩm Hà và lĩnh vực thể thao điện tử hoàn toàn bỏ qua nhau.

Nhìn cậu ấy thắng liên tiếp mười trận ở lôi đài, càng đánh càng dũng mãnh, Tần Mạch lúc này mới cắt đứt: "Được rồi.”

Thẩm Hà lập tức thu hồi ngón tay thon dài, gãi gãi ót, đỏ mặt nói: "Thật ra đấu pháp này của em là học theo video, học không tốt lắm."

"Học rất giỏi."

"Thật sao?" Thẩm Hà được khen ánh mắt lập tức sáng lên: “Nhưng lúc em đi phỏng vấn, bọn họ đều nói, em chỉ biết bắt chước người khác, sẽ không có tiền đồ.”

"Chỉ bắt chước một người đương nhiên không được, nhưng tuyển thủ có thể bắt chước mười người, hai mươi người, trên sân đấu sẽ vô cùng đáng sợ." Tần Mạch dừng một chút, hỏi: “Bây giờ cậu còn muốn làm ứng cử viên điện sao?”

"Đúng vậy! Đặc biệt muốn.”

Thẩm Hà trông mong nhìn về phía Tần Mạch: “Em còn có hy vọng sao?”

Trong mắt thiếu niên có chờ mong nồng đậm, Tần Mạch hiểu được loại tâm trạng này, đó là người chưa từng trải qua quá nhiều thăng trầm mới có thể có được kỳ vọng tốt đẹp nhất cho tương lai. Cậu cũng từng như vậy, thông qua nỗ lực của mình tiến vào đội tuyển thủ chuyên nghiệp hạng nhất, tuy rằng sau này trải qua một số chuyện không thể không giải nghệ, nhưng Tần Mạch chưa từng hối hận lựa chọn lúc trước.

Cậu tin tưởng, tương lai Thẩm Hà cũng sẽ không hối hận.

"Thẩm Hà, tôi cho cậu một đề nghị. Nghe hay không là lựa chọn của cậu.”

Biểu tình Tần Mạch khó có được ôn hòa, nhìn thiếu niên trước mặt, nghiêm túc nói: “Giải đấu chuyên nghiệp Thần tích bên kia đã quốc tế hóa, cao thủ tụ tập, người mới sẽ không dễ dàng. Hơn nữa, cậu nên biết, dòng triệu hồi thần tích cần sự phối hợp tuyệt đối của đồng đội, một chiến đội chỉ cần xuất hiện triệu hoán sư, vậy thì phải lấy triệu hoán sư làm hạch tâm. Từ khi cậu bị từ chối bởi một số câu lạc bộ, có nghĩa là họ không muốn mạo hiểm thay đổi hệ thống chiến thuật cho cậu, những gì tôi nói cậu hiểu không?”

"Ừm, em biết." Thẩm Hà cúi đầu, tâm trạng không khỏi có chút uể oải. Kỳ thật cậu ấy rất rõ ràng, không có câu lạc bộ nào nguyện ý vì một người mới như cậu mà thử thay đổi chiến thuật, đại bộ phận câu lạc bộ cũng không cần phối hợp với tuyển thủ triệu hồi phức tạp, mấy câu lạc bộ cần triệu hồi sư kia lại chướng mắt cậu. Mấy năm nay, trong lúc phỏng vấn, cậu ấy đã nhiều lần vấp ngã, đã quen với việc bị các câu lạc bộ lớn từ chối không thương tiếc. Mặc dù bị từ chối nhiều lần, cậu ấy vẫn không từ bỏ hy vọng của mình. Thế nhưng giờ phút này, nghe Tần Mạch rõ ràng nói rõ lý do, trong lòng cậu ấy vẫn có chút khó chịu.

"Trước mặt, cậu có một cơ hội mới."

Tần Mạch nhẹ nhàng vỗ vỗ bả vai thiếu niên, nói: “Sang năm Độc bộ giang hồ cũng sẽ bắt đầu giải đấu chuyên nghiệp, trước mắt, tất cả mọi người đều đứng ở cùng một vạch xuất phát, hơn nữa, đối với các loại đấu pháp của trò chơi mới, đội hình tiếp nhận sẽ càng cao, đấu pháp triệu hoán lưu dung nhập vào hệ thống đoàn đội cũng sẽ tương đối dễ dàng, lấy thiên phú của cậu, nếu như đến bên này phát triển, tương lai khẳng định có thể xuất đầu.”

“Em hiểu rồi!” Thẩm Hà nghe được hy vọng, lập tức kích động đứng lên: “Em sẽ đến khu mới xây tài khoản!”

Vừa lúc Thẩm Kiệu bưng hoa quả tiến vào, Thẩm Hà vội vàng tích cực chạy đến trước mặt cô: “Chị, chị mau tìm cho em một thẻ thân phận, em muốn đi xây acc ở khu mới Độc bộ giang hồ!”

Em trai muốn đến khu mới chơi, Thẩm Kiêu đương nhiên vui vẻ, lập tức xoay người lấy một tấm thẻ thân phận đưa cho cậu ấy, thuận tiện mở cái máy tính bên cạnh Tần Mạch, cũng lấy cho em trai một cặp kính VR.

Thẩm Hà ngồi xuống trước máy tính bên cạnh Tần Mạch, đăng nhập vào trò chơi, khi lựa chọn nghề nghiệp, hắn quay đầu lại hỏi: "Mạch Thần, anh cảm thấy em nên chọn môn phái gì đây?”

"Nếu cậu thích triệu hoán sư, vậy thì chọn Gia Cát thế gia."

"Được." Thẩm Hà không chút do dự lựa chọn môn phái Gia Cát thế gia, cũng đặt cho nhân vật của mình một cái tên Tuý Ẩm Giang Hà.

Nhìn vẻ mặt hưng phấn của Thẩm Hà, trên mặt Tần Mạch khó có được lộ ra nụ cười.

Thiếu niên này lạc quan hoạt bát, tuy rằng nhiều lần bị các câu lạc bộ lớn cự tuyệt, nhưng vẫn không buông tha, kiên trì muốn làm tuyển thủ e-sport. Nếu trong lòng cậu ấy mang mộng tưởng, Tần Mạch cũng vui vẻ cho cậu ấy một cơ hội.

Tần Mạch tin tưởng, với tốc độ học tập và khả năng thích ứng của Thẩm Hà, giải đấu chuyên nghiệp năm sau, nhất định sẽ trở thành sân khấu tỏa sáng của cậu.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp