Xuyên Nhanh: Bệnh Kiều Hắc Hóa

Chương 129: Gia Hòa


8 tháng

trướctiếp

Khi Tống Cẩn Sách và Tống Cẩn Nam tìm tới, nàng đang đu dây cùng cung nữ bên người mình ở Ngự Hoa Viên.

Xích đu tại nơi này đã được dựng xong hồi lâu, nhưng nàng vẫn chưa từng tới chơi, hôm nay là lần đầu tiên, cho nên nàng đặc biệt cao hứng, không ngừng kêu Hạ Trúc phía sau dùng sức đẩy một chút.

Nhưng Hạ Trúc lại nhát gan, mặc kệ nàng có thúc giục thế nào, lực đạo của nàng ấy vẫn mềm nhũn. Nếu nàng thúc giục quá mức thì nàng ấy sẽ khóc. Cho nên, vừa nhìn thấy hai người từ tiểu hoa viên phía trước, ánh mắt của nàng lập tức sáng lên, khẩn trương gọi Tống Cẩn Nam:

"Tứ ca ca nhanh một chút! Mau đến đây giúp muội đẩy xích đu đi!”

Tống Cẩn Nam xếp thứ tư, không cách xa tuổi của nàng lắm. Tuy rằng, hắn ta có khuôn mặt xuất chúng giống phụ thân, nhưng tính tình cũng không giống những hoàng tử khác, mà là đơn thuần hiếm thấy.

Khi thấy nàng gọi, hắn ta cũng không có chút nào dáng vẻ của hoàng tử, bước nhanh đi về phía này, vài bước liền đi tới phía sau nàng, đỡ lấy vai nàng. Sau đó, giống như lúc này mới nhớ tới mình bị nàng sai khiến, liền hừ hừ mở miệng:

"Muội cứ quen thói sai ta."

"Đây không phải là bởi vì Gia Hòa thân với Tứ ca ca sao?" Chỗ xích đu nàng ngồi hơi cao một chút, hai chân lơ lửng hơi lắc lư. Nàng hưng phấn thúc giục người phía sau: "Tứ ca ca mau đẩy, nhớ dùng sức một chút, đẩy cao hơn một chút."

"Này! Cái này của muội..." Không biết là câu nói kia của nàng chọc vào tâm tư của người phía sau, khiến cho khuôn mặt tuấn tú của Tống Cẩn Nam khi ôn hoà khi thì trở nên đỏ bừng. Hắn ta giống như là muốn nói cái gì đó, nhưng ấp úng nửa ngày cũng không thể nói ra tiếng, dứt khoát vùi đầu, thật sự đứng ở phía sau nàng, ra sức đẩy lên.

Khí lực của Tống Cẩn Nam quả nhiên lớn hơn khí lực của Hạ Trúc rất nhiều, dễ dàng đẩy nàng lên cao. Nàng ở giữa không trung, nhịn không được cao hứng cười ra tiếng, chơi hơn mười lần qua lại, mới lưu luyến không rời mà đi xuống.

.....

Đợi đến khi nàng rốt cục cũng chơi đủ rồi, một cung nữ bên người khác của nàng cũng sớm bày ra thanh trà, điểm tâm trên bàn đá. Thấy nàng đi qua, liền gọi nàng ra ăn bánh hoa quế mới làm, hương thơm ngọt ngào, vô cùng ngon. Đợi đến khi nàng nuốt xong một cái bánh quế xuống bụng, mới quay đầu đi hỏi Tống Cẩn Sách ngồi gió mát như trăng sáng ở một bên, cùng Tống Cẩn Nam đầu đầu mồ hôi do vừa mới dùng sức đẩy xích đu: "Thái tử ca ca cùng Tứ ca ca đến tìm Gia Hòa, là có chuyện gì sao?"

Tống Cẩn Sách ngồi đối diện nàng vẫn không nói gì, chỉ cúi đầu nhìn chăm chú vào thanh trà trong tay, ngược lại Tống Cẩn Nam ở một bên nghe nàng hỏi, lại lập tức mở khuôn miệng như tranh, đáp:

"Hôm nay không phải là lễ Khất Xảo sao? Ngoài cung đêm nay nhất định rất náo nhiệt, cho nên ta cùng hoàng huynh liền muốn mời Ninh Ninh đi ra ngoài chơi."

"Tứ ca ca sao còn gọi Gia Hòa là Ninh Ninh nữa vậy?" Nàng không có đáp lại lời mời của Tống Cẩn Nam trước, ngược lại cầm chén trà trong tay, vừa cười vừa sửa lại lời nói của hắn: "Tứ ca ca đã quên rồi sao? Phụ hoàng cũng đã ban phong hào Gia Hòa cho ta vào tháng trước rồi."

Vừa nhắc tới chuyện phong hào, trên mặt Tống Cẩn Sách và Tống Cẩn Nam ngồi đây không hiện ra nửa điểm vui mừng. Tống Cẩn Sách vẫn trầm mặc không nói, ánh mắt trầm xuống, mà Tống Cẩn Nam lại càng hiếm thấy có chút khổ sở, ngay cả ngữ điệu cũng hơi khàn xuống.

"... Ninh Ninh, muội không cần như vậy, phụ hoàng... phụ hoàng nhất định không phải có ý đó."

Tuy nói như thế, nhưng thật giả trong lúc đó, mấy người này cũng đã sớm biết rõ.

Từ đầu tháng trước, tiểu công chúa xếp thứ năm được phong hiệu Gia Hòa, một ít tin đồn về Gia Hòa công chúa, Tống Ngộ Ninh thực ra không phải huyết mạch hoàng đế, cũng xuất hiện ở hậu cung tiền triều.

Hơn nữa, những lời đồn đãi này còn có nguyên do, nói vị Gia Hòa công chúa kia sở dĩ sáu, bảy tuổi mới được Thái hậu mang về từ bên ngoài, kỳ thật cũng không phải bởi vì quốc sư tính toán muốn nuôi nàng ở ngoài rồi mới đưa về, mà là bởi vì Gia Hòa công chúa vốn không phải là huyết mạch hoàng gia, chỉ là vừa vặn hợp với mệnh duyên mắt thái hậu lúc đó, cho nên mới được mang về, coi như là huyết mạch của hoàng đế mà nuôi lớn.

Mà bây giờ, tộc Khiết Đan đã tiến hành chiến tranh mấy chục năm với Hạ vương triều, khiến cho dân chúng Hạ vương triều hoạn nạn. Cuối cùng, họ hoàn toàn đầu hàng vào năm ngoái, ký kết hiệp ước hòa bình trăm năm cùng Hạ vương triều, cũng vào tháng trước, Hạ vương triều hiến tặng không ít kỳ trân dị bảo.

Nhưng đồng thời, sứ giả tộc Khiết Đan cũng đưa ra thỉnh cầu hy vọng có thể thông qua hòa thân để thiết lập quan hệ ngoại giao tốt hơn. Khi đó, sứ giả mới đưa ra thỉnh cầu này được vài ngày, hoàng đế liền bỏ qua những người khác mà ban phong hào cho Gia Hòa công chúa trước tiên. Ý tứ rõ ràng đến mức không cần nói cũng biết.

Tống Cẩn Nam vừa nói xong, không khí giữa mấy người liền càng thêm có chút trầm mặc. Nhưng trong trầm mặc này, lại tựa như đang trôi nổi cái gì đó rục rịch, tâm tư vượt khỏi quỹ đạo.

"Sự tình còn chưa có kết luận, Gia Hòa hiện tại cũng không cần lo lắng quá nhiều." Tống Cẩn Sách ngồi ở bên kia thản nhiên mở miệng.

Tống Cẩn Sách xếp thứ hai, phía trước chỉ có một hoàng trưởng tử đã mất sớm, mẫu tộc phía sau hắn là Triệu quốc công của nguyên lão tam triều. Nhưng mẫu thân của hắn cũng đã qua đời từ rất sớm.

Tống Cẩn Sách không nhìn bóng dáng đối diện, chỉ cúi đầu chậm rãi xoay chén trà trong tay, nhưng tâm lại không ngừng rục rịch vì mấy ngày nay, hắn điều tra ra chứng cứ họ quả thật không có quan hệ huyết thống.

Tống Cẩn Sách thật sự là không dám cách nàng quá gần như trước kia, dù sao cũng có chút tâm tư, Một khi đánh mất sự kiềm chế giam cầm, liền dễ dàng giống như mãnh thú rời khỏi lồng sắt, làm cho người ta căn bản không dám đoán trước phía sau sẽ phát sinh chuyện gì.

Mỗi người đều khen ngợi vị thái tử điện hạ trẻ tuổi kia đoan phương nhã chính, ôn nhuận hữu lễ. Nhưng ai có thể biết được rằng chính vị thái tử được mọi người khen ngợi kia đã mang ý nghĩ sâu xa với muội muội của mình từ nhỏ.

"Tối nay ngoài cung quả thật náo nhiệt, lúc trước, không phải Gia Hoà còn nói muốn đi xem một chút sao?"

Tống Cẩn Sách đi trước tứ đệ của mình một bước, đổi lại xưng hô đối với người nọ. Hắn chậ

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp