Xuyên Nhanh: Bệnh Kiều Hắc Hóa

Chương 127: Người Chồng Thú Nhân Không Cho Phép Ly Dị.


8 tháng

trướctiếp

???

Ba năm sau khi kết hôn, mới phát hiện ra chồng mình là thú nhân.

Vì thế, cô quyết định ly hôn với anh.

...

Trời vừa chạng vạng, cửa phòng ngủ của cô liền vang lên tiếng gõ rất có quy củ. Sau khi gõ không nhẹ không nặng một tiếng, thoáng dừng lại hai ba giây, lại tiếp tục gõ tiếng thứ hai. Lặp lại ba lần như thế, người ngoài cửa mới đẩy cửa vào.

"Nên ăn cơm rồi."

Giai điệu của Thẩm Du Bạch lạnh lùng. Anh chỉ đứng ở cửa hai ba bước, ngón tay dài như ngọc còn đặt trên tay nắm cửa kim loại.

"Ừm.” Cô không có quay đầu lại, Vẫn chăm chú nhìn chằm chằm vào màn hình máy tính trước mặt mình như trước: “Lát nữa em sẽ xuống."

Đợi đến khi phía sau truyền đến tiếng cửa khép lại, tiếng bước chân dần dần xa hơn, cô mới di chuyển con chuột xuống dưới, kéo cửa sổ, mở lên một trang.

Đây là một trang spam. Một tin tức về việc tiểu hoa đán nổi tiếng trong giới giải trí hiện nay và ảnh đế Thẩm Du Bạch sắp hợp tác trong một bộ phim truyền hình mới chiếm hơn phân nửa độ dài phía trên...

*Tiểu hoa đán: sao nữ mới nổi

Thẩm Du Bạch là một diễn viên ngôi sao sống trong đại viện quân khu, ra vào đều có người hộ tống, cũng chính là chồng của cô. Cả hai đã kết hôn ba năm, tuy nhiên, tình cảm của hai người cũng không tốt, thậm chí coi như lãnh đạm.

Lúc cô xuống lầu, dì trong phòng bếp đã bưng món cá hấp cuối cùng lên bàn ăn, đặt ở trước mặt Thẩm Du Bạch. Có lẽ là nghe được động tĩnh của cô, người ngồi ngay ngắn trước bàn ăn vén mí mắt, mở đôi mắt lăng lăng kia, nhìn về phía cô. Trước khi tiến vào giới giải trí, Thẩm Du Bạch là một diễn viên sân khấu bất cứ lúc nào cũng có thể ra vào nhà hát lớn quốc gia để biểu diễn, dáng người tư thái đều mang theo phong tư quyến rũ. Cho dù đến bây giờ, anh chỉ liếc mắt một cái, vẫn mang theo một cỗ hương vị không rõ ràng.

Diện mạo của anh cực kỳ xuất trần thanh lãnh, hơn nữa tính tình của Thẩm Du Bạch vốn trầm tĩnh lại ít nói, chỉ lẳng lặng ngồi ở chỗ đó, liền có thể làm cho người ta liên tưởng đến danh sĩ trường bào thời xưa, trong nháy mắt tiếp theo, anh sẽ giống như thanh phong vũ mà hóa thành tiên nhân bên bờ sông.

Nhìn thấy cô, Thẩm Du Bạch cũng không nói lời nào, chỉ trầm mặc nhìn cô. Cho đến khi cô ngồi ở phía đối diện, anh mới cho dì đưa canh lên, lúc này mới cúi đầu, bắt đầu yên lặng ăn cá hấp. Khi cúi đầu, nhã nhặn ăn cơm, đôi mắt đan phượng của Thẩm Du Bạch cực kỳ xinh đẹp, lãnh đạm, đuôi mắt hơi nhướng lên, khi anh rũ mắt xuống lại càng rõ ràng hơn.

Cô nhìn bộ dáng chuyên chú của người đối diện, cầm đũa trên tay, đè xuống cảm giác trong lòng, vẫn là đợi đến khi ăn cơm xong rồi nói sau.

—— Tuy nhiên  ——

"Thẩm Du Bạch."

Người ngồi đối diện cô dừng động tác, ngẩng đầu lên, nhướng đôi mắt mỏng manh kia, con ngươi vừa trong trẻo vừa lạnh lùng.

"Hôm nay em lấy được một ít giấy tờ tùy thân của anh ở nhà."

Anh dừng một chút, nhìn về phía đôi mắt đang lẳng lặng nhìn về phía mình. Diện mạo và tính tình của Thẩm Du Bạch đều trong trẻo lạnh lùng, nhưng rất kỳ dị, đuôi mắt của anh lại tùy thời mang theo một chút đỏ mỏng, giống như là sắc son trong tuyết trắng, ngược lại khiến anh vừa trong trẻo lại vừa quyến rũ.

Đối diện với ánh mắt trầm u như vậy, cô vẫn không thể kiên trì đối diện với mắt anh, mà là lựa nhìn sang chỗ khác.

"Trên giấy tờ tùy thân nói anh kỳ thật là thú nhân, thuộc loài... Chu Diệc..."

"... Phải không?”

Động vật quý hiếm quốc gia, loài quý hiếm hàng đầu trong thú nhân, trách không được lại ở trong đại viện quân khu, ra vào đều có người bảo vệ.

Thẩm Du Bạch không thích nói chuyện khi ăn cơm, nhưng phẩm hạnh giáo dưỡng của anh đều cực tốt. Cho dù bị cô cắt ngang bữa ăn, anh cũng không có biểu hiện không vui, chỉ là buông dao dĩa trong tay xuống, nhẹ nhàng nhìn về phía cô, nhã nhặn lại tao nhã.

"Lúc chúng ta kết hôn..." Cô có chút do dự, trong lời nói đều mang theo chút cẩn thận: "... Hình như anh chưa từng nhắc tới chuyện này với em."

"Ừm, chưa từng đề cập tới."

Sau khi phát hiện cô vẫn không nhìn anh, Thẩm Du Bạch cũng rũ con ngươi xuống, cầm đũa lên, gắp một ít măng xanh, bỏ vào trong bát của cô: "Chu Diệc có đặc biệt phê chuẩn, nếu phu thê là con người, có thể giấu diếm thân phận của mình với người kia.”

Số lượng của Chu tộc cực kỳ thưa thớt. Vào rất nhiều năm trước, rất ít khi có thể nhìn th�

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp