Tôi Trọng Sinh Trước Khi Đổi Hôn

Chương 203


8 tháng

trướctiếp


Vào mùa thu tháng mười, hương hoa mộc tê nhẹ nhàng, nghênh đón Quốc Khánh, nhân dân cả nước đều đắm chìm trong sự vui sướng của kỳ nghỉ định kỳ, nhưng đối với Bàng Dũng những người trong ngành bán hàng này mà nói, ngày nghỉ của người khác, là thời điểm mà bọn họ thường hay bận nhất.

Lần trước quả thật cũng như thế, anh ta mỗi ngày đi sớm về trễ, rất nhiều lần về nhà bọn nhỏ đều đã ngủ hết rồi.

Hôm nay là một ngoại lệ, trời vừa tối, anh ta đã trở về rồi. Lúc này trong nhà đang xem TV, anh ta ngay cả cơm cũng chưa ăn đã chuyển sang kênh CCTV, sau đó đặt mông cắm rễ ngồi trên ghế sô pha.

Bọn nhỏ la hét ầm ĩ nói không xem cái này, muốn xem những cái khác.

Bàng Dũng không phản ứng: “Chỉ xem kênh này, chỉ xem một lát thôi.”

Tin tức qua đi, quảng cáo được phát sóng, Bàng Dũng vội vàng ngồi thẳng người, tròng mắt gắt gao nhìn chằm chằm vào quảng cáo, còn có tinh thần hơn cả xem phim truyền hình bom tấn nào nữa.

Sau hai phút, tại thời điểm bọn nhỏ không kìm nén được, hình ảnh trong TV thay đổi, một cái TV màu đen từ trên trời rơi xuống, ngay sau đó vang lên một giọng nữ dễ nghe: Cửa hàng đồ điện Lão Sư Phụ dùng bền lại tiện nghi, sự lựa chọn tốt nhất cho căn nhà của bạn, TV màu 18 inch chỉ có 1988 tệ, giá bán lẻ thống nhất toàn quốc! Nếu quan tâm xin vui lòng gọi số xxxx, địa chỉ liên hệ, số 88 đường Thanh Thủy thành phố Phụng Hà tỉnh Vân Trung!

Điều hòa và máy giặt Lão Sư Phụ theo sát phía sau, rất nhanh xuất hiện ở trong màn hình.

Có điều thời gian rất ngắn, chỉ có hơn hai mươi giây, hình ảnh tiếp đó đổi thành những quảng cáo khác.

Hai đứa bé chỉ vào TV gào to hỏi: “Cha ơi, đây là cửa hàng đồ điện Lão Sư Phụ của mọi người sao?”

Bàng Dũng kiêu ngạo ưỡn ngực: “Không phải Lão Sư Phụ của chúng ta thì là Lão Sư Phụ của ai chứ? Không nhìn thấy địa chỉ của trụ sở chính của chúng ta được ghi lại ở phía trên sao?”

Hai đứa bé vừa mừng vừa sợ, chẳng trách cha vừa về liền nhìn chằm chằm vào TV!

“Cha, cửa hàng đồ điện Lão Sư Phụ sao lại được lên TV vậy?”

“Cha, lát nữa trong TV còn chiếu cửa hàng đồ điện Lão Sư Phụ nữa không? Cha có thể chụp ảnh giúp con không? Hôm nào con cho Tiểu Bàn xem một chút, lần trước đơn vị của cha cậu ấy được lên báo chí, cậu ấy rất kiêu ngạo khoe khoang cho con xem xem đơn vị của cha con lợi hại đến mức nào.”

Bàng Dũng buồn cười mà nhéo nhéo đôi má phúng phính của cậu bé: “Nhóc con, tư tưởng ganh đua hơn thua không được nặng như vậy.”

Chỉ có điều lời nói của đứa trẻ ngược lại nhắc nhở anh ta. Bọn họ có thể chụp ảnh quảng cáo này, rửa ra vài tấm ảnh màu sắc phóng to, để ở trong cửa hàng, phân phát đến trong tay các đại lý với tư cách tuyên truyền nha.

Nghĩ tới đây, anh ta hận bây giờ không thể thảo luận một chút cùng Diệp Mạn. Nói làm liền làm, anh ta cầm điện thoại di động lên gọi cho Diệp Mạn, mở miệng là nói: “Em gái, cái quảng cáo kia của chúng ta cô đã xem chưa? Thật tốt.”

Diệp Mạn cũng xem rồi, theo cô nói, đích thực làm cho rất bình thường. Nhưng không còn cách nào khác, tiền trong tài khoản của bọn họ không nhiều lắm, không thể mời ngôi sao có tên tuổi phát ngôn, lúc này c�

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp