Một tuần sau đó, Tạ Thư Dịch đều đúng giờ đến văn phòng của Cố Tuyên điểm danh để chăm sóc cho bồn Xuân Lan kia.
Cho dù như vậy nhưng cô cũng không làm gì quấy rầy đến Cố Tuyên.
Tạ Thư Dịch hiểu rất rõ, cô đến để tăng độ thiện cảm chứ không phải đến thêm phiền phức.
Thỉnh thoảng Tạ Thư Dịch cũng có thể đưa cho Cố Tuyên một số suy nghĩ và linh cảm ngoài ý muốn, cuối cùng Cố Tuyên cũng ngầm đồng ý cho cô tự do ra vào văn phòng của mình.
Nhưng giới hạn cũng chỉ đến đó.
Cố Tuyên chưa từng đồng ý lời mời ăn cơm trưa hay cơm tối của cô, dường như cô ấy đã xem Tạ Thư Dịch thành người lao động miễn phí cho mình.
Một tuần lao động không công cũng không làm giảm bớt sự nhiệt tình của Tạ Thư Dịch, cô cũng hiểu rõ, có một số việc không phải cứ vội vàng là được.
Một tuần này cũng giúp Tạ Thư Dịch có cơ hội quan sát Cố Tuyên ở khoảng cách gần, nhận được thêm không ít thông tin có ích.
Người tên Cố Tuyên này vô cùng gò bó bản thân, không ăn đồ ngọt, cũng không uống bất kì đồ uống gì khác ngoài nước ấm, ngay cả trà và cà phê cũng không đụng vào.
Mặt khác, Cố Tuyên vô cùng nghiêm túc và cẩn thận trong công việc.
Nhân viên trong phòng làm việc đều biết rõ một quy tắc:
''Tuyệt đối không được quấy rầy cô Cố trong lúc cô ấy đang điều chế, nếu không hậu quả sẽ vô cùng nghiêm trọng.''
Tạ Thư Dịch cũng sẽ không cố ý làm gì ngu ngốc để thu hút sự chú ý của Cố Tuyên, nếu như cô làm vậy, chỉ sợ sẽ trực tiếp bị loại, nhiệm vụ cũng có thể trực tiếp tuyên bố thất bại.
Phải biết tất cả các nhân viên trong bộ phận công lược đều sẽ được huấn luyện một khóa học đầu tiên đó là đừng nghĩ đến việc làm chuyện mục tiêu công lược chán ghét để thu hút sự chú ý của họ, điều này sẽ chỉ đẩy độ khó của nhiệm vụ công lược lên cao hơn mà thôi.
Trừ chuyện đó ra, trong lúc vô tình Tạ Thư Dịch đã phát hiện ra một thông tin quan trọng.
Tính kiểm soát của Cố Tuyên rất mạnh, một khi có chuyện gì vượt khỏi tầm kiểm soát của cô ấy, cô ấy sẽ vô cùng buồn bực, hơn nữa còn xấu tính đến mức dùng từ ngữ cay nghiệt để đả kích người khác.
Nhớ đến mấy lần Cố Tuyên đã không nể mặt mà cực kì độc miệng với mình có thể là vì lí do này, Tạ Thư Dịch cảm thấy điểm này có chút đáng yêu.
Chuyện này không phải chứng minh cô đã từng nhiều lần khiến Cố Tuyên mất khống chế sao?
Đương nhiên, cho Tạ Thư Dịch nhiều dũng khí hơn nữa cô cũng không dám đứng trước mặt Cố Tuyên khen cô ấy đáng yêu.
Cô còn đang cố gắng theo đuổi người ta nữa đó.
Làm một tuần vất vả cũng không mời Cố Tuyên đi ăn tối được, Tạ Thư Dịch quyết định chỉnh chu lại bản thân mình thật tốt rồi thổ lộ với Cố Tuyên một lần.
Cô cũng không quá trông chờ vào việc Cố Tuyên sẽ đồng ý lời tỏ tình của mình, nhưng tỏ tình có thể giúp Cố Tuyên càng ấn tượng với cô hơn.
Thế là ngày hôm sau Tạ Thư Dịch ăn mặc trang điểm rất cẩn thận rồi lái xe đến phòng làm việc của Cố Tuyên.
Nhân viên ở phòng làm việc đã không còn ngạc nhiên khi thấy cô, thậm chí có người tính cách hoạt bạt còn trêu cô là muốn làm bà chủ ở đây, Tạ Thư Dịch cũng dứt khoát thừa nhận mình muốn làm bà chủ khiến một đám nhân viên kinh ngạc đến mức thiếu chút nữa rơi cằm xuống đất.
Lúc Tạ Thư Dịch đến văn phòng, Cố Tuyên đang chăm sóc bồn hoa lan trên bàn mình.
Nghe được âm thanh từ cửa, Cố Tuyên cũng không dời ánh mắt, cô ấy vừa định lên tiếng thì lại ngửi được mùi hương gì đó, sắc mặt có chút khó coi.
Quay đầu lại nhìn, Cố Tuyên thấy Tạ Thư Dịch ăn mặc xinh xắn đang mỉm cười với mình, cô đang đi đến chỗ cô ấy, lúc đi còn có thể ngửi được mùi hoa hồng nhàn nhạt, mùi hương ngọt ngào kèm theo hơi lạnh man mát, giống như sương mai trên cánh hoa hồng, mềm mại mà giàu sức sống.
Tạ Thư Dịch còn chưa nói gì, ánh mắt Cố Tuyên đã lướt qua, lúc nhìn đến mặt cô bỗng nhiên dừng lại, sau đó lập tức khôi phục lại bình thường, cô ấy nhìn từ đầu đến chân cô, ánh mắt dường như có chút bắt bẻ.
''Xem ra cô đến để thay đổi yêu cầu.'' Giọng Cố Tuyên lạnh như băng.
Tạ Thư Dịch lập tức hiểu rõ ý cô ấy, Cố Tuyên cho rằng cô muốn từ bỏ chuyện theo đuổi cô ấy, mặc xinh đẹp như thế đây để chuẩn bị hẹn hò, đến đây chỉ để thay đổi yêu cầu ''cô Cố thích là được''.
Tạ Thư Dịch cũng không tức giận, ngược lại ý cười càng rõ hơn: ''Tôi vì cô Cố nên mới ăn mặc như vậy, xinh không?''
Cố Tuyên lạnh lùng nhìn cô, trên mặt không chút cảm xúc, lạnh nhạt nói: ''Làm tôi ngạt mũi rồi, cách tôi xa một chút'', căn bản không trả lời câu hỏi đẹp hay không kia.
Đã không nói thì chính là đẹp rồi.
Tạ Thư Dịch biết khứu giác của Cố Tuyên rất nhạy cảm nên cô không xịt nước hoa, miễn cho Cố Tuyên không thích, đây là mùi hương tinh dầu hoa hồng mà tối qua cô ngâm bồn để lại.
Cô thử đi về phía trước một bước, ánh mắt Cố Tuyên chỉ lạnh nhạt nhìn cô, cũng không có chán ghét mà lùi về sau, lúc này Tạ Thư Dịch mới yên tâm đi đến chăm sóc bồn Xuân Lan kia.
''Mặc dù khoảng thời gian này cô Cố vẫn luôn không đồng ý với lời mời của tôi, nhưng tôi vẫn muốn thử tỏ tình với cô Cố.'' Tạ Thư Dịch chăm sóc bồn Xuân Lan nhưng ánh mắt lại luôn nhìn Cố Tuyên.
Đúng như cô suy nghĩ, Cố Tuyên không có bất kỳ phản ứng gì với lời này, cô ấy vẫn chăm chú chăm sóc bồn hoa, động tác dịu dàng như đang đối mặt với người yêu, dường như không có chút bận tâm đến thế giới bên ngoài.
Tạ Thư Dịch đã sớm chuẩn bị tốt tâm lí, thấy Cố Tuyên không phản ứng cũng không buồn hay thất vọng, tiếp tục nói rõ ràng: ''Tôi muốn làm bạn gái cô, có thể chứ?''
Một giây sau, giọng nói lành lạnh như ngọc thạch vang lên: ''Được.''
Ngữ khí nhạt nhẽo như đang đồng ý một chuyện vô cùng bình thường, giống như cô ấy đang đồng ý cầm giúp thứ gì đó chứ không phải đang chấp nhận lời tỏ tình.
Cho dù là người có kinh nghiệm phong phú như Tạ Thư Dịch cũng ngẩn người trong giây lát, một lúc sau cô mới phản ứng lại được rằng Cố Tuyên vừa lên tiếng đồng ý.
Cố Tuyên nhiều lần từ chối lời mời của cô như vậy mà giờ lại dứt khoát đồng ý làm bạn gái cô?
Vẻ mặt ngạc nhiên của Tạ Thư Dịch quá rõ ràng, ánh mắt Cố Tuyên hiện lên ý cười, vẻ mặt vẫn lạnh nhạt như cũ: ''Xem ra cô Tạ căn bản cũng không biết mình đang nói cái gì.''
Tạ Thư Dịch không quan tâm đến câu nói này của Cố Tuyên, cô nhiệt tình ôm cô ấy một cái, lại chủ động hôn lên khóe môi Cố Tuyên một cái, mắt sáng long lanh: ''Em vui quá, A Tuyên.''
Cố Tuyên nhẹ nâng cánh tay Cố Tuyên lên, cho dù vừa thân mật hôn khóe miệng nhưng vẻ mặt cô ấy vẫn không chút gợn sóng, đôi mắt đen nhánh kia vừa sâu vừa trầm, hoàn toàn không có ý cười và sự ngọt ngào như đang yêu đương.
Cô ấy như vậy khiến Tạ Thư Dịch có chút chần chừ, Cố Tuyên đã đồng ý với cô rồi, vì sao lúc tiếp xúc thân mật cô ấy lại không có phản ứng gì?
Có lẽ ánh mắt do dự của Tạ Thư Dịch quá rõ, Cố Tuyên nhíu mặt lại: ''Nét mặt của em lại không biểu hiện như vậy.''
Tạ Thư Dịch nhẹ nhàng lùi về sau một bước, kéo dài khoảng cách của hai người.
Thấy ánh mắt đột nhiên tối lại của Cố Tuyên, Tạ Thư Dịch giải thích: ''Dường như chị không hài lòng với mối quan hệ yêu đương này.''
‘’Em thích tôi là được.''
Cố Tuyên nói xong cầm tài liệu trên bàn rồi đi đến ghế sopha ngồi xuống.
Một lúc sau Tạ Thư Dịch mới hiểu được ý của câu nói này, trong lòng không nhịn được mà mắng cô ấy một câu nhàm chán. Rõ ràng là một người kén chọn mà lại nói như thể cho dù ai tỏ tình cũng không từ chối, không khác gì tra nữ.
Tạ Thư Dịch bước nhanh đến sopha, hai tay đặt lên thành ghế nơi Cố Tuyên ngồi, vây cô ấy lại ở bên dưới, cô cố ý dùng ngữ khí đắc ý nói: ''Có phải em nên hiểu thành A Tuyên cũng có cảm xúc với em, cũng muốn làm một số chuyện thân mật với em không?''
Cô bỗng nhiên tiến lại gần khiến cho hương hoa hồng ấm áp mê người không ngừng quanh quẩn quanh chóp mũi của Cố Tuyên, mùi hương như muốn tiến vào thẳng đáy lòng cô ấy, hương thơm ngọt ngào thấm vào ruột gan kết hợp với mùi hương tự nhiên của Tạ Thư Dịch tạo thành một mùi hương đặc biệt nhưng lại không thể diễn đạt thành lời.
Mê người, mê hoặc lại khiến người khác vui vẻ.
Có lẽ đây chính là mùi hương thích hợp nhất với Tạ Thư Dịch.
Cố Tuyên lơ đãng suy nghĩ, cô ấy ngẩng đầu lên nhìn khuôn mặt sinh động xinh đẹp kia rồi đưa tay lên đặt phía sau gáy đối phương, dưới ánh mắt kinh ngạc của đối phương, cô ấy hơi dùng sức, đẩy đôi môi mềm mại kia về phía mình.
Chuồn chuồn lướt mắt nước, vừa chạm vào đã tách ra, nhưng cảm giác cũng vô cùng tốt.
Đôi mắt luôn chứa đầy ý cười lúc này cũng chỉ còn lại sự kinh ngạc, tâm trạng Cố Tuyên đột nhiên đặc biệt vui vẻ, khóe miệng cô ấy hơi nâng lên: ''Em nói là chuyện này?''
Tạ Thư Dịch ngơ ngác nhìn Cố Tuyên, một lúc sau mới ý thức được mình bị Cố Tuyên trêu chọc, tâm trạng không khỏi có chút phức tạp.
Cố Tuyên không thích cô như vậy lại có thể trực tiếp đồng ý với lời tỏ tình của cô, cũng vào vai người yêu còn nhanh hơn cả cô, lại còn chủ động trêu chọc cô nữa.
Cô không biết mỹ nhân lạnh lùng như Cố Tuyên còn có một mặt tình thánh này đấy.
Tạ Thư Dịch nhanh chóng điều chỉnh tốt cảm xúc của mình, cô giữ lấy cằm Cố Tuyên rồi hôn xuống, sau khi phát hiện mình không bị đẩy ra, Tạ Thư Dịch không chút do dự tặng cho cô ấy một nụ hôn sâu, mãi đến khi hơi thở hai người đều có chút rối loạn mới dừng lại.
Khuôn mặt trắng nõn của Cố Tuyên hơi ửng hồng, đôi môi bị hôn đến đỏ bừng hơi ánh nước, Tạ Thư Dịch thấy vậy, trong lòng như có một con mèo nhỏ không ngoan ngoãn đang dùng móng vuốt của mình cào khẽ lên trái tim cô.
''Là kiểu thân mật như thế này.''
Tạ Thư Dịch cười nhẹ nhìn cô ấy, đưa tay vuốt sợi tóc rủ xuống mặt Cố Tuyên ra sau tai.
Vẻ mặt Cố Tuyên vẫn bình tĩnh như nước, giống như người vừa rồi bị hôn đến thở không ra hơi không phải là cô ấy, sự tương phản mạnh mẽ này khiến Tạ Thư Dịch không nhịn được mà muốn hôn cô ấy thêm lần nữa.
Dường như nhìn thấy ý đồ của Tạ Thư Dịch, Cố Tuyên đặt ngón trỏ lên môi Tạ Thư Dịch, ngón tay mềm mại tinh xảo lúc nặng lúc nhẹ vuốt ve cánh môi cô, ánh mắt lại vô cùng lạnh nhạt: ''Bây giờ là thời gian làm việc.''
Ngón tay này cũng đâu có giống với dáng vẻ làm việc chăm chỉ?
Tạ Thư Dịch há miệng cắn ngón tay Cố Tuyên, không biết vô tình hay cố ý mà nhìn qua đôi môi bị hộn đến đỏ bừng của Cố Tuyên như đang ám chỉ gì đó.
Mãi đến khi ánh mắt lạnh lùng của Cố Tuyên nhìn qua, Tạ Thư Dịch mới có chút buồn bực buông ra.
Đang định lùi về sau hai bước thì gáy Tạ Thư Dịch lại bị Cố Tuyên lần nữa kéo xuống, cảm giác mềm mại ấm áp trên môi vừa chạm vào đã tách ra.
''Ngoan.''
Giọng nói chuyện của Cố Tuyên vừa lạnh lẽo lại cứng rắn, không có chút ngọt ngào dịu dàng nào khi an ủi người yêu. Cô ấy giống như an ủi một đứa nhỏ, đưa tay vỗ đầu Tạ Thư Dịch, sau đó thuận thế ngồi xuống đối diện cô, Cố Tuyên cũng chuyển ánh mắt về phía tài liệu trong tay.
Một tay Tạ Thư Dịch chống cằm, khuôn mặt là sự vui vẻ ngọt ngào, cô nhẹ nhàng nói: ''Tối nay A Tuyên có muốn ăn tối với bạn gái của mình không?''
Hẹn hò là cách tốt để tăng độ hảo cảm.
Cố Tuyên đang cúi đầu đọc tài liệu cũng không ngẩng lên, ngữ khí bình thản: ''Không đi.''
Dáng vẻ lạnh lùng cứng nhắc này với dáng vẻ thở dốc hôn môi ban nãy như hai người khác nhau, nhưng lại hài hòa một cách kì lạ.
Cố Tuyên đúng là người tính khí thay đổi thất thường.
Tạ Thư Dịch cũng không ngạc nhiên, cô kiên nhẫn mời: ''Đến nhà em, em muốn cho A Tuyên nếm thử tay nghề của mình.''
Động tác đang lật giấy của Cố Tuyên dừng lại, cô ấy hơi bất ngờ ngẩng đầu nhìn về phía Tạ Thư Dịch.
Tạ Thư Dịch là đại tiểu thư nhà họ Tạ, vậy mà cô còn biết nấu cơm?
Tạ Thư Dịch mỉm cười, nấu cơm là một trong những sở thích ít ỏi của cơ thể này, ngoài nấu cơm ra, ''cô'' còn thích làm món ngọt phương Tây nữa.
Chỉ là Cố Tuyên không thích ăn đồ ngọt, nếu không cô đã sớm dùng các loại bánh ngọt để công lược Cố Tuyên rồi.
Ánh mắt Cố Tuyên hơi ngưng lại, ngữ khí có chút nghi ngờ: ''Chưa gì em đã vội vàng không nhịn được rồi?''
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT