Diễn Đến Thành Thật

Chương 8


1 năm

trướctiếp

Chỉ với câu "Chỉ có thế này" mang theo hàm ý khinh miệt thấy rõ, cho dù ngăn cách bởi màn hình nhưng mọi người vẫn cảm nhận được.

Ngay lập tức, những người hâm mộ "Thêu dệt" đã bị chọc tức bởi sự kiêu ngạo của fan Trung Ý, họ đã để lại bình luận bên dưới yêu cầu cút đi, kêu họ đừng vô Siêu thoại thêu dệt mấy thứ bậy bạ nữa.

Một lúc sau, hai bên bùng nổ tranh cãi.

"Chỉ thế này?"

"Cậu quá khích đấy à! Quá khích thì quá khích, sao lại muốn gây hấn? Sao có thể cho rằng Trung Ý của chúng tôi lại không phát kẹo?"

"Chậc chậc chậc chậc chậc chậc, có thể nhìn ra blogger này là một tên khốn kiếp, đến cả cái này cũng có thể moi ra được."

"Chỉ đường @Hội đào móc Trung Ý, mấy đám anti fan tới mà xem cái đó có gọi là "ngọt" không nhé."

"Mấy người thích tạo scandal có hiểu không vậy! Fan Trung Ý tới đây làm loạn cái gì hả?"

"Này này, antifan tự chửi mình đấy nhé. Không phải mấy người mới là kẻ gây hấn trước sao?"

"Mấy anh em đều là antifan sao? Cứ đầu tư vào Trung Ý sẽ không bao giờ thua lỗ!! @Hội đào móc Trung Ý @ Trung Ý nửa tiếng nữa đến đây gây chiến đi, "kẹo ngọt" đều có đủ nha."

Nhưng số lượng antifan quá ít, chẳng mấy chốc sẽ yếu thế thôi.

Video trên cái Weibo kia, ngoài lượt thích của câu "chỉ thế này", bình luận phổ biến thứ hai của một antifan đã để lại nhiều ý kiến tranh cãi, là do fan Trung Ý làm khiến những antifan đi xem mấy video cắt ghép của Trung Ý.

Hứa Trĩ Ý đang lướt qua các bình luận, lúc cô đang tự hỏi liệu chủ nhân blogger này có bị tróc tức điên đến phát khóc hay không thì tin nhắn của Thịnh Đàn chợt hiện lên.

Thịnh Đàn: "Khốn kiếp!! Đoạn video này thật tuyệt vời, lúc muộn cậu nhất định phải xem đấy."

Thịnh Đàn: "Còn cái này nữa, tớ không thể không nói rằng cái hội antifan bới móc siêu thoại Trung Ý kia là cái thứ gì ấy, trong thời gian ngắn như vậy mà có thể cắt ghép làm ra cái video so sánh như vậy."

Cô lưu lại hai link liên kết nằm trong đó.

Hứa Trĩ Ý muốn đi ăn trong quán cơm, thế là tạm thời không mở hai liên kết đi ra.

Cô nhướng mày, kinh ngạc hỏi: "Video so sánh gì cơ?"

Thịnh Đàn: "Là video tiêu chuẩn kép về cậu đấy."

Hứa Trĩ Ý: "?"

Khi nào mà cô có tiêu chuẩn kép vậy nhỉ? Sao cô không nhớ gì hết?

Thịnh Đàn: "Phân tích so sánh nét mặt của cậu khi đối diện với Chu Nghiên và Biên Lỗi, mỉm cười.jpg cậu đã hiểu rồi chứ!?"

Hứa Trĩ Ý: "(*·Δ·*)"

Nghĩ rằng bây giờ mình đang ăn uống, Hứa Trĩ Ý trò chuyện với Thịnh Đàn vài câu rồi chuẩn bị đặt điện thoại xuống.

Nhưng trước khi kịp tắt màn hình, giọng nói của Nghê Toàn đã vang lên từ phía đối diện.

"Cô giáo Hứa."

Cô mỉm cười nhìn Hứa Trĩ Ý: "Cô đang nói gì với bạn bè mà cười vui vẻ quá vậy, có thể chia sẻ với tôi một chút không?"

Thấy Nghê Toàn hưng phấn như vậy, nếu là bình thường người ta sẽ trả lời vài câu.

Nhưng Hứa Trĩ Ý chưa bao giờ là một người thích hợp tác.

Cô ngước mắt lên nhìn Nghê Toàn, bình tĩnh nói: "Cô giáo Nghê, liệu cô có dám chia sẻ chuyện cô và bạn bè cô nói chuyện với nhau trước mặt người khác không?"

Nghê Toàn hơi sững người một chút: "Chỉ cần không phải chuyện không thể nói, đương nhiên tôi có thể nói ra rồi."

“Ồ.” Hứa Trĩ Ý chậm rãi trả lời: “Tôi đang nói chuyện với bạn của tôi, không tiện nói.”

"..."

Mặc dù những người khác trong quán ăn vẫn biết giữa hai người luôn xảy ra mâu thuẫn với nhau, nhưng họ không ngờ rằng mâu thuẫn của họ đã đạt đến mức độ kiêu ngạo và chuyên quyền đến vậy.

Trong giây tiếp theo, mấy vị khách khác và nhân viên nhìn nhau đến thất thần.

Đột nhiên, Biên Lỗi mỉm cười, xoa dịu mọi chuyện: "Trĩ Ý cô không ăn sao?"

Hứa Trĩ Ý cố nén vẻ mặt lạnh lùng của mình, gật đầu nói: "Ừm, ăn quá nhiều sẽ tăng cân mất."

Nghe vậy, Tống Liệt liền nói: "Không thể nào, chị Trĩ Ý, chị không béo chút nào."

Biên Lỗi và Dương Tân Chi cũng đồng ý: "Quả thật, cô giáo Trĩ Ý và cô giáo Nghê không béo chút nào, cả hai đều có dáng người rất đẹp."

Đây là sự thật, Hứa Trĩ Ý và Nghê Toàn giống nhau về chiều cao, khí chất và thể hình.

Nhưng nếu so sánh kỹ, Hứa Trĩ Ý trắng hơn, cảm giác của một cô gái trẻ quyến rũ trên người sẽ mạnh hơn so với Nghê Toàn. Trước đây có người từng nói rằng hình ảnh của Hứa Trĩ Ý giống như một sản phẩm chính hãng cao cấp được đặt trong bộ sưu tập bảo tàng, chỉ có thể đứng nhìn thấy từ xa, trong khi Nghê Toàn là một bộ sưu tập bình thường mà mọi người đều có thể mua được.

Hứa Trĩ Ý không đồng ý với đánh giá này, và đương nhiên Nghê Toàn càng không chấp nhận được.

Cô không cảm thấy mình kém hơn Hứa Trĩ Ý chút nào. Thế là, mấy năm nay cô luôn cạnh tranh với Hứa Trĩ Ý, xuất phát điểm của Hứa Trĩ Ý cao hơn cô, nhưng cô không tin Hứa Trĩ Ý luôn có thể may mắn như vậy.

Sự thật cũng đã chứng minh rằng Hứa Trĩ Ý không phải là người được trời bảo vệ.

Vận may của cô ấy đã cạn kiệt trong hai bộ phim đầu tiên.

............................

Có ba vị khách nam cố gắng hòa giải mọi chuyện, bầu không khí trong quán ăn hơi thay đổi.

Nghê Toàn và Hứa Trĩ Ý thỉnh thoảng đáp lại vài câu, hiện tại cả hai người họ trông khá bình tĩnh.

-

Sau bữa tối, Hứa Trĩ Ý trở về khách sạn nơi tổ chương trình sắp xếp ở lại.

Vào phòng không bao lâu, nhân viên tổ chương trình đã gõ cửa, đưa kịch bản vai diễn ngày mai cho cô.

Hứa Trĩ Ý nhìn xuống, trước mặt là bối cảnh của con cáo nhỏ và một số lời thoại mà cô phải học thuộc, các phần còn lại, cô có thể làm bất cứ điều gì mình muốn với tư cách là một diễn viên.

Đọc đến đây, Hứa Trĩ Ý chợt nghĩ đến một trò chơi truyền hình tạp kỹ mà mình đã xem trước đây.

Cũng có kiểu xây dựng chương trình như vậy, có thể cung cấp cho người chơi năm câu cố định, cho phép người tham gia chơi tự do và tìm cách nói nguyên văn những dòng này trong một vài phân cảnh cố định.

Bồ Hoan nghiêng người nhìn cô một cái, trợn mắt ngoác mồm: "Chị à! Đoạn thoại này xấu hổ quá đi, sao tiểu hồ ly lại phải kêu tru tréo cả ngày chứ?"

Hứa Trĩ Ý nhìn xuống, không nhịn được cười nói: "Ai nói không được chứ."

Biên kịch của bộ phim rất thú vị, cô ấy dường như đã chuyển thể nó từ bộ "Sai nữ u hồn", biến Tiểu Sai trong nguyên bản thành một tiểu hồ ly, sau khi biến thành người, con cáo nhỏ đã gặp một học giả khổ hạnh đang đến kinh thành gấp rút tham gia thi cử, và quấn lấy anh ta kể từ đó.

Thư sinh là một tên đầu gỗ, nhưng tiểu hồ ly thì không, nàng giỏi nhất là làm nũng, giỏi nhất là tán tỉnh thư sinh khổ hạnh kia.

Lời thoại trong kịch bản đều là những từ có thể khiến người nghe cảm thấy xấu hổ, Hứa Trĩ Ý chưa bao giờ đóng vai hồ ly nhỏ bao giờ, huống chi chỉ là một nhân vật không biết gì về thế giới và chỉ biết làm nũng, nhất thời bản thân cô cũng không chắc chắn mình có thể diễn tốt hay không.

Đọc xong lời thoại, Bồ Hoan cười lăn lộn trên ghế sô pha.

"Trời ơi! Cái người biên kịch này tài quá." Cô bật cười: "Cô ấy viết ra câu này, lúc này người ta muốn ăn tươi nuốt sống thư sinh, không biết xấu hổ sao?"

Hứa Trĩ Ý: "..."

Làm sao cô biết được chứ.

Bồ Hoan đọc qua hai dòng thoại, đột nhiên nghĩ tới một điểm trọng yếu.

"Chị à!"

“Hả?” Hứa Trĩ Ý vẫn đang đọc lời thoại, cô không ngẩng đầu lên.

Bồ Hoan nhìn cô, tò mò hỏi: “Em nói này, nếu như thầy Chu nhìn thấy chị biểu diễn như vậy, không biết có ghen tị đến mức mua vé bay về ngay không nhỉ?”

"..."

Hứa Trĩ Ý nhìn ánh mắt dò xét của cô, suy nghĩ một chút rồi nói: "Không thể nào đâu."

Bồ Hoan kinh ngạc nhướng mày: "Thầy giáo Chu có thể nhẫn nhịn như vậy sao?"

Hứa Trĩ Ý liếc nhìn cô, nhưng cũng không nói gì.

Cô không biết liệu Chu Nghiên có thể chịu đựng được hay không, nhưng cô biết anh là một người ủ rũ và hay ghen tuông. Anh sẽ không mua vé để quay lại ngay, nhưng anh có thể yêu cầu Hứa Trĩ Ý diễn lại một cảnh trong một chương trình tạp kỹ cho anh ở nhà.

Nghĩ đến đây, Hứa Trĩ Ý xoa xoa lỗ tai nóng bừng, cô phát hiện mình đang bị Chu Nghiên dẫn dắt, cho nên tư tưởng không còn lành lặn nữa.

Bồ Hoan nhìn hai gò má ửng hồng của chị gái, đảo mắt, mơ hồ hiểu ra điều gì đó.

Cô cố nén cười: "Vậy chị à, chị đi ngủ sớm đi, mai em gọi điện thoại cho chị."

"Đi đi."

Sau khi Hứa Trĩ Ý viết ra những câu thoại sẵn, cô đứng dậy và đi vào phòng tắm để tắm.

Sau khi tắm xong, Hứa Trĩ Ý đọc tin nhắn của Thịnh Đàn, sau đó mới nhớ ra cô đã quên xem video clip tiêu chuẩn kép của mình.

-------------------------

Vào buổi tối, một số video của Siêu thoại Trung Ý đã được người hâm mộ tải lên lại, các video đều đã được tinh chỉnh và được đăng tải trên trang chủ.

Hứa Trĩ Ý nhấp vào video do Thịnh Đàn gửi để vào xem, nhìn thấy ID quen thuộc lúc đang ăn trong quán.

Trong một tiếng đầu tiên, cô nhìn thấy khung cảnh mình và Biên Lỗi.

Đoạn video cắt một đoạn hai người đang phỏng vấn tại buổi ra mắt phim, cô và Biên Lỗi đang đứng cạnh nhau, khoảng cách giữa họ có thể đứng thêm một người nữa, khi truyền thông nói hai người xích lại gần nhau, Hứa Trĩ Ý mới di chuyển sang một bên một chút, trong khi Biên Lỗi tiến một bước lớn về phía cô.

Ngoài ra, khi Biên Lỗi nói chuyện với cô, lúc phỏng vấn đến cô, cô cũng nghiêm túc trả lời, gương mặt trong trẻo lạnh lùng, không có quá nhiều biểu cảm nhỏ nhặt.

Phân cảnh phía sau là cảnh cô và Chu Nghiên ở bên nhau như thế nào.

Trên mặt Hứa Trĩ Ý có rất nhiều biểu cảm nhỏ, khi giới truyền thông đặt câu hỏi, cô sẽ bất giác tìm Chu Nghiên, hai người nhìn nhau mỉm cười rồi trả lời.

Vị trị đứng của hai người không cần sự gợi ý của phóng viên cũng dần dần xích lại gần nhau, bởi từ khi bước lên sân khấu cho đến khi bước xuống sân khấu, mọi cử chỉ đều có thể chạm vào nhau.

Trong các cuộc phỏng vấn, đôi mắt của họ dường như dán chặt vào nhau.

Khi những người xung quanh nói chuyện với họ, bọn họ thậm chí không thể xen vào, có những lúc, họ dường như quên mất sự tồn tại của những người xung quanh.

Thành thật mà nói, trước khi nhấp vào video, Hứa Trĩ Ý không hề biết rằng tiêu chuẩn kép của cô lại nghiêm trọng như vậy.

Ngay cả cô còn có cảm giác như vậy, huống hồ là những người hâm mộ kia.

Khi những CP tức giận đó nhấp vào video này và định chế nhạo nó, họ đột nhiên nhận ra rằng có điều gì đó không ổn.

Cái này.

Sự so sánh này có quá đáng không?

Trung Ý có vẻ hơi dễ bị đánh gục.

Không đúng, không đúng, không đúng.

Khích cái gì mà khích chứ!!

Bọn họ chỉ toàn là mấy kẻ antifan thích moi móc scandal, không phải fan Trung Ý. Bọn họ không được để mình rơi vào bẫy của kẻ thù.

Nghĩ đến đây, mấy người thích moi móc scandal đã thề rằng kiếm thêm mấy cảnh ngọt ngào giữa Hứa Trĩ Ý và Biên Lỗi để đập vào mặt mấy fan Trung Ý.

Bạn đã không tương tác với Trung Ý trong hai hoặc ba năm, những người trong video đều là quá khứ, được chứ?

Ngay khi nhận xét này được đưa ra, fan Trung Ý ngay lập tức đã chia sẻ hình ảnh nhìn chằm chằm của cả hai tại liên hoan phim cách đây ít lâu.

Đã là quá khứ rồi sao?

Dòng cảm xúc ngầm giữa họ sẽ không bao giờ trở thành dĩ vãng.

Nhìn thấy một câu như vậy được gửi bởi người hâm mộ, Hứa Trĩ Ý bất giác sững người trong giây lát.

Cô nhìn chằm chằm vào câu nói đó một lúc lâu, sau đó quay sang chọc WeChat của Chu Nghiên.

Chu Nghiên không trả lời cô ngay, Hứa Trĩ Ý đợi vài phút, gửi cho anh một câu "chúc ngủ ngon" và đi ngủ trước.

Bởi vì cô phải dậy sớm vào ngày hôm sau.

----------------------

Gần đây, Chu Nghiên đều ghi hình vào ban đêm.

Sau khi quay xong, anh mới nhìn thấy tin nhắn gửi đến từ Hứa Trĩ Ý.

Anh nhắn tin lại cho cô ngay lập tức.

Sau khi gửi tin nhắn trả lời, Chu Nghiên lấy những thứ mà Trịnh Nguyên gửi qua và xem qua một lượt.

Đang xem thì điện thoại bỗng nhiên rung lên.

Lông mi của Chu Nghiên rũ xuống, đó là tin nhắn của Hứa Trĩ Ý.

Anh lấy làm ngạc nhiên, thế là gọi điện trực tiếp cho cô.

“Còn chưa chịu ngủ sao?” Giọng nói trong trẻo của Chu Nghiên truyền đến tai Hứa Trĩ Ý.

Hứa Trĩ Ý sững sờ đáp lại, nhỏ giọng bất mãn nói: "Em bị tin nhắn của anh đánh thức đấy."

Chu Nghiên giật mình, cười nói: "Anh xin lỗi."

Hứa Trĩ Ý "ừm" một tiếng, khép hờ hai mắt nhìn đồng hồ, cau mày nói: "Anh lại ghi hình tới ba giờ sáng sao?"

Chu Nghiên: "Bây giờ đang trên đường trở về khách sạn."

Hứa Trĩ Ý không nói nên lời, bối rối hỏi: "Không phải là đạo diễn cố ý đấy chứ?"

Cô cảm thấy rất đau lòng cho anh: "Sao ngày nào cũng diễn đêm vậy?"

Chu Nghiên cười nhẹ, nói bằng giọng nhẹ nhàng: "Em đau lòng cho anh sao?"

Hứa Trĩ Ý cứng ngắc nói: "Em không thèm đau lòng nhé."

Sau đó cô nói tiếp: "Em đau lòng cho chính em."

Chu Nghiên không hiểu ý của cô, anh nhướng mày: "Hả?"

Đầu óc Hứa Trĩ Ý tỉnh táo hơn một chút, cô nói từng chữ một: "Em cảm thấy thật tệ khi có một người bạn trai đầu trọc."

Chu Nghiên: "..."

“Bị đầu trọc sao?” Anh hỏi sau một lúc im lặng.

Hứa Trĩ Ý "ừ" một tiếng: "Đúng vậy, anh không biết thức khuya rất dễ bị rụng tóc sao, rụng tóc có thể gây ra hói đầu đấy."

Chu Nghiên im lặng một lúc và nói: "Anh vẫn chưa nên đến mức đó đâu."

“Ai mà biết được.” Hứa Trĩ Ý lầm bầm: “Đúng rồi, anh không biết đâu, có rất nhiều người thức khuya bị đột tử đấy.”

Chu Nghiên nghe vậy, không biết nên dở khóc dở cười: “Cô giáo Hứa không thể hy vọng anh tốt sao hả?”

Hứa Trĩ Ý tự tin trả lời: "Ai đã khiến anh thức cả đêm chứ."

Hai người họ không khác gì những cặp vợ chồng trẻ bình thường, trò chuyện mười phút về những vấn đề nhỏ nhặt hàng ngày.

Một lúc sau, Chu Nghiên hỏi cô: "Em có muốn ngủ một lát không?"

Hứa Trĩ Ý nhắm mắt lại: "Đến khách sạn chưa?"

Chu Nghiên: "Còn mười phút nữa."

Hứa Trĩ Ý nói "Ồ", sau đó quay lại nói: "Vậy em sẽ cố gắng gượng thêm mười phút cùng anh trò chuyện vậy."

Nghe vậy, Chu Nghiên mỉm cười: "Vậy anh phải cảm ơn cô giáo Hứa rồi."

Hứa Trĩ Ý: "Không cần cảm ơn, em trò chuyện có tính phí đấy nhé."

Chu Nghiên hơi nhướng mày: "Sao lại tính phí chứ?"

Hứa Trĩ Ý ngẫm nghĩ một hồi, tiếp đó cô mở miệng hỏi giá: "10,000 nhân dân tệ một phút."

Chu Nghiên nói không chút do dự: "Được."

Hứa Trĩ Ý: "..."

Mười phút sau, Chu Nghiên giục cô ngủ một chút.

Sau khi xác nhận anh đã vào phòng, Hứa Trĩ Ý đặt điện thoại xuống và lại ngủ thiếp đi.

Bên kia, Chu Nghiên nhìn điện thoại đã cúp, suy nghĩ một lúc trước khi quyết định gọi cho quản lý của mình.

Lâm Khải bị đánh thức bởi cú điện thoại của Chu Nghiên vào lúc nửa đêm, còn tưởng đã có chuyện nghiêm trọng xảy ra.

Anh nhanh chóng nhấn nút nhận, nhưng câu đầu tiên mở miệng lại là: "Mối quan hệ giữa anh và cô giáo Hứa đã bị phơi bày rồi sao?"

Chu Nghiên: "...?"

Anh cảm thấy khó hiểu: "Chỉ vì chuyện quan hệ yêu đương giữa tôi và Hứa Trĩ Ý bị phơi bày mà gọi cho anh sao?"

Lâm Khải: "Nếu không phải là chuyện gì gấp gáp, vậy thì nửa đêm bốn giờ gọi tôi làm gì!?"

Có biết anh đang mơ thấy mình trở thành người giàu có nhất không hả!

Chu Nghiên: "Tôi muốn tham gia chương trình tạp kỹ."

Lâm Khải: "Hả?"

Anh sửng sốt một chút: "Cậu quay phim nhiều quá nên phát ngốc rồi à?"

Chu Nghiên phớt lờ lời trêu chọc của anh, nhẹ nhàng nói: "Chương trình "Tôi có tất cả những câu chuyện mà bạn muốn", anh liên lạc với chương trình này đi, tôi muốn làm khách mời trong chương trình này."

Lâm Khải ngay lập tức nhận ra: "Cái đó không phải là chương trình mà cô giáo Hứa tham gia đó sao?"

"Ừm."

"Cậu muốn tham gia chung chương trình tạp kỹ với cô giáo Hứa sao, cô giáo Hứa sẽ đồng ý chứ?"

Chu Nghiên nhướng mày, trầm giọng nói: "Cô giáo Hứa không đồng ý là tôi không thể đi sao?"

Nghe vậy, Lâm Khải cười "hehe" hai lần, nói đùa: "Cậu nói xem nào, thưa ông Chu có người vợ chưa cưới nghiêm khắc kia."

Chu Nghiên: "..."

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp