Anh Muốn Làm Người Yêu Em Không?

Chương 4


1 năm


Cô ấy đã không đến. 

Không một tin nhắn hồi âm.

Cô ấy hết yêu tôi rồi sao?

Yêu...

Từ ban đầu đã không một lời tỏ tình nào. Cô ấy không nói, tôi cũng không.

Cuộc tình này cô ấy luôn là người chủ động. Đưa ra đề nghị có muốn làm bạn trai cô ấy không. Mỗi một cuộc hẹn, mỗi lời hỏi thăm.

Tôi cứ như vậy chìm đắm vào sự quan tâm của cô ấy, tin tưởng vào tình cảm cô ấy dành cho mình. 

Tôi cứ như người mơ mộng đợi chờ cô ấy đến nắm lấy tay. Cô ấy luôn luôn bước về phía tôi, mà tôi lại ít khi chủ động.

Tôi luôn luôn lạc quan, thản nhiên bước về phía trước vì tôi biết cô ấy sẽ ở ngay bên cạnh. 

Giờ khi nhìn lại, tình cảm cô ấy dành cho tôi là trách nhiệm trong một mối quan hệ. Cô ấy chưa từng giận hờn, ghen tuông. Cô ấy luôn luôn nhường nhịn, nuông chiều tôi với tư cách là một người bạn gái.

Cô ấy không muốn yêu xa ư?

Hay cô ấy nghĩ tôi hết thú vị?

Cuộc tình chúng tôi sẽ kết thúc như vậy sao?

Không...

Tôi biết cô ấy thương tôi mà..

Ngắn thôi, chỉ một năm thôi.

°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°
Tôi cũng đã tốt nghiệp. Năm vừa rồi dường như trôi qua rất nhanh. Dịch bệnh hoành hành, làm cho năm cuối cấp của chúng tôi thật nhạt nhẽo, chẳng đọng lại được gì.

Thời gian này tôi tất bật sắp xếp giấy tờ, khăn gói lên đường lên thành phố học đại học. 

Một hành trình mới sắp bắt đầu rồi.

Không khí trên này thật tấp nập, vội vã. Dọn dẹp nhà cửa, làm quen đường xá quanh khu hộ tôi sống trước khi vào học.

Môi trường mới, bạn bè mới, kiến thức mới. Tôi làm quen được với một cô bạn dịu dàng, một cậu bạn hài hước. Cuộc sống đại học vẫn cứ tiếp diễn.

°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°
Mấy hôm nay tôi cứ nhìn thấy lời mời kết bạn lặp đi lặp lại. Đều đến từ một người.

Tôi không nhất thiết phải kết thêm bạn mới.

Cuồng quay cuộc sống vẫn cứ tiếp tục.

Nhìn thông báo kết bạn mà trầm mặc. Anh ấy có chuyện gì muốn nói với tôi sao? 

Nhấn đồng ý.

X: Hi *cái lắc tay quen thuộc*
Y: Anh có chuyện gì muốn nói với em à?

Số điện thoại của anh ấy tôi vẫn còn lưu trong máy.

X: Em học năm nhất ở trường xx đúng không?
Y: Ừm.
X: Anh học năm hai ở trường xx.
...
X: Cho anh làm quen được không?
Y:.....Anh nhắn nhầm người à?
X: Giáng sinh cũng sắp đến rồi.
Y: Còn chưa tới mùa hè mà -_-
X: Rất nhanh thôi. Em đã có dự định gì chưa?
Làm người yêu anh đi.
...
Y: Anh bị gì vậy? Anh bị hack rồi phải không?
X: Mục đích ban đầu làm quen là để tán tỉnh em đấy. Vậy nên.. em có đồng ý làm bạn gái của anh không?
...
Y: Chúng ta chia tay rồi. Anh đừng đùa nữa được không.
X: Không phải từ đầu em nhắn những lời đó để làm quen với anh sao?
X: Anh thích em. Anh thích em. Anh thích em.
X: Chúng ta chưa từng chính thức nói lời tỏ tình thân mật với nhau. Lần này là anh nói trước. Nên em không được từ chối.
Y:....
X: Chúng ta chưa từng chia tay.
Y: Đã gần một năm rồi.
X: Chỉ là em đơn phương chia tay anh. Anh chưa từng nói lời đồng ý không phải sao?

°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°
Tôi không biết phải nói gì với anh ấy. Tôi không trả lời anh ấy nữa. Trời cũng sắp xế chiều rồi.

*Rung* *Rung* *Rung*

Là số điện thoại của anh ấy.

Tôi hơi chần chừ nhưng cuối cùng vẫn bắt máy.

"Anh đói bụng. Hôm nay anh mới ăn có một bữa thôi." Giọng điệu của anh ấy làm tôi nhớ đến lúc còn quen nhau.
"Anh đừng như vậy."
"Mới ra phim mới đó. Em ở đâu? Anh qua đón em nha. Tụi mình đi ăn rồi đi xem phim.."
"Chúng ta chia tay rồi." Tôi ngắt lời anh ấy.

"Anh đói rồi... Hay em qua đón anh cũng được. Để anh gửi địa chỉ cho em." Im lặng một lúc, giọng nói của anh ấy lại tiếp tục cất lên. Nói xong câu đó rồi cúp máy.

Tôi hơi khó xử. Không biết phải làm gì bây giờ.

Thở dài. Vào thay bộ quần áo rồi cầm chìa khóa ra khỏi nhà.

°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°
Cúp điện thoại. Tôi vào thay quần áo. Nhìn vào trong gương. Ừm.. trông tôi vẫn ổn nhỉ?Cô ấy chắc chắn sẽ đến thôi.

Nhìn thấy cuộc gọi đến tôi nhanh tay bắt máy.

"Em đến rồi này. Anh ở đâu?"

Bước ra khỏi nhà, tôi nhìn thấy cô ấy ở phía xa. Tôi vẫy tay với cô ấy.

"Nơi này hơi đơn sơ, em thông cảm. Anh không hay ở đây. Em chờ anh một chút."

"Xe em để ở ngoài. Cất xe đi. Lát em đưa anh về."

Tim đập thịch một tiếng. Tôi cảm thấy lúc này lòng ngực thật nóng.

Tôi biết mà, em ấy vẫn còn thương tôi nhất.

Vào trung tâm, tôi giơ bàn tay về phía em ấy.
"Nắm tay đi." Bàn tay nhỏ nhắn hơi chần chừ rồi đặt lên tay tôi. Tôi đan chặt tay mình vào tay em ấy, nắm thật chặt. Giờ phút này, tôi thấy thật hạnh phúc.

Chúng tôi cứ như vậy quay về dòng thời gian giống như trước. Giống như chưa từng rời xa nhau vậy.

Ở bên cô ấy thật yên bình. Mọi chuyện đều đã hóa giản đơn. Lần này tôi phải nắm thật chặt lấy bàn tay ấy. Dù tình cảm cô ấy đối với tôi như thế nào, hai chúng tôi cứ mãi bên nhau như thế này là được. Tôi nuông chiều cô ấy, tôi yêu cô ấy là được.

Dù sao cô ấy vẫn rất thương tôi.

~~~~~~~~~~
Ngoài lề

Dạo này tôi thấy anh ấy hơi kì lạ. Nhưng mà không biết nói như thế nào.

Anh ấy dịu dàng, trong mắt nồng nặc yêu thương.

Hơi bao dung với tôi quá thì phải? 

Aizz. Dù sao thì vẫn rất đáng yêu như ngày nào.















Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play