Thập Niên 60 Gả Cho Đầu Bếp

Chương 293 Ngoại truyện 1: Mạch Miêu


9 tháng

trướctiếp

(Vì đây là phần ngoại truyện về Mạch Miêu, tớ sẽ đổi xưng hô ngôi ba của nhân vật.)

Tết Âm Lịch năm 1981.

Sau khi xe lửa leng keng leng keng đi một ngày một đêm, cuối cùng cũng nhả ra một làn khói trắng dừng ở một trạm nhỏ.

“Đã đến trạm Nam Thiệu, các hành khách cần xuống xe xin hãy lấy túi...”

Âm thanh từ radio vẫn chưa rơi xuống, các hành khách trên xe đã xôn xao đứng dậy.

“Người đằng trước đi cẩn thận một chút được không hả! Đừng chặn cửa nữa!”

“Túi của tôi đâu? Túi của tôi đâu rồi?”

“Đây là đứa con của ai vậy? Còn không nhanh ôm lên!”

...

Tiền Mạch Miêu đứng dậy cầm lấy túi nhỏ của bản thân, túi màu xám tro bị người khác dẫm lên hai dấu chân, chiếc túi giống như quần áo trên người của cô, đều không bắt mắt chút nào.

Cô không rên lên một tiếng, xếp hàng trong đội ngũ muốn xuống xe. Không biết từ lúc nào có một bà lão xếp ở phía sau, Mạch Miêu nhìn lướt qua, sau đó lùi một bước, ý bảo đối phương có thể chen ngang.

Bà lão ấy toe toét cười, đi lên phía trước đứng, ngoài miệng đã bắt đầu chào hỏi: “Cô gái à, tôi vừa nhìn đã thấy cô là người tốt, so với những người vội vã xuống xe đó thì không biết tốt hơn bao nhiêu lần. Bây giờ thói đời đã thay đổi, mọi người cũng đều không còn hiểu việc kính già yêu trẻ...”

Bà lão nói liên miên cằn nhằn mai, muốn hỏi đáp với Mạch Miêu: “Cô gái à, cô là người ở thị trấn đúng không? Tôi đi đứng không tốt lắm, sợ là người trong nhà cũng không đến đón, chúng ta xuống xe có phải cũng thuận đường đúng không?”

Mạch Miêu vẫn không nói lời nào, cô lắc đầu, nhìn thấy bà lão ấy còn muốn tiếp tục thuyết phục cô. Cô nhăn lông mày, dứt khoát đi sang một bên khác để xếp hàng. Dù sao mỗi toa hành khách đều có hai bên có thể xuống xe, không hạn chế việc xếp hàng ở bên nào.

Cho dù như vậy, Mạch Miêu vẫn lo lắng.

Sau khi xuống xe cô nhanh chóng xoay quanh vài vòng, Mạch Miêu thấy phía trước có người mặc đồ bảo hộ đang duy trì trật tự, cô lập tức đi theo đối phương, một đường rời khỏi trạm xe lửa.

Ra khỏi trạm xe lửa đã là giữa trưa, ở cửa tràn đầy các loại tiếng ồn ào.

“Nhà ở của riêng mình, khách sạn nhỏ, có điện có nước, ở một đêm chỉ cần ba tệ.”

“Trứng luộc nước trà! Trứng luộc nước trà đây!”

...

Trong lúc nhất thời Mạch Miêu có loại cảm giác hốt hoảng.

Mấy năm này thời gian cô về quê không dài lắm nhưng mỗi lần đều sẽ cảm thấy quê hương thay đổi thêm một chút.

Lần trước khi cô trở về, trạm xe lửa rõ ràng không sôi nổi vui vẻ như vậy.

“Chị! Chị ơi!”

Mạch Tuệ nhảy lên không ngừng phía sau đám đông, Mạch Miêu nhìn thấy có hai người đồng hương đứng bên cạnh em gái, lúc này mới thở ra một làn khói trắng, vẫy tay đáp lời.

Thời gian trôi qua, bây giờ

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp