Hành Trình Nhận Cáo Mệnh Của Mẹ Chồng Nhà Nông (Bản Dịch)

CHƯƠNG 45: LÝ THỊ ĐÁNG YÊU


1 năm

trướctiếp

Trúc Lan bị Lý thị đè lại, Lý thị có tài năng trời phú hơn cô nghĩ nhiều. Bây giờ mới qua một ngày, nàng ta đã nghiên cứu ra công thức. Cô từng đọc nguyên tác, biết được trong kim chi của Vương Như không chỉ cho thêm mỗi đường và ớt bột, chẳng qua cô không nhớ cụ thể cho nên không giúp gì được Lý thị. Lý thị chỉ nếm một miếng, người có tài năng bẩm sinh thế này hoàn toàn có thể dạy ra cả một thế hệ đầu bếp!

- Xem con vui quá rồi kìa, mau lau mặt đi!

Lý thị chỉ lo chia vui, trên người nàng ta dính đầy ớt bột và nước, trông rất chật vật. Nàng ta mỉm cười ngây ngô:

- Lát nữa con đi rửa sau, ha ha, mẹ ơi, con thật sự làm ra được rồi này!

Trúc Lan mừng cho Lý thị, nhìn Lý thị ngu ngơ cũng rất đáng yêu, giọng nói của cô dịu đi không ít:

- Biết rồi, biết rồi!

Vương Như giật thót, cô ta hết sức tự tin vào món kim chi của mình, chắc chắn không ai có thể làm ra hương vị tương tự, cho nên cô ta mới dám bán giá khá cao, vội vàng thăm dò:

- Thím làm ra được cái gì?

Trúc Lan nhìn Vương Như bằng ánh mắt ẩn ý, nói:

- Lý thị, con hỏi Tam Nha thử xem con làm có đúng không.

Hai mắt Lý thị sáng rực, nàng ta nhìn Tam Nha với vẻ mặt thật đắc ý:

- Tam Nha, trong lúc ngươi làm kim chi có cho thêm quả lê đúng không?

Sắc mặt Tam Nha đanh lại, cô ta đúng là đã cho thêm quả lê.

Lý thị nói tiếp:

- Tam Nha thông minh quá đi, gia vị không chỉ bao gồm quat lê, còn có cả nước củ cải, ngươi đã dùng tỏi và gừng để át đi mùi hương của củ cải.

Trúc Lan thấy vẻ mặt Tam Nha biến chuyển như đang gặp quỷ, cô quay sang nhìn dáng vẻ ta đây của Lý thị, ái chà, sao cô cảm thấy Lý thị đáng yêu thế nhỉ?

Cuối cùng Lý thị chốt lại:

- Hai điều đó không phải là điểm mấu chốt, mấu chốt là ngươi có cho thêm tôm sông đúng không? Ngươi đã bóc hết vỏ tôm, rồi đi nghiền nát thịt tôm để người ta không nhận ra. Không ngờ tới là ta chỉ mới nếm một miếng đã nhận ra được vị tôm, chẳng qua là lúc đó ta chưa nếm được vị nước củ cải mà thôi.

Vương Như tức muốn hộc máu, cô ta khẳng định Chu gia là khắc tinh của cô ta. Cô ta sợ bị người ta nếm ra, cho nên đã cố tình đổi thành nước rồi, vậy mà Lý thị cũng nếm ra được, cô ta nghiên răng:

- Thím nếm nhầm rồi.

Lý thị sửng sốt, vội nói:

- Không thể nào! Mẹ, con đã thử rồi, chắc chắn là hương vị mà con đã được nếm thử.

Trúc Lan cảm thấy vẻ mặt nóng lòng thanh minh của Lý thị quá đáng yêu, nói:

- Mẹ tin con mà, Tam Nha phủ nhận là vì con bé muốn giữ bí mật công thức. Chờ con làm xong sẽ biết có đúng hay không.

Lý thị hoàn toàn không ý thức được nói toạc công thức nấu ăn ra sẽ chặt đứt con đường kiếm tiền của Vương Như, nàng ta cũng chẳng nhận ra nàng ta đang chuốc thêm thù oán vào mình. Nàng ta thậm chí còn đang đắc ý dạt dào:

- Chờ ta làm ra, xem ngươi còn gì để nói.

Trúc Lan: “...”

Đã kết thù rồi, sau này lại phải che chờ nàng ta nhiều hơn một chút. Có điều lúc nãy Tam Nha giăng bẫy Chu gia, xong ngay sau đó bị tát vào mặt, ái chà, cuối thu trong lành làm cho tinh thần người ta sảng khoái làm sao đâu á!

Vương Như nếm được vị tanh trong miệng, cô ta nghiến răng, đầu óc nóng lên:

- Cho dù thím nghiên cứu ra thì sao, còn không phải là Chu gia không được buôn bán hay sao!

Trúc Lan “ồ” một tiếng, nói:

- Hóa ra Tam Nha cũng biết cơ à? Thế thì tại sao lúc nãy còn bảo nhà ta buôn bán, ý đồ gì đây?

Vương Như nhanh chóng lấy lại bình tĩnh, tỏ ra ngây thơ:

- Con cũng mới nghe bà nội Chu nói nên mới biết thôi, con nói không phải hay sao?

Trúc Lan âm thầm xem thường, cô nhìn Vương Như biểu diễn, nói:

- Tam Nha cần phải nhớ kỹ lần này, về sau đừng có nói bậy nữa nhé!

Vương Như không dám xem thường bất kỳ người nào ở nhà họ Chu thêm nữa. Cô ta cho rằng Chu Tuyết Hàm là dễ dụ nhất, nhưng Tuyết Hàm lại không đến tìm cô ta. Hai lần giáp mặt Dương thị, tâm tư Dương thị càng thâm tầm hơn. Chu gia không có một ai là thành thật cả, trong lòng cô ta không khỏi ngột ngạt, cô ta cúi đầu:

- Sau này sẽ không nói bậy nữa ạ!

Lý thị khinh thường tiếp lời:

- Ta còn tưởng đâu Tam Nha trở nên thông minh, không còn ngớ ngẩn như trước kia nữa, hóa ra vẫn còn khờ khạo quá đi. Nhà này không thể buôn bán, nhưng nhà mẹ ta thì có thể mà. Dù sao nhà mẹ của ta không phải là người thông minh gì, lại chẳng có bao nhiêu ruộng, chi bằng cả nhà tập tành buôn bán, chờ em chồng ra làm quan, nhà mẹ của ta còn có chỗ dựa. Cho dù địa vị có thấp, cũng không ai dám đụng vào. ( truyện trên app tyt )

Trúc Lan: “...”

Nếu như nói Lý thị ngốc, thì đúng là nàng ta không được thông minh lắm. Nếu như nói nàng ta thông minh, nàng ta lại thông minh trong những chuyện có liên quan đến mình, trong lòng nàng hiểu rõ hơn bất kỳ ai!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp