Hành Trình Nhận Cáo Mệnh Của Mẹ Chồng Nhà Nông (Bản Dịch)

CHƯƠNG 3: NGUYÊN THÂN LÀ MẸ CHỒNG HUNG DỮ


1 năm

trướctiếp

Trúc Lan vuốt cằm, nguyên thân đúng là người đẻ cực kỳ khỏe, mười năm chiến loạn cũng không thể làm ảnh hưởng đến chuyện sinh nở. Bây giờ đã có sáu đứa, thêm một đứa nữa là đủ để triệu hồi bảy anh em hồ lô* rồi.

(*Nhắc đến một bộ phim hoạt hình, tên khác là Hồ Lô Biến.)

Trong gia đình này, Lão Đại hai mươi mốt tuổi, đầu óc khá giống nguyên thân, không phải người có khiếu học tập nhưng rất có sức khỏe, có điều dưới sức mạnh của roi mây nên cũng biết Tam Tự Kinh, Bách Gia Tính, Thiên Tự Văn*. Lão Đại cưới sớm từ hồi mười lăm tuổi, lấy Lý thị ở thôn bên cạnh, cưới nhau sáu năm sinh được ba người con, cháu trai lớn năm tuổi, cháu trai nhỏ ba tuổi và một cô cháu gái một tuổi. Nối dõi là điều rất quan trọng đối với một gia đình, đây cũng là lý do vì sao Lý thị có thể đứng thẳng lưng.

(*Tên những bộ sách vỡ lòng của trẻ em Trung Quốc thời xưa)

Lão Nhị hai mươi tuổi, là một đứa bé bất hạnh. Trên có anh trai lớn hơn một tuổi, dưới có em gái nhỏ hơn một tuổi, đâm ra làm con giữa như hắn ít được quan tâm hơn. Tính cách lầm lì giống như ông nội đã qua đời, không đánh không hé răng, cho dù thông minh hơn Lão Đại nhưng cũng không được chú ý bao nhiêu, đến khi lớn lên thì tính tình đã cố định rồi. Hắn cũng cưới sớm, dùng chính lương thực do mình kiếm được để cưới người vợ là Triệu thị, sinh được cháu gái lớn ba tuổi, hiện tại thì trong bụng Triệu thị cũng có một đứa sắp sinh. Trúc Lan híp mắt, Lão Nhị không hé răng nhưng là người có chủ kiến nhất trong nhà.

Đứa thứ ba năm nay đã mười chín tuổi là con gái lớn, gả chồng từ sớm và đã có hai đứa con. Trúc Lan im lặng, cô không chỉ là bà nội, mà còn làm bà ngoại luôn rồi. Lão Tứ mười bốn tuổi, vô cùng khôn khéo, nghe nói giống như bà cụ đã qua đời, bây giờ đang đi học ở trường của thôn bên cạnh. Lão Ngũ mười một tuổi, sinh ra sau khi triều đại mới được thành lập, lại còn là con trai út và là người có thiên phú học tập, vậy nên rất được cưng chiều, tính tình hờ hững như không quan tâm đến bất cứ chuyện gì. Đứng hàng thứ sáu là con gái út, bảy tuổi, chỉ chọn di truyền những ưu điểm của hai vợ chồng nguyên thân, vì được chiều chuộng từ nhỏ nên có hơi ngây thơ, cũng là cục cưng trong lòng hai vợ chồng nguyên thân.

Trúc Lan mới nghĩ thôi đã thấy đau đầu, ở hiện đại cô sống một mình, một người ăn no không cần quan tâm gia đình có đói hay không, bây giờ đếm thử mà xem, ngoài con gái lớn đã gả đi thì trong nhà vẫn còn mười ba miệng ăn. Cả gia đình vốn dĩ thu hoạch từ ruộng đã không khá khẩm, mấy năm trước còn gặp thiên tai nên mỗi bữa cơm không tính toán chính xác là không được.

Trúc Lan đứng lên, cô còn chưa rửa mặt nữa, rửa mặt dựa theo ký ức, nhìn bóng dáng mơ hồ trong chậu, nguyên thân cũng được tính là cao, xấp xỉ một mét sáu, có điều rất gầy, vì sinh con liên tục nên sức khỏe không kịp hồi phục, nếu không phải sinh ba đứa sau cách thời gian ra thì chắc nguyên thân đã chết sớm rồi. Bây giờ cô nhận cơ thể này nên cô muốn sống lâu hơn một chút, đền bù cho tuổi thọ thời hiện đại của mình.

Rửa mặt xong, Trúc Lan thấy vợ Lão Nhị là Triệu thị đang khúm núm, dù nguyên thân không thích vợ Lão Nhị nhưng thật sự chưa từng làm khó làm dễ gì. Ấy vậy mà mỗi lần vợ Lão Nhị nhìn thấy nàng thì không dám thở mạnh, dáng vẻ như sắp khóc, mỗi lần người trong thôn gặp được vợ Lão Nhị là lại đồn nguyên thân là bà mẹ chồng hung dữ, quay tới quay lui khiến nguyên thân càng không thích Triệu thị hơn. Nhưng trời đất chứng giám, ngoài chuyện nguyên thân làm mặt lạnh và không thèm quan tâm đến Triệu thị, thì không làm gì khác nữa. Trúc Lan nhìn dáng vẻ Triệu thị ôm bụng như sắp ngã đó thì thấy đau dạ dày quá, bà chị này là hoa sen đen* đúng không, còn là loại đen thui luôn, không thể trêu vào thì cô chạy trốn vậy!

(*Hoa sen đen: Chỉ những người vẻ ngoài yếu đuối, nhưng bên trong ranh mãnh, mạnh mẽ chín chắn, dám đấu tranh với người khác.)

Trốn được vợ lão Nhị rồi, Trúc Lan mới quan sát đến ngôi nhà. Nhà này mới được xây mở rộng từ nhà cũ, được mười năm rồi, lúc xây đã nghĩ tới chuyện sẽ nhiều con nên đã xây đủ từ trước. Nhà chính có hai gian, hai bên hông là ba gian phòng, hơn nữa hai bên nhà chính còn có nhà kho khiến ai thấy cũng phải hâm mộ, mặc dù không phải nhà lát đá xanh nhưng cũng được xem là kiến trúc tiêu biểu trong thôn.

Trúc Lan híp mắt nhìn ngoài sân, bây giờ cô vô cùng muốn quay về phòng ngủ mở hòm tiền ra xem, khi ký ức đã rõ ràng hơn nhiều, cô mới phát hiện là mình xem thường nguyên thân rồi!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp