Hành Trình Nhận Cáo Mệnh Của Mẹ Chồng Nhà Nông (Bản Dịch)

CHƯƠNG 28: PHẢI NẮM TRONG LÒNG BÀN TAY


1 năm

trướctiếp

Tất cả mọi người đều được chia cho một xấp vải dệt để may quần áo, vải còn thừa lại kha khá, Trúc Lan thèm thuồng nhìn mảnh vải dệt màu sáng đưa cho con gái. Cô cũng muốn may một bộ, tiếc là không được, cô là bà nội người ta, dám mặc màu này ra đường sẽ bị người ta bàn tán sau lưng rằng cô không đứng đắn, ảnh hưởng đến thanh danh của tất cả con gái Chu gia. Trúc Lan nhìn lại xấp vải dệt màu tối trong tay mình, đau lòng khôn nguôi, tới cả hô hấp cũng trở nên thật khó khăn. Cổ đại chết tiệt!

Triệu thị vui đến rạo rực, mẹ chồng cùng cho nàng ta vải dệt, nàng ta cũng có đồ mới để mặc, mẹ chồng có quan tâm tới nàng ta.

- Mẹ…

Trúc Lan rùng mình khi nghe tiếng khóc nức nở, cô rất sợ Triệu thị, vội vàng lấy một xấp vải bông đưa qua:

- Cắt xấp này thành năm phần dùm đi.

Triệu thị nghẹn ngào nuốt nước mắt vào, Trúc Lan mới thở hắt ra. Sau khi chia xấp vải xong, Trúc Lan không khỏi khâm phục Triệu thị, năm phần đều nhau không cần thước đo, khả năng ước lượng thế này là điều mà người bình thường khó mà có được. Trúc Lan lấy ra một mảnh, nói:

- Phần này để làm áo lót cho Ngọc Sương và đứa trẻ sắp sinh. Được rồi, con cũng cầm phần vải vóc nhà con về phòng tiến hành thêu thùa may vá gì đi! - Cô thật sự không muốn ở cùng Triệu thị, sợ nàng ta sẽ làm ảnh hưởng đến đầu óc của cô.

Triệu thị cầm vải, muốn nói lại thôi. Trúc Lan phớt lờ, làm mặt lạnh với nàng ta cả buổi. Chờ Triệu thị đi khỏi rồi, Trúc Lan mới thở phào nhẹ nhõm, cuối cùng cũng đi. Cô sắp xếp lại vải vóc của cả gia đình, nhìn số vải còn thừa lại mà lòng nặng trĩu. Nguyên thân đúng là biết làm quần áo đơn giản, nhưng cô chỉ có ký ức thì làm sao bây giờ. Trong hai đứa con trai út, ở thời hiện đại, một đứa học cấp hai, một đứa học tiểu học. Thế nhưng ở thời cổ đại đã được đối xử như người lớn rồi, quần áo tuổi này không thể nhờ chị dâu làm, để tránh lời ra tiếng vào, nghiêm trọng nhất là đồn đãi gia phong nhà họ có vấn đề, cho nên cô buộc phải làm.

Cắt theo ký ức còn cắt không xong thì nói gì tới làm quần áo đâu. Trúc Lan tưởng tượng đến quần áo của cô và Chu Thư Nhân, lập tức cảm thấy bất ổn!

- Mẹ! Mẹ!

Hai mắt Trúc Lan sáng lên, ái chà chà, ái chà chà, cô còn con gái mà nhỉ!

- Tuyết Hàm tìm mẹ có chuyện gì sao?

Tuyết Hàm chạy vào, thông báo:

- Nhị ca đã đón Tam ca và Tứ ca về rồi đấy ạ. Cha bảo mẹ lấy ít bột làm bát mì cho Tam và Tứ ca ăn - Tuyết Hàm nói xong còn liếm môi một cái, buổi trưa ăn mì thật sự rất ngon.

Trúc Lan sực nhớ chỉ có ở nhà mới ăn ba bữa, hai đứa con trai đi học nhịn đói buổi trưa. Bọn trẻ cũng không có cảm giác gì, dù sao cũng đã quen nhịn đói rồi. Suy cho cùng, nguyên thân là mẹ nên không tránh khỏi đau lòng. Trong nhà ăn ba bữa cơn, vì vậy nguyên thân cũng nghĩ đến chuyện chuẩn bị phần ăn đặc biệt. Tiếc là chồng của nguyên thân không chịu, theo như ý của chồng của nguyên thân thì đói bụng mới có tinh thần, đi học chứ không phải là đi hưởng thụ. Cho nên trong nhà ăn ba bữa cơm, hai đứa con trai đi học nhịn đói mỗi ngày!

Trúc Lan: "..."

Tuyết Hàm thấy mẹ thất thần, bèn gọi: - Mẹ!

Trúc Lan khẽ cười:

- Mẹ đi lấy bột, Tuyết Hàm giúp mẹ dọn dẹp vải dệt được không?

Đôi mắt Tuyết Hàm sáng lấp lánh, vui vẻ đáp lại: - Dạ mẹ! ( truyện đăng trên app TᎽT )

Trúc Lan cầm phần vải của nhà Lão Đại đi và đưa cho Lý thị dưới bếp, nói:

- Phần này của nhà các con, mang về may quần áo mới cho nhà các con.

Lý thị vẫn luôn để ý Triệu thị, thấy Triệu thị mang vải dệt đi, trong lòng nàng ta ngứa ngáy như bị mào cào. Nàng ta xem số vải dệt của mình nhiều hơn Triệu thị, bèn nở nụ cười ngọt ngào:

- Cảm ơn mẹ ạ!

- Ừm, mẹ đi lấy bột, ngươi làm cho Lão Tam và Lão Tứ nồi mì, nếu không còn canh xương hầm thì đập thêm quả trứng.

Lý thị nhận được đồ tốt, nhanh nhẹn thưa dạ, cũng không cảm thấy ganh tị.

Trúc Lan thật sự đã xử lý được mọi chuyện theo cách công bằng, về chuyện chia của, xin lỗi chưa từng nghĩ tới. Chu Thư Nhân muốn thi khoa cử, gia đình cùng rất quan trọng. Không cho tách ra ở riêng, nắm hết trong tay sẽ không gây ra quá nhiều xáo trộn. Nếu chia gia tài, không ai quản lý, không biết làm ra những chuyện xấu gì! Trúc Lan không có lòng tin vào hai đứa con dâu cho lắm!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp