Công Lược Đều Là Tu La Tràng

Chương 2: Thế thân bạch nguyệt quang (2)


1 năm

trướctiếp

Đường Ninh khẽ nhắm mắt lại, cố hết sức rũ bỏ hình ảnh cuối cùng mình nằm trong vũng máu ra khỏi tâm trí, hít một hơi thật sâu.

“Nếu tôi không nhầm thì chú cháu nhà họ Phó trong truyện gốc là mục tiêu công lược của tôi, đúng không?”

Đường Ninh nhìn 54088 bên cạnh cười nói.

“Đúng vậy, Đường Bảo, ta sẽ đánh giá giúp cô. Sau đó ta sẽ đánh dấu trên đỉnh đầu của mục tiêu. Theo điểm được hệ thống cho thì 95 đến 100 điểm thuộc tính cặn bã là những tên cặn bã nhất. Trên đầu họ sẽ có tên và điểm màu tím, cũng như mức độ thiện cảm dành cho cô. Điểm từ 90 đến 95 là màu đỏ, còn từ 80 đến 90 là màu lục, những người này thuộc loại không ảnh hưởng đến công trạng của chúng ta dù có công lược hay không.”

54088 ở bên nghiêm túc phổ cập kiến thức.

Đường Ninh lập tức chú ý tới cái tên mà nhóc con này gọi mình, hơi nhướng mày: “Đường Bảo?”

Thấy ký chủ mới mà mình rất vừa lòng đã lập tức chú ý tới biệt danh mà nó đặt cho cô, hệ thống nhỏ lại đỏ cả người, hai mắt sáng ngời nhìn cô: “Đúng, đúng, đây là biệt danh ta đã nghĩ thật lâu mới nghĩ ra được cho cô đấy, chị gái xinh đẹp, cô có thích không? Đổi lại thì cô cũng có thể gọi ta bằng biệt danh!”

“Biệt danh của mi là gì?”

“88, biệt danh của ta là 88.”

Chú chuột hamster nhỏ trông cực kỳ ngây thơ.

Đường Ninh: “…”

“Cái gì?”

“88 đó.”

“Ta không nghe rõ lắm.”

“88*!”

(*: Đọc lên gần giống từ tượng thanh “bạch bạch bạch” : )))))

“Ngoan!” Đường Ninh khẳng định cái cục tròn vo nho nhỏ này là một tên nhóc ngây thơ ngọt ngào thực sự mà không phải kẻ có đầu óc đen tối thì mới hài lòng xoa cái đầu nhỏ của đối phương.

Mặc dù không rõ vì sao nó chỉ nói biệt danh với ký chủ mà ký chủ lại cưng chiều vò đầu nó thế này, nhưng cũng không ảnh hưởng đến việc trong lòng 54088 thấy ngọt ngào vô cùng.

Sau khi xoa đầu hệ thống nhỏ, Đường Ninh lại trầm tư, sau đó lấy điện thoại di động ra, chải lại mái tóc xõa tung sau khi tắm xong của mình ra sau, bấm số điện thoại mà 54088 hoàn toàn không đoán ra.

Cuộc gọi vừa được kết nối, giọng nói của Đường Ninh lập tức dịu đi, nhưng vẻ mặt thì vẫn lãnh đạm như trước: “Đàn anh, ừm, là em đây. Giờ anh không bận gì chứ? Không có việc gì, tại em nghe nói buổi biểu diễn kỷ niệm ngày thành lập trường tối nay rất bận, anh là người điều phối nên chắc chắn còn bận hơn nữa. Lần trước từ chối lời mời của anh, em cũng thấy khó xử lắm. Em không có buổi biểu diễn nào, lại có nhiều thời gian nên nếu anh có cần em giúp gì thì cứ nói, em nhất định sẽ giúp đỡ!”

Cô càng nói, đôi mắt của 54088 bên cạnh càng tròn hơn.

Hôm nay là sinh nhật của Phó Nguyên Khải. Đó là lý do tại sao nguyên chủ nấu rất nhiều món ăn và đặt cả bánh gato. Thậm chí cô còn không tham gia buổi lễ kỷ niệm của trường học, chỉ vì muốn tổ chức sinh nhật cho Phó Nguyên Khải…

Vừa nghĩ đến đây, nó liền nhìn thấy ký chủ bên cạnh nói với vẻ rất ngạc nhiên: “Hả? Thẩm Anh biểu diễn múa ba lê tối nay nhưng bị ngã ở chân, không thể biểu diễn được sao. Sao lại vậy? Cô ấy không sao chứ?”

54088 nhìn rõ trên mặt ký chủ lúc này không hề có vẻ ngạc nhiên chút nào, như thể cô đã biết chuyện này từ lâu.

Chuyện gì xảy ra vậy?

Mà màn biểu diễn của Đường Ninh bên kia vẫn đang tiếp tục: “Cái gì? Mời em hỗ trợ chữa cháy à? Em... em không làm được đâu. Lúc trước đúng là anh có mời em múa thật nhưng em cũng chỉ xem như nhìn buổi tập của họ thôi, chưa từng ra sân thử. Mặc dù em nhớ động tác nhưng ...”

“Anh đừng nói như vậy, thật ra thì đó cũng là trách nhiệm của em. Nếu như ngay từ đầu em không từ chối lời mời của anh thì bây giờ có lẽ đã không xảy ra chuyện đó. Vậy thì được... được, em sẽ tới ngay xem có thể tập cùng những người khác được không. Không cần cảm ơn, thật sự không cần cảm ơn đâu, anh nói như vậy làm em áy náy quá, ừm, một lát nữa em sẽ tới!”

Vừa dứt lời, Đường Ninh đã cúp điện thoại, khóe miệng hơi nhếch lên.

“Giải quyết xong!”

“Đường Bảo ... Theo cốt truyện thì lúc này Phó Nguyên Khải đang ở khách sạn Phượng Đằng cách đây không xa, sao cô lại…”

Nghe vậy, Đường Ninh liền đứng dậy đi về phía phòng ngủ: “Ai nói tôi sẽ đi tìm Phó Nguyên Khải?”

54088 ngơ ngẩn không hiểu gì.

“Theo cốt truyện ban đầu thì Đường Ninh sẽ vui vẻ đem đồ ăn và bánh ngọt này đến khách sạn tìm Phó Nguyên Khải, sau đó kết quả thế nào?”

Kết quả là... Kết quả là vì Diệp Hy cũng đang ở trong khách sạn, vừa nhìn thấy Đường Ninh, Phó Nguyên Khải liền như nhìn thấy ma, trực tiếp đưa cô đến cầu thang, nói là có nhiều tay săn ảnh ở đây, bảo cô mau về nhà đi, một lát nữa cậu ta sẽ quay lại. Nguyên chủ bị dỗ cho ngu ngơ, vụng trộm mang đống đồ ăn kia đi, vừa tới cửa đã bị fan hâm mộ cuồng nhiệt của cậu ta đẩy ngã, thậm chí trên mặt còn có vết thương, toàn thân bê bết máu, bùn và dầu, chật vật trở về nhà.

Cái gì mà mừng sinh nhật, tất cả đều bị ngâm nước hết, còn Phó Nguyên Khải nói rằng sẽ trở lại vào đêm hôm đó thì chẳng thấy tăm hơi đâu.

Chỉ bởi vì Diệp Hy, nữ thần trong lòng cậu ta thuận miệng nói một câu sinh nhật vui vẻ mà có thể vui suốt cả đêm.

Về phần Đường Ninh là ai sao?

Xin lỗi, đã quên rồi!

Nghĩ đến đây, hệ thống cũng cảm thấy nếu Đường Bảo tìm Phó Nguyên Khải thì sẽ tốn công mà không có kết quả, nhưng bọn họ đã biết chuyện gì sẽ xảy ra mà, cho nên lẽ ra có đi tìm cậu ta cũng sẽ không có vấn đề gì, có lẽ bọn họ có thể cùng trải qua một buổi sinh nhật lãng mạn, lúc đó không phải muốn tăng độ thiện cảm là dễ như trở bàn tay sao.

“Tất cả những ký chủ trước kia đều công lược như thế à?” ( truyện đăng trên app TᎽT )

Đường Ninh đã thay xong quần áo chuẩn bị đi ra ngoài, cô dựa vào cửa cười tủm tỉm hỏi.

Cũng chính lúc này 54088 mới nhận ra mình lại nói thẳng ra suy nghĩ trong lòng.

“Vậy thì bảo sao đến bây giờ công trạng của mi vẫn là con số 0!”

Thay giày xong, Đường Ninh dẫn đầu bước ra cửa, 54088 ngơ ngác vội vàng đi theo sau.

Khi đến trường cô liền nghiêm túc theo sát những người khác tham gia hai buổi tổng duyệt, Đường Ninh đã có kỹ năng khiêu vũ tốt nên nhanh chóng giành được sự tán thưởng của mọi người.

Phải biết rằng người biểu diễn ban đầu Thẩm Anh là nghệ sĩ múa ba lê ở vị trí trung tâm. Đường Ninh chưa từng tập luyện với họ lại chiếm vị trí của cô ta, nếu màn biểu diễn bị hỏng thì thực sự quá mất mặt. Kế hoạch ban đầu của bọn họ là để cho người khác thế chỗ Thẩm Anh trước, cho dù Đường Ninh có đến thì chỉ cho đứng ở ngoài rìa, vậy thì cũng sẽ không có mấy người để ý đến.

Nhưng khi mọi người nhìn thấy hoa khôi trường học xuất quỷ nhập thần Đường Ninh này thì không khỏi cảm thán trong lòng. Tên khốn nào bí mật chụp ảnh cô đăng lên trong cuộc thi chọn hoa khôi của trường vậy, rốt cuộc kỹ năng chụp ảnh tệ đến thế nào mới có thể biến một người đẹp nhường này chỉ lộ ra chưa đến một phần mười sắc đẹp trong bức ảnh. Người như cô thì đừng nói là giấu trong góc, cho dù có giấu cô ở trên trần nhà thì những người khác cũng không thể bỏ qua!

May mà trình độ múa ba lê của hoa khôi cũng xuất sắc như ngoại hình, còn múa hay hơn Thẩm Anh giữ vị trí trung tâm ban đầu. Đám con trai đứng xung quanh xem buổi diễn tập đều mê mẩn, đám con gái thì ngược lại, đặc biệt là những cô nàng biểu diễn ba lê ban đầu thì trong lòng cũng khó chịu vô cùng.

Cô múa rất tốt, trông lại đẹp, họ còn gì để làm nữa? Phải biết là họ sắp tốt nghiệp Học viện Điện ảnh Kinh Đô rồi, vào ngày kỷ niệm thành lập trường cũng có rất nhiều người trong ngành đang đến xem, vốn dĩ họ muốn dựa vào tiết mục này để kiếm tài nguyên, thậm chí ký hợp đồng với một công ty tốt nào đó. Nhưng bây giờ chợt có người như viên ngọc quý trước mặt, mọi kế hoạch của họ đều đổ sông đổ bể.

Chính vì suy nghĩ này nên khi buổi biểu diễn sắp bắt đầu, Đường Ninh mới trang điểm xong, nhận được trang phục biểu diễn của mình.

“A, xin lỗi bạn học Đường Ninh, phòng thay quần áo đã đầy người rồi. Hay cậu vào phòng vệ sinh trong lễ đường đằng kia thay đồ tạm nhé. Chỉ ngặt nỗi đường đi hơi xa, cậu sẽ không thấy phiền chứ?”

Nhìn cô gái trước mặt nở nụ cười, trong ánh mắt lại xen lẫn ác ý và vẻ trêu tức.

Đường Ninh lập tức nở một nụ cười xán lạn: “Không sao, tôi sẽ đi nhanh về nhanh!”

“A a a a! Đường Bảo, rõ ràng người này đang nhắm vào cô!”

“Thôi nào, chiến trường của chúng ta không phải ở đây, đi thôi!”

Nếu là cô trước đây thì cũng không có hứng thú đi tranh chấp với những người chơi cấp thấp như vậy, không vì lý do gì khác mà, chỉ là vì quá thấp kém. Những cô bạn thân “chị chị em em” kia của cô chưa bao giờ làm ra hành động trắng trợn thiếu sáng suốt như vậy.

Gần như vừa thay xong quần áo là Đường Ninh đã vội vàng đi vào hậu trường, khán phòng rộng lớn đáng kinh ngạc, buổi biểu diễn cũng sắp bắt đầu, cô không còn cách nào khác đành phải chạy chậm về phía trước.

Cô chạy hơi nhanh nên không ngờ vừa quay đầu đã đâm sầm vào một lồng ngực rắn chắc, mùi nước hoa nam thoang thoảng xộc thẳng vào mũi, giống như cơn mưa nhẹ mát lành đầu thu, lại như không khí trong đêm khuya tối tăm ẩm ướt và sảng khoái, điềm đạm, tao nhã, lạnh nhạt.

Đường Ninh ngẩng đầu lên, quả nhiên, người đàn ông trước mặt cũng giống như mùi hương trên người anh ta, đôi mắt đen sâu thẳm như giếng cổ u tối trầm tĩnh, chỉ có lúc Đường Ninh vừa ngẩng đầu lên thì chợt trong đôi mắt đó thoáng qua vẻ hứng thú và dò xét. Gương mặt anh ta rất giống với Phó Nguyên Khải, nếu như ngũ quan của Phó Nguyên Khải là loại được chạm khắc tỉ mỉ, còn có vẻ như đồ thủ công thì người trước mắt có thể nói là hoàn hảo một cách tự nhiên vô cùng.

Quan trọng nhất là cô nhìn thấy người đàn ông trước mặt có cái tên rất lớn màu tím là “Phó Dần Tắc” ở trên đầu, dòng thứ hai là điểm hệ thống: 98, độ thiện cảm là khi vừa mới nhìn thấy cô đã nhanh chóng tăng lên từ 0 đến 50.

Cũng hào phóng đấy.

Đường Ninh thầm nhướng mày trong lòng.

Lúc này 54088 đang lơ lửng bên cạnh cô lập tức ngây ngẩn, sợ ảnh hưởng đến ký chủ nên chỉ dám thầm gào thét trong lòng!

Tại sao, tại sao Đường Bảo lại gặp được tên cặn bã Phó Dần Tắc ở đây? Làm sao anh ta lại xuất hiện ở đây?

Và cả việc làm sao Đường Bảo biết Thẩm Anh diễn ba lê chiều nay nhưng bị bong gân chân không thể biểu diễn được và cô có thể thay thế cho cô ta? Lại còn gặp Phó Dần Tắc nữa?

Chẳng lẽ từ lúc Đường Bảo gọi điện thoại thì đã nhắm tới Phó Dần Tắc rồi sao?

Chuyện gì xảy ra vậy?

54088 đột nhiên có cảm giác đối phương suy nghĩ quá nhanh mình không thể theo kịp.

Rốt cuộc thì nó đã bỏ lỡ điều gì rồiiii?

Đường Ninh không biết hệ thống nhỏ của mình đang ôm trong đầu cả “Mười vạn câu hỏi vì sao”, khi cô ngẩng đầu nhìn thấy người đó thì hai má vốn đã ửng hồng vì chạy nay lại càng thêm đỏ thắm hơn vì xấu hổ, ngay cả vành tai, cổ, xương quai xanh, những chỗ đó đều có vẻ như nhuộm màu hồng.

“Tôi... tôi xin lỗi, tôi đang vội, tôi không cố ý đâu, tôi...”

Đường Ninh vội vàng cúi đầu xin lỗi, khi ánh mắt chú ý đến thời gian trên đồng hồ của người đàn ông thì đột nhiên đứng thẳng người dậy: “Rất xin lỗi anh, buổi biểu diễn của tôi sắp bắt đầu rồi, xin lỗi, xin lỗi, tôi có thể… đi trước được không?”

Không đợi đối phương từ chối, Đường Ninh đã cắn chặt môi, vừa xin lỗi vừa chạy về phía trước: “Tôi xin lỗi! Nếu anh có vấn đề gì thì có thể đến gặp tôi, tôi là Đường Ninh, sinh viên khóa 15 lớp biểu diễn số 2.”

Vừa dứt lời, Đường Ninh liền vội vàng chạy đi xa.

Mãi đến khi cô đã chạy tới góc ngoặt không thấy Phó Dần Tắc nữa thì 54088 mới lên tiếng: “Đường Bảo này...”

“Mi muốn biết làm sao ta lại biết Phó Dần Tắc sẽ ở đây, làm sao ta lại biết hôm nay Thẩm Anh không đến được, để ta có thể thế chỗ phải không?” Hệ thống chưa kịp nói thì Đường Ninh đã nói xong giúp nó trước.

Sau đó không đợi nó gật đầu Đường Ninh liền cười quay đầu nhìn nó: “Không phải mi đã quan sát ta rất lâu rồi sao? Chẳng lẽ không biết trí nhớ của ta trước giờ luôn rất tốt à? Nếu ta nhớ không lầm thì theo cốt truyện tối nay nguyên chủ đi tìm Phó Dần Tắc thì vô tình nhìn thấy bạn học Thẩm Anh lên xe của một giám đốc nổi tiếng trong giới. Ban đầu Đường Ninh còn tưởng mình nhìn lầm, nhưng ta biết cô ấy không hề lầm, bởi vì không bao lâu sau Thẩm Anh này đã trở thành vai nữ thứ ba trong bộ phim mới của đạo diễn kia. Cô ta có được cơ hội tốt như vậy thì có thể kiếm được một đống cớ để không tham gia buổi biểu diễn kỷ niệm ngày thành lập trường…”

“Về phần Phó Dần Tắc thì khi nguyên chủ đi tham dự yến tiệc với anh ta, lúc chào hỏi, anh ta đã nói với đối phương là mình được mời tới ngày lễ kỉ niệm của học viện Điện ảnh Kinh Đô, nói không nhiều lắm, nhưng mọi chi tiết đều trùng khớp với lần này! Dù sao Thẩm Anh cũng không tới, vậy thì dứt khoát để ta dùng cơ hội lần này đi.”

Điều mà cô chưa nói hết là trong lần đầu gặp mặt của Diệp Hy với tên cặn bã còn không bằng chó Phó Dần Tắc kia, rồi cuối cùng lại có HE với anh ta thì Phó Dần Tắc đã bị thu hút bởi sự đơn thuần như thiên sứ của cô ta.

Thay vì nói khéo là ở bên người này để nhớ tới người kia thì nên nói cái loại đàn ông chó má này từ đầu đến cuối đều thích một loại hình thế này.

Công lược mà, đương nhiên phải bốc thuốc đúng bệnh.

Lại chẳng đúng à, độ thiện cảm vừa gặp đã tăng mạnh rồi kìa!

Đường Ninh khẽ cười rất ôn hòa.

54088: “...”

Sếp, tôi muốn báo cáo, ở đây có người bật hack!

Cùng lúc Đường Ninh hoàn thành xuất sắc bước đầu gặp mặt mục tiêu của mình thì Phó Dần Tắc vẫn đang nhìn về phía cô rời đi, dường như còn có thể ngửi thấy mùi thơm như có như không của hoa sơn chi trên cơ thể cô gái, khóe miệng anh ta hơi nhếch lên, anh ta lẩm bẩm: “Đường Ninh à?”

Điện thoại rung lên.

“Tổng giám đốc, anh đang ở đâu, có cần tôi tới đón không?”

“Không cần, chờ tôi xem xong chương trình thì sẽ tự đi qua đó.”

Chiếc váy kia có vẻ là đồ để múa ba lê...

Người đàn ông xoa nhẹ ngón tay, như thể cảm xúc chạm vào làn da của cô gái vẫn còn trên đầu ngón tay anh ta.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp