Công Lược Đều Là Tu La Tràng

Chương 10: Thế thân bạch nguyệt quang (10)


1 năm

trướctiếp

Khoảnh khắc ngay cả cô ta cũng phải đập loạn nhịp tim trước vẻ quyến rũ mà người đóng thế Đường Ninh kia lộ ra, Diệp Hy đã biết là toang rồi. Cô ta quay đầu nhìn Phó Dần Tắc ngồi cách đó không xa, anh ta đang thích thú cong môi nở nụ cười như có như không. Bụp, trái tim Diệp Hy lập tức rơi thẳng xuống đáy vực.

Có lẽ ngay cả Phó Dần Tắc cũng không biết mình có một thói quen nhỏ. Mỗi khi anh ta cực kỳ hứng thú với việc hay người nào đó thì khóe miệng sẽ cong lên rất mập mờ lưu luyến, cứ như là đang đối mặt với người mình yêu nhất xót nhất vậy, làm kẻ khác phải say mê.

Cô ta nhìn chằm chằm gò má người đàn ông kia một lúc lâu, ngay khi Diệp Hy định mở miệng nói gì đó, túi anh ta đột ngột rung lên. Phó Dần Tắc lấy ra nhìn một lát rồi đứng phắt dậy, tiện tay ấn xóa một tin tức giải trí nhàm chán xuất hiện trên màn hình rồi mỉm cười lộ vẻ áy náy với Diệp Hy. Xong, anh ta nói dối chẳng hề chớp mắt: "Xin lỗi, công ty vừa gửi tin nhắn đến, nói là có việc gấp cần anh về xử lý ngay. Anh định ở đây nghỉ ngơi hai ngày, nhưng bây giờ e là không được rồi."

Vừa nghe Phó Dần Tắc nói thế, Diệp Hy ngu người luôn. Cô ta lên sẵn kế hoạch trong đầu rồi. Mai cô ta sẽ chủ động nói với đạo diễn rằng chân mình đã ổn, cảnh quay tiếp theo tự lên được. Dù gì thì cầm nhiều tiền cát-xê như vậy mà không quay cô ta cũng thấy xấu hổ lắm. Sau đó để người đại diện và công ty phát thông cáo báo chí toàn mạng. Có thể nói là một công đôi việc.

Còn tất cả cảnh quay mấy ngày nay người đóng thế diễn, đương nhiên cô ta sẽ nghĩ cách xóa sạch, đảm bảo lúc công chiếu không tìm được cảnh nào nữa.

Hai ngày sau cô ta cũng sẽ trông coi Dần Tắc chặt chẽ, thậm chí còn chủ động đến tìm Phó Nguyên Khải, bảo cậu ta dành nhiều thời gian hơn cho cô bạn gái nhỏ của mình. Hơn nữa phải tìm cơ hội mập mờ nhắc nhở là bạn gái cậu ta tiếp xúc hơi bị nhiều với chú cậu ta. Lẽ dĩ nhiên, không phải là cô ta đang khích bác chia rẽ mà là bảo vì trên phim trường có nhiều tin đồn hơi khó nghe gì gì đó...

Trước đây người đóng thế kia chủ yếu là đánh cô ta bất ngờ quá thôi, còn bây giờ cô ta đã chuẩn bị đầy đủ, ngay cả lời thoại khuyên nhủ Phó Nguyên Khải cũng nghĩ xong rồi, đảm bảo có thể ngăn chặn mọi cơ hội tiếp xúc giữa Dần Tắc và Đường Ninh.

Cô ta tính hết rồi, nhưng sao cũng không ngờ Dần Tắc sẽ rời đi vì công ty có việc.

Vết thương trên chân cô ta thì sao, từ đầu đến cuối là làm việc tốt không công cho người khác à?

Cô ta nghĩ về cảnh mình đầy tự tin ngã từ dây cáp xuống cách đây không lâu, tính tới tính lui mình lại thành con ngu.

Diệp Hy lăn lộn ở giới giải trí đến cái vị trí này nên cũng nhiều mưu sâu kế hiểm, nhưng tất cả những kế hoạch dự định của cô ta đặt trước tay kì cựu thương trường như Phó Dần Tắc thì vẫn còn non và xanh lắm. Giống như bây giờ vậy, cô ta tự cho là bao mưu đồ đã giấu diếm kỹ rồi, nhưng chỉ cần Phó Dần Tắc chạm một cái là nắm hết sạch sành sanh.

Phó Dần Tắc không thể để cô ta đi thúc đẩy tình cảm của Phó Nguyên Khải và Đường Ninh được, điều này rất bất lợi với anh ta.

Hơn nữa, bây giờ anh ta đã có mục tiêu của bản thân, không còn lòng dạ nào mà chơi đùa với người khác nữa nên cứ thẳng thắn bịa chuyện rời đi.

Ngỡ ngàng một lúc, Diệp Hy đành phải gượng cười để anh ta lấy công việc làm đầu.

Bên này Đường Ninh vừa kết thúc cảnh quay, mới bước ra khỏi nước đã thấy phó đạo diễn và nhà sản xuất của đoàn phim vui vẻ tiễn đưa Phó Dần Tắc ra ngoài.

Trông vậy, cô quấn vội cái khăn tắm màu trắng bên cạnh, lạch bạch đuổi theo.

"Anh Phó, anh Phó, anh Phó..."

Hô vài tiếng liên tiếp thì Phó Dần Tắc mới dừng bước lại, quay đầu mỉm cười nhìn cô.

Người Đường Ninh còn nhỏ nước, cứ để vậy chạy thẳng đến trước mặt anh ta. Vì quay cảnh hồ bơi nên người đóng thế nhỏ bé như cô cũng không cần trang điểm, cả gương mặt nhỏ nhắn trông cực kỳ trong sáng thuần khiết. Đứng gần Phó Dần Tắc mới chú ý làn da của cô đẹp đến cỡ nào. Do vừa chạy nên hai gò má còn ửng hồng nhàn nhạt, môi cũng hồng hồng, lúc đôi mắt đen bóng ấy nhìn người khác ta cứ như thể người đó chính là cả thế giới của cô ấy.

Thấy vậy, ý cười bên khóe miệng Phó Dần Tắc lại sâu hơn.

"Anh Phó, anh phải đi rồi à?" Vừa chạy tới nơi Đường Ninh đã vội vàng hỏi.

"Ừ, công ty có chút việc phải xử lý."

"Vậy chúc anh thuận buồm xuôi gió nhé."

Đường Ninh cười híp mắt nói. Sau đó hình như cô chợt nhớ ra điều gì, bảo luôn: "Đúng rồi đúng rồi, gặp nhau mấy lần mà đến bây giờ tôi cũng chưa có thông tin liên lạc của anh. Tôi toàn quên hỏi thôi, không thì giờ anh nhớ số điện thoại tôi rồi gọi vào máy tôi tại phim trường luôn đi."

Cô chạy đến chủ yếu là để trao đổi thông tin liên lạc thôi. Trong quá trình quay phim, khi cô liếc nhìn biểu cảm của Phó Dần Tắc thì đã biết chẳng mấy chốc mình sẽ phải dùng đến cái này.

"Đường Bảo, Đường Bảo, đang yên đang lành sao anh ta lại đi thế? Rõ ràng là độ thiện cảm có tăng mà? Sao không ở lại xem cô đóng phim vậy?"

Nếu là nó thì chắc chắn sẽ không nỡ đi. Đường Bảo đóng phim tốt ghê, nó nhìn mà cũng thấy cực kỳ kiêu hãnh.

"Quay phim? Ta nghĩ ta không có cảnh quay kế tiếp nữa đâu, e là tổng giám đốc Phó của chúng ta cũng đoán được chuyện này rồi. Còn nguyên nhân anh ta đi thì đương nhiên là..."

Về đan nón cho thằng cháu trai nhỏ bé của anh ta rồi.

Đường Ninh nở nụ cười đến là "dịu dàng".

Nhưng 54088 toàn bắt nhầm trọng điểm, nghi ngờ hỏi: "Sao cô biết mình không có cảnh quay kế tiếp? Rõ ràng là cô đã ký hợp đồng hai tháng với đoàn phim rồi mà? Sao lại không có cảnh quay?"

Nghe vậy, Đường Ninh chỉ cười mà không nói.

Quả nhiên, ngay ngày hôm sau, đoàn phim thông báo với cô là dừng hợp đồng ở đây, cả cái lý do cũng không cho.

Cô cũng chẳng nói năng gì, thu dọn đồ đạc xong liền len lén chào tạm biệt Phó Nguyên Khải rồi đánh tiếng với một nhóm người trong đoàn phim là đi luôn.

Ai ngờ vừa đến cửa cô đã thấy Tề Liệt đang tựa gốc đa tung đồng xu lên xuống. Thấy cô lướt qua người mình, cậu ta chợt dừng tay lại.

"Thật ra thì... Động tác của cô cũng đẹp lắm đấy..."

Tiếng khẳng định của đối phương trực tiếp truyền vào tai Đường Ninh.

Từ nhỏ đến lớn Tề Liệt chả biết nể nang ai, chỉ biết khâm phục người có năng lực. Chỉ cảnh hồ bơi hôm qua đã làm cậu ta sốc visual rồi chứ đừng nói đến dây treo và võ thuật. Điều đó đã đủ để cậu ta khẳng định cô.

54088 ở bên cạnh hưng phấn cảm nhận được độ thiện cảm của Tề tra nam không ngừng +1,+1,+1… Hưng phấn đến mức tí thì chảy nước miếng luôn.

Ai ngờ ngay giây tiếp theo…

Đường Ninh đang sải bước yên lành nghe thấy lời đối phương nói đột ngột dừng chân, quay đầu thè lưỡi với đối phương rồi nhân lúc cậu ta không kịp phản ứng kéo vali chạy biến.

Ai thèm sự khẳng định của cậu chứ?

Đường Ninh vừa chạy vừa khinh thường nghĩ vậy, để lại chàng trai tức đến mức đá cây ở đằng sau.

54088 đang hưng phấn lập tức cảm thấy mệt rã rời, không còn yêu thương gì nữa.

Lại -100 nữa rồi, hu hu hu.

Ba ngày tiếp theo, Diệp Hy cố gắng đóng phim, Đường Ninh thỉnh thoảng nhắn tin qua wechat gắn bó một tí với Phó Nguyên Khải, đôi khi còn cắt móng chân giết thời gian tại nhà.

Sau ba ngày, một tin tức oanh tạc toàn mạng.

Ảnh Phó Dần Tắc - Tổng giám đốc Giải trí Nguyên Thị, ông chồng quốc dân và con gái ông vua đá quý được phát tán. Đi kèm với ảnh chụp là tin tức quan trọng, cường cường kết hợp, Phó Dần Tắc và cô gái trong hình sắp tổ chức hôn nhân thương nghiệp.

Tin tức này vừa ra, cổ phần Giải trí Nguyên Thị và công ty đá quý cao cấp đều tăng vọt.

Gần như là cùng lúc đó, trong một câu lạc bộ tư nhân, Phó Dần Tắc vùi thân trong sô pha mềm mại mỉm cười nâng ly với cô gái váy đỏ ngồi đối diện: "Hợp tác vui vẻ." Dứt lời, anh ta nhấp nhẹ một ngụm rượu vang đỏ.

"Hợp tác vui vẻ!"

Cô gái cũng cười tươi như hoa: "Tuy rằng không biết tại sao tổng giám đốc Phó do dự lâu như vậy mà cuối cùng lại chọn tôi làm người ký hợp đồng chứ không phải anh ta, nhưng chắc chắn tôi sẽ không làm anh thất vọng!"

Nếu giờ người ngoài thấy cô gái này e là ai cũng nhận ra cô chính là con gái ông vua đá quý đang có scandal đính hôn xôn xao náo nhiệt với Phó Dần Tắc.

"Scandal ngoài đó lan truyền kinh quá, tối qua ba tôi còn hỏi tôi có phải thật không đấy? Sao mà thế được?" Cô gái mỉm cười bảo. Cô còn muốn vượt qua anh mình tiếp quản cái sạp to đá quý cao cấp này đó!

"Có cần tôi đứng ra làm rõ tí không?"

Nghe vậy, Phó Dần Tắc nhíu mày: "Không cần, ít nhất là bây giờ không cần. Scandal dạng vậy một năm tôi không có mười thì cũng phải tám cái, để vậy cổ phiếu hai nhà tăng lên bao nhiêu, trăm lợi không hại."

Hơn nữa...

Anh ta chịu trăm cay nghìn đắng mới tạo thành thế trận như hiện tại, không thể gục ngã trước cửa thiên đường được!

Tiếp theo, anh ta rất mong chờ biểu hiện của Diệp Hy!

Mong rằng cô ta sẽ không làm mình thất vọng!

Diệp Hy bên này mới nhận tin dữ Phó Dần Tắc đính hôn với người khác thì lại thấy thư ký anh ta gửi lời nhắc ám chỉ sắp tới tổng giám đốc bộn bề nhiều việc, không có chuyện gì xin đừng quấy rầy anh ta, mà có chuyện gì thì cũng đừng quấy rầy là tốt nhất.

Điều này nghĩa là gì, nói rõ chuyện đính hôn tám chín phần mười là thật!

Vậy nên Phó Dần Tắc mới bảo cô ta không được làm phiền!

"Không thể nào! Không thể nào! Không thể nào!" Diệp Hy đột ngột ném điện thoại ra ngoài, cạch một tiếng, điện thoại lập tức chia năm xẻ bảy trên đất.

"Sao Dần Tắc có thể kết hôn với người khác chứ! Sao có thể! Sao anh ta có thể liên hôn với người đàn bà khác, con đàn bà kia… ngoài gia cảnh tốt thì còn gì so sánh được với mình? Mình không cam lòng, mình không cam lòng!"

Diệp Hy hét lớn.

Cô trợ lý nhỏ Amy đứng bên cạnh bị dọa sợ đến mức phải nép góc từ sớm, không dám di chuyển một li một tí nào.

Đáng sợ quá, theo Diệp Hy lâu thế, đây là lần đầu tiên Amy thấy dáng vẻ tức giận của cô ta.

Phó Nguyên Khải cũng nhận được tin tức như vậy, sợ Diệp Hy suy nghĩ nhiều, cậu ta bèn vội vã đẩy cửa giải cứu cô ta.

Diệp Hy nghe tiếng cửa mở, hai mắt nhòe nước ngẩng đầu lên. Cô ta vừa trông thấy Phó Nguyên Khải thì nước mắt đã vô thức rơi xuống.

"Nguyên Khải, Dần Tắc không cần chị nữa, Dần Tắc... Dần Tắc không cần chị nữa rồi... Không cần..."

Vừa dứt lời, cô ta òa khóc trong lòng Phó Nguyên Khải.

Rõ ràng là mấy hôm trước hai người vẫn ổn mà... Tại sao... Tại sao...

Phó Nguyên Khải thức trắng đêm nay dỗ dành Diệp Hy, mãi đến tận lúc trời sắp sáng cô ta ngủ rồi thì cậu ta mới rón rén đóng cửa ra ngoài.

Phó Nguyên Khải không ngờ cậu ta vừa bước khỏi cửa thì Diệp Hy đã mở bừng mắt ra.

Khóc xong cô ta mới hoảng sợ nhận ra hình như mình sợ mất đi quyền lợi khi ở bên Phó Dần Tắc còn hơn là mất đi Phó Dần Tắc.

Vợ sắp cưới của anh ta quyền cao chức trọng như vậy, sau này sợ rằng tuyệt đối không bao giờ cho cô ta công khai mở rộng cánh cửa tiện ích nữa. Mà cho dù có mở thì chắc chắn cô ta cũng không có danh tiếng tốt đẹp như bây giờ. Yêu đương và Tuesday là hai chuyện khác hẳn nhau. Cô ta dám khẳng định nếu mình bị chụp cảnh gặp mặt với Phó Dần Tắc đã đính hôn thật thì tiếp đón cô ta sẽ là dân mạng tàn nhẫn bôi đen và đối thủ thoải mái cười nhạo.

Thậm chí bây giờ chỉ cần nghĩ đến cảnh tượng như vậy, Diệp Hy được Phó Dần Tắc bảo vệ hộ tống, thuận buồm xuôi gió từ lúc debut tới giờ đã thấy ngực mình rét run lên.

Không được!

Cô ta tuyệt đối không thể nằm im chờ chết!

Nhưng Phó Dần Tắc sắp đính hôn rồi, đối tượng đính hôn còn là con gái ông vua đá quý, cô ta không nằm im chờ chết thì làm được gì bây giờ?

Trong lúc mờ mịt luống cuống, nước mắt Diệp Hy lại rơi xuống.

Đúng lúc này, cô ta bất chợt liếc nhìn cốc nước nóng Phó Nguyên Khải rót cho mình để bao giờ tỉnh thì uống trước khi ra ngoài.

Đây là...

Đôi mắt người phụ nữ này đột ngột lóe sáng.

Vậy nên, scandal mới lên men chưa đầy hai ngày, Đường Ninh đã nhận được tin nhắn Phó Nguyên Khải chuẩn bị đi Nhật Bản.

Cô lật lịch trình của Diệp Hy…

Ừm, mấy ngày nay vừa hay có buổi chụp tạp chí Nhật Bản!

Đúng lúc thật đấy!

Trùng hợp hơn, điện thoại cô chợt vang lên. Cô vừa thấy điện thoại hiển thị số mẹ nguyên chủ đã vô thức nhướng mày, tiện tay vuốt mở…

"Ninh Ninh, Ninh Ninh, ba con, ông ấy... gặp chuyện rồi..."

Cuối cùng cũng đến.

Xem ra, nón Phó Nguyên Khải sắp đổi màu* rồi.

(*: bị cắm sừng)


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp