Công Lược Đều Là Tu La Tràng

Chương 1: Thế thân bạch nguyệt quang (1)


1 năm

trướctiếp

Đường Ninh bị cơn lạnh đột ngột đánh thức, sau khi tỉnh lại phải mất cả phút đồng hồ cô mới định thần lại được.

Cô thế này là được sống lại sao?

Dù sao thì cô cũng cảm giác được rõ ràng cả người mình bị chiếc xe tải kia không kịp phanh lại tông vào bay tung người lên trời, sức lực mạnh cỡ đó, rơi xuống ở độ cao đó thì tám chín phần mười không chết cũng tàn phế.

Nhưng bây giờ...

Cô không cảm thấy trong cơ thể mình có chỗ nào đau đớn.

Nhớ lại giọng nói vang lên trong đầu khi ý thức sắp tiêu tan, Đường Ninh ngập ngừng gọi thăm dò: “Hệ thống?”

Vừa dứt lời, trong đầu bỗng nhiên truyền đến một luồng điện như từ trường, trộn lẫn với những âm thanh máy móc rối loạn, một lúc sau cuối cùng cũng trở lại yên lặng.

Ngay sau đó có một giọng nói của trẻ con vang lên trong đầu cô.

“Xin chào, Hệ thống công tra 54088 hân hạnh phục vụ bạn.”

Nghe giọng nói trẻ con thế này, còn chưa dứt sữa đã ra ngoài làm việc rồi sao?

Một ý nghĩ như vậy chợt lướt qua trong đầu Đường Ninh.

Ai ngờ đâu, vừa mới nảy nghĩ ra ý nghĩ này thì giọng trẻ con vừa nãy lập tức sồn sồn lên: “Cô mới chưa cai sữa ấy! Tôi là Hệ thống công tra 54088 vĩ đại toàn năng, không gì không biết, không phải thằng oắt con yếu đuối chưa dứt sữa mẹ như cô nói đâu!”

Cùng với giọng nói trẻ con hung dữ là một con hamster trắng nõn, mềm mại xuất hiện trước mặt Đường Ninh, móng vuốt nhỏ đang chĩa vào cô, khuôn mặt nhỏ nhắn phồng lên vì tức giận.

Thoạt nhìn Đường Ninh bất giác sững người, nhưng sau một lát cô liền nở nụ cười đầy hứng thú, bắt chéo chân, chống cằm, cúi người nhìn về phía con động vật nhỏ ở đối diện.

Cùng lúc đó, ngón tay mảnh khảnh nhẹ nhàng chọc vào khuôn mặt mập mạp của bé hamster, ý cười ở khóe miệng càng sâu hơn, nhẹ giọng nói.

“Vậy ta có thể yêu cầu Hệ thống công tra 54088 vĩ đại, toàn năng nói cho ta biết ta chết rồi mà được sống lại là như thế nào không? Mi tìm ta là cần ta giúp gì?”

Cho dù không nhìn thấy biểu hiện của mình thì Đường Ninh cũng biết lúc này trông cô vô hại và đầy tính lừa gạt thế nào, thậm chí ngay khoảnh khắc biết con vật nhỏ trước mặt này có thể nghe được tiếng lòng của cô, trong trái tim cô cũng bắt đầu lan tỏa thiện ý nhàn nhạt.

Đây là bản năng của cô, từ nhỏ đến lớn đã có, là bản năng sinh tồn!

Nhưng cô chưa bao giờ nghĩ rằng thái độ của mình vừa nhẹ nhàng hơn thì thân thể nhỏ bé của nhóc hamster bị cô chọc khẽ lại chợt run lên.

“Cô...”

Ngay khi giọng nói vừa vang lên thì toàn bộ cơ thể con vật nhỏ chợt nóng lên bằng tốc độ mắt thường cũng có thể thấy được, hơi cọ một chút đã thành một nắm bột, thậm chí cả những sợi lông trên đỉnh đầu cũng tỏa ra hơi nóng.

Có vẻ như nhóc con rất thích bộ dạng này của cô!

Ý cười ở khóe miệng Đường Ninh bất giác càng sâu hơn, nhóc con này dễ đối phó quá rồi đấy?

Vì vậy, ngay sau đó cô đã nhận được thông tin mình muốn từ chú chuột hamster nhỏ bé đang có vẻ rất ngượng ngùng nhưng đôi mắt thì không ngừng sáng lên này.

Hệ thống công tra ý nghĩa cũng như tên, là hệ thống giúp xuyên qua các thế giới, đi công lược nhiều loại đàn ông cặn bã, tấn công triệt để đối tượng thì có thể kiếm đủ điểm để đổi lấy các vật phẩm khác cho các hoạt động công lược tiếp theo. Nhưng bây giờ sau khi kết thúc thế giới thứ nhất thì cửa hàng mua sắm của hệ thống mới được kích hoạt, sau đó có thể xem hàng hóa và các trang bị trong đó.

“... Ngoài ra, nếu tích đủ điểm thì cô có thể đổi cơ hội tái sinh. Khi đó, chị gái xinh đẹp có thể mang tất cả những vật phẩm đã đổi về thế giới ban đầu của mình và sống cuộc sống mới!”

Hamster nhỏ tròn vo chớp đôi mắt đen be bé, khuôn mặt đỏ bừng nhìn cô.

Thấy, vậy ánh mắt Đường Ninh khẽ chuyển động, nhưng chỉ hơi động trong chốc lát thôi, sau đó lại không còn gợn sóng nào.

“Vậy thì tại sao lại là ta?”

Cô cười hỏi.

Trên trái đất cứ mỗi khắc là có rất nhiều người chết đi, cô không nghĩ hệ thống này chọn người theo cách ngẫu nhiên, cũng không nghĩ rằng mình lại đặc biệt đến mức hệ thống sẽ chọn mình.

Vừa nghe đến đây, cục tròn nhỏ liền kích động: “Chị gái xinh đẹp không biết đâu, thật ra ta đã quan sát cô rất lâu rồi, thấy cô là ký chủ phù hợp nhất với mình. Chỉ với tính cách, kinh nghiệm và mưu kế của cô mới có thể không bị những viên đạn bọc đường của những tên cặn bã đó hạ gục, cũng sẽ không bị chết vì các loại đả kích từ họ.”

“Cô không biết đâu, ta đã từng tìm tám ký chủ rồi, lần nào họ cũng nói rất tốt, sẽ bỏ công sức công lược cho tốt. Đáng tiếc, bọn họ không chọn ở lại cả đời với một tên cặn bã đã hối cải làm người mới trong một vị diện nào đó rồi từ bỏ việc công lược thì cũng bị những kẻ cặn bã có chỉ số IQ cao kia phát hiện ra chỗ không ổn, bị tấn công ngược lại mà hoàn toàn đánh mất bản thân. Có một người trong số họ còn gần như bị đem ra mổ xẻ, kết quả thì thành tích của ta bây giờ vẫn là 0. Đây là cơ hội cuối cùng, nếu không thì ta chỉ có thể chuyển sang công tác hậu cần thôi, nên lần này ta đã lựa chọn rất nghiêm túc, quan sát cả chục năm mới chọn cô đấy, chị gái xinh đẹp ạ.”

“Lúc đầu ta đã nghĩ sẽ phải đợi thêm ba tháng nữa, chờ cô phát bệnh rồi hẵng tới, nhưng không ngờ... mà kể cũng lạ lắm nhé, dù sao căn cứ vào dữ liệu phân tích của ta thì cô sẽ không lao ra như vậy…”

Hamster nhỏ lẩm bẩm nói với vẻ nghi ngờ.

Đừng nói là hệ thống này không nghĩ ra, mà chính cô cũng không nghĩ ra!

Cô luôn là một người ích kỷ tinh tế, tự tư tự lợi, thế mà cuối cùng cô lại chết vì hành động hy sinh bản thân để cứu người khác, một hành động mà cô coi là vô cùng ngu ngốc. Cho dù nhận được giấy thông báo bị bệnh ung thư thì đã sao? Trong thành phố A có rất nhiều người phải lòng cô, gần như có thể xếp hàng quanh thành phố A vài vòng. Chỉ cần cô giả bộ ốm yếu, rơi vài giọt nước mắt thì sẽ có vô số đàn ông chất lượng tốt yêu thương cô cầm tiền đến cầu xin cô chữa trị, dựa vào số tiền đó để tiếp tục chịu đựng cho đến khi thay được nội tạng hoàn toàn không thành vấn đề gì.

Nhưng cuối cùng vì cứu người mà cô lại chết dưới bánh xe tải, cả đời cô xinh đẹp nhưng lại chết xấu xí như vậy, chỉ cần nhớ lại là Đường Ninh lại thấy không vui.

Về phần có người nào trong thế giới đó làm cô luyến tiếc không nỡ rời xa không thì thật sự là không có!

Làm gì có ai đủ mặt mũi đến mức có thể khiến cô đến lúc chết rồi vẫn còn nhớ tới chứ?

Đường Ninh cười khẽ.

Lẽ nào là ba cô, người đã đoàn tụ với mối tình đầu của mình sau một thời gian dài chia cách, bất chấp vợ con ở nhà mà một lòng tìm kiếm tình yêu đích thực của mình, chính xác là một nam chính ngôn tình điển hình trong tiểu thuyết Tấn Giang?

Hay là người mẹ nữ chính bông hoa nhỏ của dòng ngôn tình Tiêu Tương, sau khi trở thành người đã ly hôn thì đến quán bar mua say, rồi trở thành cô vợ bé nhỏ ôm bụng bầu chạy cưới lần hai của tổng tài bá đạo, lại còn là bụng bầu sinh ba, một trai hai gái, cuối cùng dựa vào cái bụng mà thành công lấy lòng mẹ của tổng tài, hoàn toàn quên mình còn có một cô con gái nữa?

Hay là bà mẹ kế tâm cơ mà còn là “bạch liên hoa” đã dạy cho cô rất nhiều kinh nghiệm kia?

Hay ba đứa nhóc xấu xa ngứa đòn là em cùng mẹ khác cha của cô, giữa mùa đông cũng dám đẩy cô chị gái này xuống bể bơi, trộn cát vào đồ ăn của cô, đủ các thể loại, nhưng lần nào cũng bị đánh trả mà vẫn thích gây sự?

Hay đám cậu ấm nhà giàu bị cô chơi đùa chạy vòng quanh, yêu cô đến mức phải dùng việc tự sát, tuyệt thực để uy hiếp ba mẹ mình chỉ để được ở bên cô? Hay là đám “chị em cây khế” mà cô coi như đám cặn bã, bị cô coi như bàn đạp. Trong đầu thì mắng cô là con điếm trà xanh, còn ngoài mặt vẫn nói ngon nói ngọt bạn tốt tôi tốt kia?

Nghĩ như vậy mới thấy cuộc sống trước kia của cô đúng là nước sôi lửa bỏng thật!

Chỉ có một mình cô là một bông sen nhỏ bé duyên dáng gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn thôi!

Haizz!

Nhưng mà...

Chỉ cần nghĩ đến đám người coi thường cô hoặc thầm mắng cô trong lòng biết người như cô lại chết vì cứu người rồi sẽ có dáng vẻ bị vả mặt thế nào là Đường Ninh lại cảm thấy dù mình có chết chắc cũng cười ra tiếng.

Còn về chuyện, tại sao cô lại chợt nảy sinh ý định đi cứu người à?

Trong đầu Đường Ninh không khỏi hiện ra cảnh tượng sau khi nhận được báo cáo chẩn đoán, lúc đó cả người cô ngẩn ngơ mơ màng đi ra khỏi bệnh viện, đi vào công viên, rồi nhìn thấy một cô gái nhỏ mặc váy màu hồng, tay ôm cây kẹo bông cực bự màu hồng còn to hơn mặt mình, được ba mẹ nắm tay bước ra khỏi công viên với nụ cười ngọt ngào.

Cô vô thức dõi theo họ suốt quãng đường, rồi bất ngờ thấy cô bé đột ngột thoát khỏi vòng tay của ba mẹ, xuất hiện giữa đường để lấy chiếc yo-yo bị lăn ra. Khi xe tải gần lao tới nơi mặt, cô bé hoảng sợ ngây người tại chỗ, ba mẹ cô bé thì tuyệt vọng kêu gào...

Cô nhướng mày.

Cứu được thì cứu thôi, làm gì có lắm cái vì sao như vậy?

Đường Ninh này chưa bao giờ hối hận vì những gì đã làm.

Chỉ có điều, cô chết xấu quá, trong lòng thấy khó chịu.

Thôi quên đi, không suy nghĩ thêm về những chuyện đã qua nữa, Đường Ninh đứng dậy, bắt đầu quan sát hoàn cảnh xung quanh.

Căn nhà thương mại chật chội rộng hơn chín mươi mét vuông, có thể nói từ khi lọt lòng đến giờ cô chưa từng bước chân vào một căn nhà chỉ lớn mỗi chừng này. Sau đó, điều khiến cô chú ý là một mùi khói dầu thoang thoảng như có như không từ cơ thể mình truyền ra, khiến người ta muốn buồn nôn, cô đưa tay lên trên đầu thì thấy quả nhiên là bóng mỡ.

Đường Ninh nhắm mắt hít sâu một hơi, không để ý đến con hamster tròn vo đứng phía sau với vẻ mặt vô cùng nghi hoặc, đứng dậy phi vọt vào trong phòng vệ sinh ở trong góc, giày vò cả buổi mới mặc vào một cái áo sơ mi trắng của đàn ông đi ra từ trong phòng vệ sinh.

Sở dĩ cô mặc như vậy là vì trong cả tủ đồ chỉ có chiếc áo này là đáng giá hơn một chút, lại không gây kích thích da, làm cô khó chịu.

Sau khi đi ra, ánh mắt cô đảo qua những món ăn đã lạnh trên bàn ăn màu trắng cách đó không xa và chiếc bánh kem đã bắt đầu tan chảy ở chính giữa, cảm thấy nguyên chủ của thân thể mới này đúng là một bi kịch.

Ừ, thân thể mới.

Vừa rồi cô đã nhìn thấy trong phòng tắm thân thể mới này, tuy rằng không bằng dáng vẻ của cô trước khi chết, nhưng cũng điềm đạm đáng yêu cực kỳ.

Da mịn màng như sứ thượng đẳng, thổi một cái là có thể vỡ ra, bờ môi hồng hào, không có đường vân môi, môi hơi nhếch lên, đôi mắt vừa đen vừa sáng như chứa đầy trời sao, phía dưới mí mắt còn có một nốt ruồi màu xanh, chỉ cần nhìn như thế này thôi cũng khiến người ta có cảm giác vô tội, cảm thấy dù cô có làm gì đi chăng nữa thì cũng không hề cố ý.

Đường Ninh thu hồi ánh mắt, chuyển sự chú ý tới hamster tròn vo lơ lửng trên không trung ở một bên, miệng cười khẽ: “Nói là công lược thì chắc hẳn cần phải có phần giới thiệu cốt truyện tương ứng, đúng không? Thân thể này không để lại cho tôi ký ức nào, bây giờ tôi vẫn không hiểu thế nào đâu.”

“Có chứ có chứ, chị gái xinh đẹp, đợi ta...”

54088 chưa kịp nói xong, dưới tác động của luồng ký ức khổng lồ, sắc mặt Đường Ninh đột nhiên trở nên trắng bệch, sau đó từng cảnh tượng chậm rãi hiện ra trước mặt cô...

Không ngờ thân thể mới này của cô cũng tên là Đường Ninh, chỉ có điều cuộc sống của Đường Ninh này suôn sẻ hơn cô nhiều, nhưng cũng chỉ có hạn trong hai mươi năm đầu.

Gia đình khá giả thường thường bậc trung, ba mẹ là giáo viên cấp ba, là người có giáo dục, có kiến thức, chỉ sinh một cô con gái duy nhất là cô nên rất nuông chiều, khiến cô trở thành một cô gái đơn thuần, hiểu chuyện, xinh đẹp và nghe lời.

Kết quả học tập kém cũng không ép buộc cô mà ngược lại gửi cô đến Học viện Điện ảnh Kinh Đô để học diễn xuất.

Có thể là cô gái nhỏ quá thuận buồm xuôi gió nên ông trời không nhìn nổi, cho nên ngay khi vừa bước chân vào trường đại học cô đã gặp phải kiếp nạn lớn nhất trong đời mình.

Phó Nguyên Khải, học sinh năm nhất cùng lớp với cô, thuộc loại soái ca là “bông hoa kiêu ngạo” của trường.

“Bông hoa kiêu ngạo” không chỉ dùng để miêu tả thái độ lạnh lùng của Phó Nguyên Khải đối với người khác, mà còn miêu tả ngoại hình của cậu ta, giống như một bông sen tuyết trên tảng băng, chỉ có thể nhìn thấy từ xa mà không thể đùa bỡn. Cậu ta đẹp đến mức hoàn hảo, khiến người nào đến gần cũng phải nghẹt thở, mắt, mũi, môi, tất cả các nét trên khuôn mặt dường như đã được ông trời tạc ra, tỷ lệ vàng không chê vào đâu được.

Nếu như nói nam thần có khuyết điểm gì thì đó chính là cậu ta đẹp trai nhưng nghèo.

Nghèo như trẻ mồ côi không người thân thích, khi mới vào trường không mang theo thứ đồ gì trên người, ngoài tiền học phí thì đến tiền ăn cũng không có.

Lúc đó nhờ có Đường Ninh đang đứng phía sau nhìn thấy cậu ta đứng ở cửa căn tin chọn một đống đồ ăn nhưng không có tiền trả nên có lòng tốt quẹt thẻ cho cậu ta.

Chỉ cần nhìn thoáng qua, đối phương đã yêu Đường Ninh ngay từ cái nhìn đầu tiên, đi theo cô như cái đuôi, cực kỳ dính người, khiến tất cả các cô gái không dám bước tới đều phải đấm ngực dậm chân, biết trai đẹp dễ lừa như vậy thì họ đã xông lên từ sớm rồi, không phải chỉ cần đưa cho cậu ta ít tiền là được thôi sao? Đến đây, cho chị gái hôn một cái, hôn xong cho cái thẻ quẹt đã tay luôn!

Nhưng ai có thể ngờ cái gọi là tình yêu sét đánh thực ra chỉ là niềm an ủi nhất thời cho nỗi niềm muốn mà không được của cậu ta.

Trong lòng Phó Nguyên Khải đã có người khác từ lâu, không chỉ vậy, người đó còn là bạn gái tin đồn đồng thời là bạn giường gọi đến là đến của Phó Dần Tắc, chú út của Phó Nguyên Khải, Tổng giám đốc của Giải trí Nguyên Thị, là hoa đán hàng đầu của làng giải trí, Diệp Hy, người lớn hơn cậu ta đến chín tuổi.

Phó Nguyên Khải có một người chú là Tổng giám đốc thì sao có thể nghèo như vậy chứ?

Còn không phải bởi vì người ta không cẩn thận thấy cảnh thân mật của người tình trong mộng của mình với chú mình sao. Cậu ta không thể chịu đựng được nên nổi loạn chạy ra khỏi nhà, thậm chí không cần tiền của gia đình mà muốn dựa vào bản thân mình để sống. Mà việc cậu ta chọn trường điện ảnh với số điểm hơn 700 trong kỳ thi tuyển sinh đại học cũng là vì người cậu ta thích là người trong làng giải trí nên cậu ta mới bất chấp sự phản đối của gia đình để điền đơn đăng ký.

Lựa chọn Đường Ninh cũng bởi vì khi cô cười lên bên sườn mặt cực kỳ giống Diệp Hy, nhất là khóe miệng có lúm đồng tiền nhàn nhạt.

Chỉ một nụ cười thôi đã chạm đến trái tim Phó Nguyên Khải.

Dưới thế tấn công dồn dập của Phó Nguyên Khải, Đường Ninh vốn chưa có kinh nghiệm yêu đương đã nhanh chóng cởi giáp bỏ vũ khí.

Hai người ở bên nhau bốn năm, trong bốn năm này Phó Nguyên Khải tham gia một chương trình tài năng mà trở thành người nổi tiếng, là ngôi sao lưu lượng số một trong làng giải trí, còn Đường Ninh ...

Đường Ninh thì lại từ chối tất cả các loại quảng cáo, chương trình tạp kỹ, lời mời đóng phim mà Phó Nguyên Khải phản đối. Ngày nào cũng chỉ ở trong căn phòng thương phẩm vắng vẻ rộng chín mươi mét vuông không bị đám chó săn mò ra để học tất cả các loại món ăn nấu tại nhà, dệt khăn quàng cổ, giặt giũ quét dọn, trang trí nhà cửa, v.v.

Lúc đó, Phó Nguyên Khải đã sớm được gặp nữ thần Diệp Hy của mình trong làng giải trí, thậm chí còn chủ động giảm cát-xê để đóng vai nam thứ đi la liếm trong bộ phim mới của cô ta, la liếm từ trong phim đến ngoài đời.

Chỉ cần Diệp Hy ở bên cạnh chú út của cậu ta bị ấm ức điều gì, gọi một cú điện thoại tới, bất kể Phó Nguyên Khải đang làm gì cũng sẽ vội vàng vượt ngàn dặm đến để uống rượu cùng, nghe cô ta khóc lóc kể lể, đưa về nhà, v.v.

Một hai lần thì không nói gì, nhưng đã xảy ra nhiều lần rồi nên Đường Ninh là bạn gái chính thức, cho dù có chậm lụt ngốc nghếch đi nữa thì cũng sẽ phát hiện ra có gì đó không ổn.

Cho nên vào năm cuối cô đã giấu Phó Nguyên Khải đăng ký đóng vai thế thân cho bộ phim mới của Diệp Hy, chỉ vì muốn tạo bất ngờ cho bạn trai.

Nhưng không ngờ còn chưa tạo được bất ngờ cho bạn trai thì anh chàng bạn trai này đã trả cho cô một sự “bất ngờ” khác.

Cô phát hiện ra mối quan hệ mập mờ như có như không giữa Phó Nguyên Khải và Diệp Hy. Đồng thời, Diệp Hy cũng phát hiện ra rằng “con chó trung thành” la liếm mình còn có một cô bạn gái trông giống mình và trẻ hơn mình rất nhiều.

Hai người phụ nữ lập tức có hành động.

Chỉ có điều một người thì quá khôn khéo, một người quá ngu ngốc, Diệp Hy thì dùng thủ đoạn của trà xanh, say rượu thú nhận, cộng thêm khóc lóc ôm đối phương chúc phúc, còn Đường Ninh lại tức giận, cầu xin rồi lại dọa nạt uy hiếp, thậm chí còn nói muốn vạch trần bộ mặt thật của Diệp Hy, tuyệt đối không để cho đối phương được sống tốt.

So sánh hai bên, chắc chắn Phó Nguyên Khải sẽ chọn Diệp Hy không có chút do dự nào.

Khi Đường Ninh bốc đồng muốn vạch trần thì Diệp Hy lại gặp phải một tên cậu ấm nhà giàu bỏ thuốc, thế là Đường Ninh tình cờ bị đưa lên giường của người đó.

Nhưng ai có thể ngờ rằng, chú út của Phó Nguyên Khải đêm đó cũng ở khách sạn.

Âm kém dương sai, cuối cùng Đường Ninh lại lên giường của người này, lọt vào mắt xanh của anh ta.

Đáng tiếc là Đường Ninh không biết mối quan hệ rối loạn muốn cắt cũng không được giữa ba người này, chỉ biết điên cuồng lấy lòng người đàn ông có vẻ giàu có và quyền lực này, đồng thời không từ thủ đoạn đối phó với Phó Nguyên Khải và Diệp Hy.

Còn vị tổng giám đốc Phó này không biết có vấn đề gì mà cái gì cũng chiều theo cô, chiều theo những hành động não tàn của cô. Cho dù Đường Ninh có sai thì anh ta cũng sẽ nói cô đúng, còn nâng đỡ cô đủ kiểu, cho làm đại ngôn của mấy hãng thời trang xa xỉ, muốn gì có nấy. Anh ta còn đưa cô đến nhiều bữa tiệc chiêu đãi với tư cách là bạn gái, thậm chí vào ngày sinh nhật của cô còn hào phóng bao một hòn đảo để tổ chức ăn mừng cho cô.

Ngược Diệp Hy tan nát.

Đường Ninh là người, không phải cục đá, chưa kể lúc trước còn chịu đả kích và tổn thương từ phía Phó Nguyên Khải, đang là lúc yếu lòng. Phó Dần Tắc thì lại tỏ vẻ cho dù cả thiên hạ đều chống lại em thì tôi cũng sẽ chiến đấu vì em, vì vậy cô đã nhanh chóng bị rung động, hoàn toàn phải lòng đối phương.

Nhưng ai có thể ngờ ngay lúc Đường Ninh nói lời yêu thì Phó Dần Tắc lập tức tỏ vẻ tẻ nhạt vô vị: “Chỉ được mỗi thế này thôi à, chán ngắt, còn tưởng cô có thể kéo dài được bao lâu chứ, đây là mười triệu, cầm tiền đi, chúng ta chia tay thôi.”

Đúng vậy, Phó Dần Tắc chính là một kẻ như thế, anh ta thích chinh phục và thử thách, nhưng nếu thật sự chinh phục được rồi thì sẽ cảm thấy hoàn toàn nhàm chán, tình cảm đến rồi đi cực kỳ nhanh.

Có thể là do phong cách cư xử quá ngứa đòn nên ngay sau đó đã bị người ta bắt cóc, không biết làm sao mà Diệp Hy lại đỡ một phát đạn để cứu anh ta, chính phát súng này đã khiến anh ta thấy Diệp Hy không giống những người phụ nữ khác, chỉ có cô ta mới xứng đáng với tình yêu của mình.

Hai người nhanh chóng HE.

Còn Đường Ninh, sau khi Phó Dần Tắc rời đi thì bởi vì cô đã từng đắc tội quá nhiều người, Giải trí Nguyên Thị thì mặc kệ, Phó Nguyên Khải cũng không quan tâm, lại bị một tiểu thiên vương trong làng giải trí thầm mến Diệp Hy cố ý tuồn ra bức ảnh hai người nắm tay, hôn nhau, ám chỉ với cư dân mạng là toàn do bạn gái của Phó Dần Tắc chủ động dụ dỗ lừa gạt. Cuối cùng Đường Ninh bị fan hâm mộ cực đoan của anh ta tạt axit sunfuric làm cho biến dạng, mắc bệnh trầm cảm nặng. Sau đó vào ngày cưới của Diệp Hy và Phó Dần Tắc, cô nghĩ quẩn thế nào lại định đi dự đám cưới của bọn họ, nhưng không ngờ giữa đường lại gặp phải một người say rượu lái siêu xe chạy quá tốc độ...

Rầm!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp