Ngày dỡ bỏ phong tỏa càng lúc càng gần, bầu không khí trong tiểu khu cũng dần dần thả lỏng. Lúc Cố Chiêu đi đổ rác sẽ thường nhìn thấy nhiều người ăn cơm chiều xong còn dắt chó ra ngoài đi dạo.
“Tiểu Cố, cơm nước gì chưa?”
Cố Chiếu nhìn lại theo tiếng gọi, lão Trần dắt một con chó nhỏ màu trắng đi ở sau lưng cô.
“A, đã ăn rồi. Chú thì sao?”
Con chó nhỏ màu trắng vui sướng đi trên bãi cỏ, còn nhón hai chân sau lên với một khóm trúc vàng.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT