Sư Phụ Ta Trộm Linh Thảo Nuôi Người

Chương 13: Trường Vân kiếm pháp


1 năm

trướctiếp

Nghe thế, Thẩm Nguyệt lập tức đả tọa, bộ dáng muốn nhập định đột phá.

Tạ Trường Quân sửng sốt một chút, hắn không dùng phương thức phi thăng để nhập tiên nên đối với chuyện tu đạo hạ giới không quá rõ ràng, hắn có chút không hiểu Thẩm Nguyệt muốn làm cái gì.

Thẩm Nguyệt bước ra từ Trường Tiên Môn, nơi có quy tắc tu đạo khắc nghiệt nhất, giai đoạn nào nên làm chuyện gì đều như được khắc sâu trong tâm trí nàng, vô cùng hiểu rõ.

Nếu Tạ Trường Quân nói nàng phải nhảy qua linh đan kỳ thì nàng sẽ coi như mình đã có linh đan, tiếp tục chiếu theo giai đoạn đầu tiên bước chân vào nguyên thần kỳ.

Nhưng rốt cuộc phải làm những gì thì còn cần Tạ Trường Quân nói cho nàng biết, hơn nữa còn cần hắn chỉ đạo nàng.

Hai người nhìn nhau không nói gì một đoạn thời gian, rốt cuộc vẫn là Tạ Trường Quân mở miệng trước: “Ngươi đang chuẩn bị linh lực nhập định tụ?”

Thẩm Nguyệt cảm thấy có chút kỳ quái: “Không phải nên làm như vậy sao?”

Tạ Trường Quân: “Ai nói với ngươi phải làm như vậy?”

Thẩm Nguyệt nhỏ giọng trả lời: “Con thấy những đệ tử chuẩn bị từ linh đan kỳ quá độ đến nguyên thần kỳ đều làm như thế . . . . . .”

Tạ Trường Quân lạnh lùng nói: “Bọn họ làm thì sẽ đúng sao?”

Trước khi tới đây Thẩm Nguyệt đã suy đoán Tạ Trường Quân sẽ dùng phương pháp nào để giúp nàng, kết luận duy nhất là có lẽ hắn có đan dược cực tốt nào đó có thể trực tiếp bổ khuyết linh đan. Nhưng giờ phút này nàng nhìn tới vẻ mặt của hắn mới cảm thấy mình suy nghĩ nhiều rồi.

Hắn so với nàng có khi còn nghèo hơn, lấy đâu ra linh thạch để mua linh đan gì.

Thẩm Nguyệt chớp chớp mắt, nàng rốt cuộc mở miệng hỏi hắn: “Vậy con nên làm như thế nào?”

Đề tài rốt cuộc cũng trở lại quỹ đạo dự đoán của Tạ Trường Quân, hắn vốn muốn thử trực tiếp tham nhập linh phủ nàng xem tình huống cơ bản của nàng nhưng bất đắc dĩ, hiện tại hắn chỉ có một thành tiên lực, nếu cố chấp tham nhập linh phủ nàng sẽ chỉ làm linh lực mình suy yếu hơn, bởi vậy hắn đành phải lại tiến lên lần nữa, bắt mạch một phen.

Lần này Thẩm Nguyệt cũng đoán đúng suy nghĩ của hắn, nàng ngoan ngoãn vén ống tay áo lêm làm lộ ra cổ tay trắng nõn như sương tuyết.

Lần này Tạ Trường Quân thăm dò lâu hơn một ít.

Sau khi bắt mạch xong, hắn hỏi: “Ngươi là kiếm tu?”

Thẩm Nguyệt: “. . .. . .. . .. . .. . .. . .. . .. . .”

Thời buổi này thanh danh của tam môn ngũ phái nổi lên bốn phía, phỏng chừng ngươi tùy tiện kéo một tên ăn mày ra hỏi cũng có thể biết các môn phái tu gì.

Phải là người không màng thế sự đến nhường nào mới có thể hỏi ra vấn đề như vậy?

Tâm tình Thẩm Nguyệt phức tạp gật gật đầu, lại nghe hắn tiếp tục hỏi: “Cho nên kiếm của ngươi đâu?”

Thẩm Nguyệt há miệng thở dốc, nàng vốn định nói thật nhưng nhớ tới những lời đàm luận của hắn về nàng và sư tỷ, lời nói đến bên miệng lại biến thành một câu: “Chất lượng không tốt, đứt rồi.”

Tạ Trường Quân: “. . . . . .”

Lần này đổi lại là Tạ Trường Quân cạn lời nhưng hiển nhiên hắn cũng không muốn hỏi rõ nguyên do, chỉ bình tĩnh giải thích: “Linh đan của ngươi bị người ta cướp đi, lại không thể nhập thể lần nữa để trọng đúc linh đan, chỉ có dùng kiếm ý độ một tầng căn cơ trong linh phủ, sau đó lại làm như trước đây, đem linh khí tục nhập vào trong đó, đợi khi thời cơ chín muồi liền có thể đột phá trở thành nguyên thần.”

Nghe thế, mặt Thẩm Nguyệt lộ vẻ không thể tưởng tượng.

Dùng kiếm ý trọng tố linh đan?

Phương pháp như vậy là lần đầu tiên nàng nghe thấy.

Dù sao thì kiếm ý cũng chỉ có được khi linh đan đã ngưng kết thành, linh đan là cơ sở nền tảng bên trong mà kiếm ý lại là lực lượng bên ngoài của linh đan.

Nàng chưa từng nghe thấy người nào lại đảo ngược nó lại.

Nhưng nếu Tạ Trường Quân đã nói như vậy thì Thẩm Nguyệt cũng chỉ có thể làm như thế, dù sao thì nàng cũng là người bị phán án tử trên con đường tu đạo, coi như là ngựa chết chạy chữa thành ngựa sống đi.

“Kiếm pháp của Trường Tiên Môn ngươi còn nhớ không?”

Thẩm Nguyệt gật đầu.

“Ngươi thử làm một bộ kiếm pháp cho ta xem.”

Kiếm pháp sáng tạo độc đáo nhất của Trường Tiên Môn là Trường Vân kiếm pháp, Trường Vân kiếm pháp nặng nhất là sự nhuần nhuyễn, chú ý lấy động tác nước chảy mây trôi mà tạo thành, đây là kiếm pháp mà các đệ tử phải tu tập từ nhỏ.

Đối với các đệ tử nhỏ tuổi thì chỉ cần đem chín thức của Trường Vân nhớ kỹ trong lòng và quan sát kỹ động tác của các đại đệ tử, tùy theo tuổi tác, ngộ tính cũng như trải qua khổ luyện mới có thể đột phá từng tầng từng tầng một, sau đó tìm được nhất chiêu nhất thức thuộc về kiếm ý của riêng mình.

Bộ kiếm pháp này nhắm mắt lại Thẩm Nguyệt cũng có thể đánh ra.

Không gian trong nhà quá nhỏ, nàng chỉ có thể sợ tay sợ chân đem toàn bộ động tác làm qua một lần như đèn kéo quân, không nghĩ tới Tạ Trường Quân lại xem cực kỳ nghiêm túc.

Cuối cùng, hắn nhìn chằm chằm đôi con ngươi sáng rực của Thẩm Nguyệt, nói: “Ngươi là kiếm tu hệ thủy?”

Thẩm Nguyệt: “. . . . . . . . . . . . . . . . . .”

Hắn đang cùng cô nói chuyện vô nghĩa đấy à, ai mà không biết Trường Tiên Môn chỉ thu nhân đệ tử có linh căn hệ thủy?

Tạ Trường Quân không chú ý tới ánh mắt không còn lời nào để nói của Thẩm Nguyệt, tiếp tục nói: “Bộ kiếm pháp này người luyện trong bao lâu?”

Thẩm Nguyệt đếm một chút: “Mười năm.”

Nghe được hai chữ này, môi mỏng Tạ Trường Quân hơi gợi lên, cười như không cười. Ý của hắn vô cùng rõ ràng ——

Luyện suốt mười năm mà chỉ luyện ra thứ dùng để tiêu khiển như vậy thôi sao?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp