Lấy chồng theo chồng, lấy chó theo chó!

Chương 2: Hai con heo nái, đổi một anh vợ


1 năm


Nhà họ Lê đang nháo nhào hết cả lên.

Con trai cả nhà họ ra ruộng làm việc bị thiên phạt của một vị tiên gia đánh trúng, vốn tưởng sẽ chết bất đắc kỳ tử, ai ngờ lại vẫn còn sống.

Tiền thuốc men của Lê Nhàn khiến cho cả nhà họ đau đầu xoay sở.

Lê gia vốn nghèo khó, sinh ba đứa trẻ đều không có duyên với tiên đạo, không thể trông mong được gì, lại còn có một đứa Lê Nhàn là song nhi, từ bé đã bệnh tật quấn thân.

Bọn họ, cũng rất bất đắc dĩ.

Buồn ngủ gặp chiếu manh, khi nhà họ Lê sắp phải cạp đất nhét bụng, nhà họ Tưởng trong thôn đột nhiên tìm đến.

"Hai con heo nái đã là không tồi, một song nhi bị thiên phạt đánh sắp chết, da thịt đen thui không ai muốn, còn đang nằm trên giường bệnh đốt tiền, bà còn muốn gì nữa!"

Tưởng Mai vỗ vỗ vai mẹ Lê.

"Này bà cũng biết, con út nhà bà Lê Phong được tiên sinh trong trường đánh giá rất cao, là thiên tài có thể thi cử làm quan, đừng để vì một song nhi mà hủy hoại tiền đồ đứa trẻ khác!"

Mẹ Lê cắn môi.

Vốn Lê gia đã có lỗi với Lê Nhàn, đứa bé ấy cũng rất thông minh, nhưng biết trong nhà không có tiền liền nhường cho Lê Phong đi học, bản thân là song nhi chân yếu tay mềm cũng luôn lao động không thua đứa nhỏ nhà nào.

Bây giờ vì khó khăn mà phải đem bán Lê Nhàn với giá hai con lợn nái về làm vợ người ta thế này...

"Tưởng gia không thiếu chút tiền nuôi một song nhi, nếu không phải bát tự hai đứa nhỏ hòa hợp khó gặp, Tưởng Hàn cần mộ người vợ bát tự cứng cỏi , bà nghĩ chúng tôi muốn một đứa nhỏ song nhi đang bệnh liệt giường làm gì!"

Vốn mẹ Lê càng lúc càng dao động, lại một đứa bé gái chạy vào ôm lấy bà.

"Mẹ ơi, con không muốn mẹ bán anh cả! Không được mang anh cả của Lê Hoa đi!"

Lê Hoa khóc như mưa, nắm lấy váy của mẹ Lê không buông. Đứa trẻ nhà nghèo trưởng thành sớm, nhìn sáng sớm có một bà cô mang theo hai con heo nái tới nhà đã biết có chuyện chẳng lành.

Ai mà ngờ, mẹ lại muốn bán anh trai của cô đi!

Lê Phong cũng vừa từ trường học về, đứng ở một góc đỏ mắt nhìn chằm chằm mẹ và chị gái.

Những lời vừa nãy của dì Tưởng Mai cậu nghe rõ ràng không sót một chữ, trong lòng vô cùng hổ thẹn và đau lòng.

Vì tương lai của cậu, chẳng lẽ lại phải hi sinh cuộc đời của một người trong gia đình sao...

Đến cuối cùng khi ba Lê trở về, nhìn hai con heo nái được cột trong vườn nhà, lại nửa đêm thức trắng ngồi bàn chuyện với mẹ Lê, sáng sớm bước ra khỏi phòng với khuôn mặt tiều tụy.

Lê Nhàn nằm trong phòng, mê man nghe tiếng người nói, đi lại.

Cơ thể bị lật dậy, xoay mòng mòng một lúc lâu khiến cho cậu muốn thổ huyết bỏ mình.

Loáng thoáng bên tai Lê Nhàn chỉ nghe được mấy chữ lặp đi lặp lại: 

"Heo nái... Heo nái... Hai con heo nái..."

Cái gì mà heo nái hoài vậy...

Trong lúc mơ màng, Lê Nhàn cảm thân bản thân lại được người nâng dậy, cho ngồi vào một cái ghế rồi nâng đi.

Bên tai lúc này cậu lại nghe thấy tiếng khóc tỉ tê.

"Mẹ xin lỗi... Hãy cố gắng dưỡng bệnh..."

"Anh cả đừng đi... Lê Hoa sẽ nghe lời mà, anh đừng đi..."

"Em nhất định... Sau này sẽ chuộc anh cả về! Lê Phong hứa với anh!"

"Rốt cuộc là đứa nhỏ này mệnh khổ..."

Lê Hoa, Lê Phong? Cả mẹ nữa sao...

Lê Nhàn cả đầu đều choáng váng, không rõ vì sao lại nghe thấy tiếng của mẹ Lê và em trai em gái đã mất của anh, còn có tiếng thở dài của ba.

Rốt cuộc là anh đang mơ hay đang tỉnh táo vậy...

Kiệu hoa màu đỏ của Tưởng gia cứ vậy mang theo tức phụ của cậu chủ nhà họ đi tới nhà họ Tưởng.

"Nàng dâu" Lê Nhàn vẫn còn đang trong trạng thái ngơ ngẩn không tỉnh táo, bị bán đi làm vợ người ta với giá hai con heo nái.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play