Mỹ Nhân Bệnh Nhược Vạn Nhân Mê Nhận Được Thiết Lập Pháo Hôi

Chương 01: Sân trường (1)


1 năm

trướctiếp

Bối cảnh: Thế giới song song sân trường hiện đại

Thân phận: tiểu thiếu gia Đoàn gia kiêu căng bốc đồng Đoạn Cẩn

"Thiếu gia Đoạn Cẩn ăn chơi, hoành hành ngang ngược, không biết lễ phép. Lúc ở trường học nhiều lần bắt nạt nhân vật chính công là Trình Uyên.”

Kết quả, Trình Uyên được Tạ Dật trợ giúp dựng nghiệp bằng hai bàn tay trắng, tuy tuổi còn trẻ mà đã trở thành nhân vật một tay che trời ở thành phố S.

Đoàn gia phát hiện không thể nào ngăn cản được Trình Uyên nổi dậy, liền lập tức đoạn tuyệt quan hệ với Đoạn Cẩn.

Sau khi bị đuổi ra khỏi nhà, Đoạn Cẩn không biết kiếm ăn, cộng thêm người đầy bệnh tật nên không bao lâu liền chết bệnh ở đầu đường."

Nhiệm vụ: Duy trì thiết lập pháo hôi ác độc, bắt nạt nhân vật chính công, sáng tạo cơ hội cho công thụ yêu nhau.

Ngưỡng thất bại: OOC vượt qua 50% Thuộc tính kèm theo: Trời sinh ốm yếu, dễ sinh bệnh, không thể nào làm được những hoạt động kịch liệt. 】

Đưa đến thế giới...

Đưa đến thành công...

"Đồ phế vật, mày dám trộm đồ của tao."

"Giữ nó lại!"

"Lấy tay nó ra!"

Là cái gì thế, cãi nhau à...

Có mấy người mặc đồng phục nam học sinh cấp ba màu xanh đậm đang tiến hành một trận bắt nạt ngay giữa sân trường.

Một nam sinh cũng mặc đồng phục giống bọn họ, bị ép hai tay bắt chéo ở sau lưng, quỳ gối bên cạnh cái ao nước với mấy cây lau nhà.

Trong đó một kẻ bắt nạt hung hăng đá nam sinh kia, nam sinh bị đá cắm mặt về phía trước, đầu đập lên mép cái ao bên cạnh, phát ra tiếng rên rỉ đầy thống khổ.

Đoạn Cẩn vừa tới thế giới này, lập tức bị màn bắt nạt trước mắt dọa sợ, sắc mặt trắng bệch.

Khi thấy một nam sinh cấp ba nắm lấy tóc nam sinh kia, dí đầu cậu ta vào cái ao đầy chất bẩn hôi thối, Đoạn Cẩn liền không nhịn được nữa, hét lên: "Dừng lại."

Mấy nam sinh cấp ba hung ác kia bất ngờ nghe thấy tiếng Đoạn Cẩn, lập tức thả nam sinh kia ra.

Nam sinh kia đã bị mất đi ý thức, tê liệt ngã xuống mặt đất.

【5654 phục vụ cho bạn, nam sinh đang nằm trên đất là nhân vật chính công của thế giới này. 】

Ở thế giới gốc thì đây là lần đầu tiên nhân vật chính công thụ gặp nhau.

Nhân vật chính thụ Tạ Dật đang mang bài thi giúp giáo viên đi trên đường thì phát hiện nhân vật chính công Trình Uyên bị đánh thoi thóp, Tạ Dật vội vàng đưa Trình Uyên đến bệnh viện, cứu được mạng của Trình Uyên.

Sau đó Tạ Dật giúp đỡ Trình Uyên nhiều lần, trở thành ánh sáng duy nhất trong cuộc đời bóng tối của Trình Uyên.

Mặc dù biết Tạ Dật sẽ đi qua nơi này, nhưng nhìn thấy dáng vẻ Trình Uyên ngã trên mặt đất không nhúc nhích, Đoạn Cẩn vẫn khá là lo lắng, bèn hỏi hệ thống: 【 Nhân vật chính công có gặp nguy hiểm đến tính mạng không? 】

【5654 sẽ theo dõi các dấu hiệu quan trọng của những nhân vật quan trọng trên thế giới này trong thời gian thực và sẽ thông báo cho túc chủ khi đạt đến giá trị cảnh báo. 】

Đoạn Cẩn nghe xong mới yên lòng, quay người chuẩn bị trở về phòng học.

Một nam sinh vừa mới đánh Trình Uyên vô cùng tàn nhẫn, thấy Đoạn Cẩn muốn đi, vội vàng lấy lòng, lại gần nói: "Đoàn thiếu gia, em đưa anh trở về lớp nhé?"

Đoạn Cẩn nhìn về phía hắn, người này là em kế của nhân vật chính công, tên là Trình Vĩ Bác. Bởi vì đố kị Trình Uyên mạnh hơn hắn nên đã xúi giục Đoạn Cẩn ức hiếp Trình Uyên.

Mặc dù Đoạn Cẩn mang thân phận pháo hôi ác độc, nhưng cậu lại rất ghét cái tên Trình Vĩ Bác âm tàn này, cho nên bèn hỏi hệ thống: 【 Tôi không muốn để ý đến hắn, có ảnh hưởng đến OOC không? 】

【 Không ảnh hưởng. Thiết lập nhân vật trong thế giới này rất rộng, chỉ cần túc chủ vẫn tiếp tục ức hiếp, làm nhân vật chính công nhục nhã thì sẽ không tính vào OOC. 】

Thế là Đoạn Cẩn không thèm để ý đến hắn, trực tiếp rời đi.

Trình Vĩ Bác bị Đoạn Cẩn lơ đi như vậy, mặc dù trên mặt vẫn duy trì nụ cười lấy lòng, nhưng ở trong lòng đã mắng chửi Đoạn Cẩn mấy trăm câu.

Không phải chỉ là may mắn được sinh ra trong nhà giàu thôi sao? Bày đặt cao ngạo cái gì! Chẳng qua cũng chỉ là tên phế vật mà thôi. Chờ về sau hắn đắc thế, sớm muộn gì cũng phải để tên này quỳ xuống liếm giày cho hắn!

Thế nhưng giờ phút này, hắn lại không thể tức giận nổi, trong đầu chỉ có cặp mắt đào hoa xinh đẹp của Đoạn Cẩn vừa mới liếc về phía hắn.

Tên tiểu thiếu gia này, từ lúc nào, từ lúc nào mà lại trở nên xinh đẹp như thế ——

Trên đường trở về phòng học, Đoạn Cẩn mấp máy môi, hơi bất mãn hỏi hệ thống: 【 Đã là nhân vật pháo hôi rồi, vì sao thân thể của tôi vẫn yếu như vậy... 】

Trước khi Đoạn Cẩn xuyên nhanh, thân thể của cậu đã rất yếu. Dù cho cha mẹ từ nhỏ đã tìm bệnh viện tốt nhất để chữa trị cho cậu, nhưng bệnh của cậu vẫn dai dẳng không hết, cuối cùng tuổi còn trẻ đã phải chết bệnh.

Cậu rất muốn có thể sống khỏe mạnh.

Lúc cậu sắp chết, mẹ cậu nghẹn ngào cố gắng không gào khóc, đến cả cha cậu cũng con mắt đỏ bừng, cắn răng, nước mắt chảy từng giọt từng giọt.

Kẻ đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh, chuyện đau nhất trên thế gian cũng chỉ có như thế này mà thôi.

Hệ thống nói bằng giọng buồn bã: 【 Xin lỗi túc chủ, chỉ có nhân vật này là trùng với sóng điện não của ngài. 】

Đoạn Cẩn nghe giọng hệ thống tràn đầy áy náy, biết chuyện này không thể trách được hệ thống: 【 Có thể sống tiếp là tốt rồi, hơn nữa thân thể này tốt hơn nhiều so với thân thể trước kia của tôi, tối thiểu cũng có thể đi học bình thường. 】

Lúc Đoạn Cẩn trở về phòng học, giáo viên đang ở trên bảng giảng bài.

Đoạn Cẩn do dự nghĩ không biết có nên báo cáo trước khi vào hay không, nhưng cậu cũng không muốn ngắt lời giáo viên giảng bài, bèn đi ra cửa sau đi đến chỗ ngồi của mình.

Đoạn Cẩn vừa mới ngồi vào vị trí, một nam sinh cao gầy tuấn mỹ đã cầm một chồng bài thi đi vào phòng học.

Là nhân vật chính thụ ở thế giới này, Tạ Dật.

Đoạn Cẩn cảm thấy có chút kỳ quái, lúc này không phải Tạ Dật nên đưa Trình Uyên đến bệnh viện hay sao?

【 Nhân vật chính thụ không đưa nhân vật chính công tới bệnh viện sao? 】

【 Không. Sau khi quét hình, nhân vật chính công còn ở nhà vệ sinh, dự tính hai giờ sau sẽ tử vong. 】

Đoạn Cẩn thấy Tạ Dật ngồi vào chỗ ngồi, bắt đầu nghiêm túc đọc sách, không hề có ý định sẽ ra khỏi phòng học.

Đoạn Cẩn lo lắng hỏi: 【 Vậy có người nào sẽ đi vệ sinh không? Phải có người đi vệ sinh chứ, còn đưa Trình Uyên đến bệnh viện nữa? 】

Hệ thống: 【 Bởi vì là phân đoạn quan trọng trong kịch bản, cho nên trước khi nhân vật chính công được nhân vật chính thụ đưa đến bệnh viện thì sẽ không có người nào đi đến nhà vệ sinh kia nữa. 】

Đoạn Cẩn rủ mắt xuống, mấp máy môi, hỏi: 【 Tôi có thể đưa Trình Uyên đi không... Có thể đưa cậu ta đến bệnh viện rồi đăng xuất khỏi thế giới này được không? 】

Hệ thống thở dài, trả lời: 【 Đừng để bị cậu ta phát hiện là ngài cứu thì sẽ không tính vào OOC 】

Đoạn Cẩn lập tức đứng lên, rời khỏi phòng học.

Giáo viên đang giảng bài trông thấy tiểu thiếu gia Đoàn gia đứng dậy rời khỏi lớp học, tuy có giận nhưng cũng không dám nói gì, đành phải tiếp tục giảng bài.

Đoạn Cẩn bước nhanh đến nhà vệ sinh kia, thở nhẹ một hơi.

Trình Uyên từ từ nhắm hai mắt, ngã trên mặt đất, sắc mặt tái nhợt, trên trán là một đống vết tím xanh, bờ môi không có chút huyết sắc nào, trên áo và quần đều là dấu giày và vết bẩn.

Trình Uyên không hổ là nhân vật chính của thế giới này, dù cho bị đánh thành như vậy mà cũng có thể nhìn ra được tướng mạo cực kỳ anh tuấn của cậu ta. Hai con ngươi hẹp dài, sóng mũi anh tuấn, giống như là pho tượng Hi Lạp cổ mà Thượng Đế tạo ra vậy.

Chỉ là trên khuôn mặt cậu ta là uất khí âm u, khiến cả người cậu ta trông có vẻ hơi hung ác, nham hiểm.

Đoạn Cẩn nhìn vết máu trên khóe miệng cậu ta, hỏi hệ thống 【 Có thể cõng cậu ấy đến bệnh viện không? 】

Cậu không biết cột sống Trình Uyên có bị thương hay không, hay là bị đánh nội tạng chảy máu, sợ cõng người lên thì hậu quả sẽ nghiêm trọng hơn.

Nhưng cậu cũng không thể để Trình Uyên biết là cậu cứu, cho nên không thể gọi 120 được.

【 Có thể. Ở thế giới cũ, Tạ Dật cũng trực tiếp cõng cậu ta rồi đưa đến bệnh viện. 】

Đoạn Cẩn gọi điện thoại cho lái xe, bảo lái xe đứng ở cổng trường chờ mình.

Để rèn luyện tính độc lập của đám phú nhị đại, nhà trường không cho phép phụ huynh và lái xe quản gia tiến vào trong sân trường.

Cậu ngồi xổm xuống, để hai cánh tay Trình Uyên lên trên bả vai mình, một cánh tay cố định Trình Uyên, một cánh tay khác thì chống lên tường, muốn nhấc Trình Uyên lên lưng.

Chỉ là Trình Uyên mặc dù hay bị bắt nạt, nhưng dáng người lại rất cao lớn. Lớp mười một là tuổi sắp sửa trưởng thành, mà cậu đã cao gần một mét chín, cơ bắp trên thân cân xứng, đúng là dáng người mẫu nam tiêu chuẩn.- đọc, nghe truyện tốt hơn trên app TYT -

Dáng người thật là đẹp, nhưng mà tiểu thiếu gia Đoạn Cẩn vừa tinh tế vừa mềm yếu lưng cõng cậu lại không đứng lên nổi.

Cũng may, hệ thống kịp thời chia sẻ một phần trọng lượng, Đoạn Cẩn mới miễn cưỡng nhấc được Trình Uyên lên.

Nhưng nói là cõng, không bằng nói là Đoạn Cẩn kéo cậu ta đi.

5654 nhắc nhở: 【 Ở bên ngoài tôi không có cách nào giúp ngài được. 】

Đoạn Cẩn gật đầu một cái, đỡ tường, từng chút từng chút một lết ra bên ngoài.

Nhà vệ sinh ở lầu hai, cách cổng trường cũng không quá xa, bình thường chỉ cần năm phút là có thể đến.

Nhưng Trình Uyên thực sự quá nặng, cộng thêm Đoạn Cẩn yếu ớt, thiết lập nhân vật cũng không cho phép cậu được vận động mạnh.

Lúc gần đến lầu một, Đoạn Cẩn liền cảm giác trước mắt như sắp biến thành màu đen, đại não choáng váng, bởi vì thở quá gấp mà phổi còn hơi đau đau.

Hệ thống quét qua tình trạng cơ thể của Đoạn Cẩn, nói: 【 Thân thể của ngài sắp không chống đỡ nổi nữa rồi. 】

Đoạn Cẩn cũng biết trạng thái mình bây giờ vô cùng không ổn, bởi vì thiếu dưỡng khí nên con mắt gần như còn không thấy rõ thang lầu, chỉ có thể vịn lan can đi từng chút từng chút một xuống dưới. Đường hô hấp và phổi như bị kim đâm, chân và hông mệt gần như chết lặng, bên tai chỉ có thể nghe thấy tiếng thở hổn hển của mình.

Nhưng giờ phút này cậu không để ý tới nhiều như vậy, mạng người quan trọng, cho nên cậu chỉ có thể cắn răng cõng người xuống.

Trình Uyên đột nhiên mê man lại có chút ý thức.

Thân thể của cậu ta đau đớn vô cùng, đầu óc như bị một cây gậy sắt quấy lấy, lục phủ ngũ tạng cứ như bị lửa thiêu.

Nhưng cạnh ngực cậu ta lại có một thứ gì đó vừa thơm vừa mềm, như là đang an ủi, làm cho cậu ta bớt đi phần nào đau đớn.

Trình Uyên trầm mê hít lấy mùi thơm này, khi ý thức được thứ này hoàn toàn dính sát vào ngực của cậu ta, trong lòng cậu ta liền dâng lên một loại cảm giác thỏa mãn mãnh liệt chưa bao giờ có được.

Loại cảm giác tê dại cùng với cảm giác đau đớn hỏa thiêu lục phủ ngũ tạng này cứ như một cái độc gai kích thẳng từ chân lên đến tận trong da đầu của cậu ta.

Trình Uyên thở nhẹ một tiếng, cố gắng mở mắt ra, muốn nhìn xem thứ gì mà dễ chịu như vậy.

Nhưng thương tích của cậu ta quá nặng, đến cả sức lực mở mắt cũng không có.

Cậu ta chỉ có thể mượn quán tính xuống lầu, ôm lấy món đồ trong ngực chặt thêm một chút.

Trong đầu lúc này chỉ có một giọng nói đang một mực nhắc nhở: Đừng ngủ, đừng ngủ! Ngủ thì sẽ không tìm được!

Cậu ta cố gắng gượng dậy tinh thần, nhưng vẫn không thể chống cự lại được thương thế, cuối cùng mất đi ý thức.

Đoạn Cẩn cảm giác được người phía sau đột nhiên ngả về phía trước, trọng tâm di chuyển về phía trước khiến Đoạn Cẩn thiếu chút nữa thì té xuống.

Đoạn Cẩn đỡ lấy tường, hơi sợ hãi: 【 Cậu ta tỉnh rồi? 】

5654 cười lạnh một tiếng, 【 Không có, chỉ là vừa mới khôi phục một chút ý thức. 】

Đoạn Cẩn nhẹ nhàng thở ra, nhắm mắt dựa vào tường nghỉ ngơi một lát, sau đó lại tiếp tục khó khăn cõng theo Trình Uyên xuống lầu.

App TYT & Cirad Team

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp