Hoạn Khuynh Thiên Hạ

Hậu truyện 2 Cảnh Minh nhật ký


1 năm

trướctiếp

Một năm kia tại bên trong hoa lâu nhà mình mà vô tình vô ý gặp nàng. Con mắt của nàng là xinh đẹp như vậy, óng ánh mà thanh tịnh. Trái tim ta cô tịch nhiều năm tựa như là bị nắng ấm và dễ chịu của sáng và chiều hòa lại chiếu vào đến quá đỗi mơ màng, hạnh phúc. Đến chỗ nàng ta cũng không muốn nói cái gì, ta thật tâm chỉ muốn an tĩnh ngồi nghe một chút ca xướng liền thỏa mãn. Nhiều ngày trải qua mệt nhọc không chịu nổi, trên trán đều là quyện sắc, có lẽ là nàng chỗ ấy có làm cho lòng người an bình, khí tức dễ chịu vẩn vương khiến ta liền ngủ mất. Có điều hôm ấy nàng rón rén lấy tấm thảm đắp lên lúc ta ngủ say, một khắc này làm ta có chút cảm động, thân thể không thể khống chế run nhẹ lên. Nhưng vì ta muốn che giấu tâm tư của mình, chỉ có thể hung tợn quát lớn nàng. Nàng nhìn qua cực sợ hãi nhưng là bên trong đôi mắt sáng ngời kia, lạ thay lại không có bất luận điều gì sợ hãi, thần sắc lãng lãng đãng đãng, không có như người đời đối với hoạn quan tỏ vẻ chán ghét, cũng lại không ẩn chứa bất cứ toan tính nào khác.

Ta thừa nhận, một khắc này, lòng ta dao động rồi. Nàng là cô nương tốt, thật rất muốn rất muốn chiếm nàng thành của mình. Nhưng ta không thể, không thể cứ như vậy hủy đi một đời dương quang chói lọi của nàng. Ta vốn cho rằng duyên phận giữa chúng ta rất nhanh liền sẽ đi đến đường cùng nhưng ai ngờ, bắt đầu từ giây phút đó, ái hận đan xen duyên phận đã gắn kết hai chúng ta đi đến giây phút này.

Ta có nằm mơ cũng không nghĩ tới nàng chủ động đến vậy. Nàng thấy được ta một mực chán ghét thân thể, không biết bản thân là từ buồn bã hoặc là cảm thấy quá khổ nhục, ta lại một lần nữa lựa chọn đẩy nàng ra xa. Đáng chết, thế nhưng trong lòng ta lại khát vọng nàng đừng đi. Lúc nàng đi như thế kiên quyết, tâm ta đau nhức đến vô cùng, tựa như bị vạn tiễn xuyên tim, xuyên đến đau đớn. Qua thời gian rất lâu nàng lại trở về, nàng đồng ý bảo hộ thân thể bệnh tật triền miên của ta, bao gồm cả bệnh xương khó trị. Nàng nguyện ý rửa tay bắt từng ấm thuốc cho ta uống. Ta triệt để bị nàng thu phục rồi, tâm ta cảm động, thuốc nàng cứ bảo đắng nhưng ta đều thấy là vị ngọt ngào. Ai ngờ ông trời vô tình, ta không thể để cho nàng liên lụy vào cuộc nội chiến phân tranh này, có điều lần này ta không dám đẩy ra nàng. Sau đó ta trải qua cửu tử nhất sinh, tại nàng dốc lòng chăm sóc tới, ta bình phục.

Lại một lần nữa rơi vào thời điểm bản thân ta cứ bị cuốn vào vương thất phân tranh, ta biết có thể ta sẽ kéo lê xích sắt vang tiếng linh đa linh đinh vào tù. Lần này ta triệt để đẩy ra khỏi cuộc đời mình, ta xem như đời này ta và nàng liền không thể gặp lại nữa. Không nghĩ tới sau khi ta bị phế đi hai chân, nàng vẫn còn sắt son chờ ta, ta biết đời này liền trốn không thoát, ta đem nhất gương mặt thời điểm đau đớn, trông khó coi nhưng vẫn cứ muốn nói với nàng, quyền quyết định ở trong tay nàng. Nàng nếu đời này không rời đi liền rốt cuộc sẽ mãi mãi bị ta trói buộc, không thể trốn đi. Nàng chỉ cần trốn đi ta liền giết nàng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp