Hoạn Khuynh Thiên Hạ

Chương 27: Kế hoạch âm thầm rời xa triều đình


1 năm

trướctiếp

Cảnh Minh lúc sau hồi kinh cảm giác được rõ ràng thân thể gầy hơn hẳn so với lúc trước, lại thêm nhìn thấy tướng mạo Thẩm nhi nàng vẫn như cũ tuổi thanh xuân nhưng tại vùng tóc hai bên thái dương vì chăm sóc hắn đến lao lực mà xuất hiện mấy sợi tóc trắng. Cảnh Minh cho người lặng lẽ đi tìm giả tử dược ở Tây Vực, có lẽ chỉ có thể để người đời nghĩ hắn đã chết mới có thể rời xa triều đình phân tranh, cũng chỉ có cách xa triều đình hiểm ác mới có thể cùng nàng du ngoạn sơn thủy, sống quãng thời gian vô ưu vô lo. Nhưng Thẩm nhi hoàn toàn không biết chuyện gì, Cảnh Minh cũng không có ý định để nàng biết sớm. Chỉ là hắn có lần vo ý đề cập với nàng suy nghĩ đến việc đi một địa phương ở Chiết Giang.

Thẩm nhi tuy thông minh, mưu mẹo nhưng trí nhớ nàng cũng không được tốt lắm. Có điều đối với việc nàng nghe được nhiều lần sẽ nhớ. Tuy nhiên, nàng cũng không biết hắn đối với chuyện này có kế hoạch riêng. Hắn luôn luôn chỉ có thể tin bản thân, luôn luôn quyết định một mình. Dù cho đã suy nghĩ thông suốt cùng nàng chung sống nhưng hắn vẫn là đem tất thảy mọi khổ cực, mọi khó nói đều ẩn ẩn giấu. Thuốc Đông y đắng nghét cực khó uống vào hắn cũng không giống như lúc mới quen, tự nhiên liền mỉm cười uống vào cũng không kháng cự, lúc bản thân khó chịu nếu có thể tự mình chịu đựng liền không kinh động nàng dù một chút. Nàng cả ngày chất vấn hắn: “Làm sao không nói cho thiếp biết?”. Đáp lại hắn chỉ cười nhẹ nhàng như gió như mây nhưng khiến nơi đáy lòng nàng nhói nhói. Thẩm nhi mỗi lần nhìn hắn cười thế này chỉ muốn rơi nước mắt. Nhìn nàng rơi nước mắt cũng phải làm cho tâm hắn đau, dù hắn không còn chút sức lực nào cũng là đi dỗ dành nàng: “Thẩm nhi, ta không sao, nàng nhìn ta không phải cũng ổn sao. Ta có nàng bồi cạnh bên đã hạnh phúc lắm rồi, ta nói thật.”.

Thẩm nhi sợ hắn lại sốt ruột, ngừng lại nước mắt, làm bộ dữ dằn chống nạnh nói: “Không cho chê cười thiếp, truyền đi cũng không được.”. Lời này không cần nói mọi chuyện vẫn ổn, nàng lại nói ra khiến hắn không nhịn được câu môi khẽ cười, thê tử của hắn thật quá đáng yêu.

Thẩm nhi cũng là người trọng sĩ diện, đường đường chính chính là Nhiếp chính vương phi khóc lóc qua loa còn ra thể thống gì. Hắn tất nhiên là cưng chiều nàng, kiểu gì cũng sẽ nói: “Hảo hảo hảo”, sau đó lại quang minh chính đại yêu cầu nàng ôm một cái. Thẩm nhi đang đỏ mắt hợp với gương mặt trắng bệch của hắn đang tựa trong ngực nàng tạo thành bức tranh tuy hơi khó chịu nhưng cũng là tràn ngập mỹ cảm, hết sức xứng đôi. Trước đó vài ngày thuộc hạ tới phủ báo cáo, mấy năm gần đây giả tử đan dược toàn bộ đã lưu thông bán đi hết trong chợ đen. Người tạo ra chúng đã tuyên bố sẽ không phối dược nữa, phai phai nhạt nhạt ra khỏi giang hồ, người mua lô cuối cùng là một hiệp nữ, về phần danh tính của ả ta thì chưa tra ra được rõ ràng. Hắn tựa tại ngực của thê tử suy nghĩ đủ đường, hiệp nữ, là ai vậy? Đan dược ả ta mua về làm gì?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp