Hoạn Khuynh Thiên Hạ

Chương 22: Đào sâu ba thước chỉ để tìm thấy người


1 năm

trướctiếp

Thẩm nhi lành bệnh đã là nửa tháng sau, tiều tụy không ít nhưng là con mắt khôi phục thanh minh, óng ánh trong con ngươi lóe ra tình thế bắt buộc kiên định quang mang. Nàng cũng là không rời đi, nhẹ nhàng mở cái y quán, trả lại cho mình công tử cao nhã tay cầm quạt sắt danh hào, cả ngày ăn mặc nam trang, ban ngày mặc bạch y, ban đêm mặc hắc y, hành tẩu ở trong kinh thành, tìm hắn dấu vết để lại. Nhưng hắn tựa như là bốc hơi giữa nhân gian. Nàng có linh cảm hắn cũng không đi xa, nhưng lại chính là tìm không thấy hắn.

Có lẽ là người có tình với nhau cuối cùng cũng trở nên thân thuộc. Mỗi lần nàng bước qua một biệt viện hoa lâu này trong tim đều xuất hiện cảm giác lo lắng. Trực giác của nữ nhân luôn luôn chuẩn, Thẩm nhi mỗi ngày canh giữ ở cổng biệt viện đợi đến cùng. Nhưng là hắn tại trong lao ngục bị giày vò đến cực thảm, sau khi ra tù lại mạnh mẽ kéo lấy thân thể mỏi mệt, vết thương chồng chất tại bãi tha ma xa xôi trên núi cùng nàng mấy ngày. Lần này trở về hắn gánh đủ bệnh liên miên, thân thể cực uể oải nhấc tay nhấc chân không nổi. Cả ngày hắn sốt đến mơ mơ hồ hồ, làm sao biết tâm hắn tâm niệm niệm cô nương cùng với hắn cách nhau chỉ có mấy vách tường.

Thẩm nhi cũng không phải là người có thể đặc biệt bảo trì bình thản. Nàng canh được một tuần liền bắt đầu vò đầu bứt tai nghĩ ý tưởng giải quyết triệt để. Cũng may nàng đối với mưu ma chước quỷ quen thuộc từ lâu, rất nhanh từ trong đầu đột nhiên nghĩ ra một chiêu dẫn rắn ra khỏi hang: Trong kinh thành, sản nghiệp của hắn rất nhiều. Nàng từng đối với phạm vi chuyển di tài sản của hắn có ấn tượng. Những ngày này tìm địa phương liên quan đến hắn cũng không phải là vô ích và nàng cảm nhận được hoa lâu này chắc chắn là của hắn. Nàng cũng không tin lần này nàng đi đại náo hoa khôi mà không lôi ra được ông chủ sau bức màn, nàng sẽ khiến hắn phải ra mặt gặp nàng. Lược đi rất nhiều động tác thừa, ngày thứ hai nàng đã mượn được một bộ y phục màu trăng bạc viền chỉ vàng khoác lên người lại kèm theo chiếc quạt có cán làm từ bột ngà voi. Nàng thong dong đong đưa cây quạt tiến vào hoa lâu mở miệng muốn có hoa khôi tiếp khách. Hoa khôi cô nương tại hoa lâu của hắn đều là làm việc nhanh gọn, thanh toán xong liền kết thúc. Người bên trong này đa phần đều liên quan đến tai mắt các thế lực. Có điều nhóm vận hành hoa lâu nhìn nàng một thân hoa phục còn tưởng rằng nàng là kim chủ tìm người đẹp thật, một mặt nịnh hót đem hoa khôi gọi tới tiếp khách, Thẩm nhi khinh miệt nhìn xem cô gái trước mặt, son phấn mùi thơm nức mũi mà đến, dung mạo nhưng lại cũng rất khá, chỉ là hương thơm lại không tao nhã, quần áo làm sao cũng không giúp ẩn đi được tục khí.

Hoa khôi lúc này mới mở miệng, thanh âm nàng ngược lại là êm tai, quện tới tê dại. Nhưng Thẩm nhi lòng chỉ có Đốc công, nghe tới giọng nữ như keo ngọt làm sao cũng cảm thấy toàn thân có gì đó hơi ngứa ngáy, không được tự nhiên. Nàng lung lay cây quạt che khuất miệng mũi nói: “Đây chính là kinh thành tốt nhất hoa lâu, lão bản của các ngươi ánh mắt lại là như vậy kém triệt để, để cho ta hảo hảo thất vọng.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp