Bạch Nguyệt Quang, Hắc Trà Xanh

Chương 13


1 năm

trướctiếp

Thời điểm Minh Hòa Bình xảy ra chuyện, Minh Yên ở nhà nhàn nhã quản lý vóc dáng và da, đầu tiên là bảo dưỡng mái tóc đen xoăn như rong biển, sau đó chăm sóc một thân da trắng như ngọc, thuận tiện sửa sang lại tủ quần áo siêu to khổng lồ của mình, đem váy xinh đẹp đều lấy ra giặt khô.

Tháng năm Nam thành, ấm áp như mùa xuân, Minh Yên bật chiếc máy hát cổ điển trong nhà ra nghe đĩa hát, nấu đại hồng bào của ba cô, váy dài màu trắng nhuộm một thân hương trà.

"Cô Minh Yên, chủ tịch xảy ra chuyện rồi." Luật sư của Minh Hòa Bình vội vàng đến Minh gia.

Minh Yên đang nằm sấp trên sô pha, chọc vào điện thoại di động, nhìn tin tức trong vòng tròn bạn bè, nghe vậy điện thoại di động trực tiếp đập xuống đất.

"Chuyện khi nào?"

"Sáng nay, đầu tiên là cơ quan thuế đến điều tra, sau đó lại liên quan đến vụ án hình sự. Chủ tịch và một số cổ đông quan trọng đã bị giam giữ, tình hình rất nghiêm trọng." Sắc mặt luật sư Miêu nghiêm túc.

Minh Yên cảm thấy toàn thân lạnh toát, cách bữa tiệc sinh nhật mới một tháng, tại sao ba cô lại xảy ra chuyện? So với trong mơ sớm hơn hai tháng, vậy Minh gia chẳng phải là sắp bại trận rồi sao?

Trong khoảng thời gian này, đao treo trên đỉnh đầu rốt cục cũng hạ xuống, chỉ là quá nhanh mà thôi, nhanh đến mức ngực Minh Yên hít thở không thông.

Trong mơ Minh gia vừa xảy ra chuyện, cô lập tức đi tìm Lam Hi cầu cứu, Lam gia thấy thế cục không ổn, liền vứt xe để bảo vệ mình, thân phận thực sự của Hoa Tư lúc ấy cũng bị lộ ra, Lam Hi hận cô đoạt thân phận của Hoa Tư, nên đối với cô cũng là hận thấu xương, đương nhiên sẽ không ra tay, Lý Quế Hoa thấy tình thế trong nhà không đúng, lập tức thừa dịp Minh gia hỗn loạn, cuốn tiền tài cùng đồ vật trong phòng chạy trốn.

Dưới tình thế loạn trong giặc ngoài, Minh gia to như vậy rất nhanh đã bại trận.

"Luật sư Miêu, ông giải thích cặn kẽ tình hình cho tôi biết đi." Minh Yên nắm chặt ấm trà ấm áp, rót cho luật sư Miêu một chén trà, cô buộc mình phải bình tĩnh lại.

Ít nhất thế cục trước mắt so với trong mơ còn tốt hơn rất nhiều, đầu tiên thân phận của Hoa Tư cho dù có bị lộ ra cũng sẽ không tạo thành ảnh hưởng lớn, cô ta cũng đã được ghi tên vào Minh gia rồi, tiếp theo cô đối với mẹ đẻ của mình phải có lòng phòng bị, Lý Quế Hoa đừng nghĩ còn có thể cuốn đi tiền tài trong nhà, cuối cùng, lúc này đây cô tuyệt đối sẽ không đem hy vọng ký thác trên người Lam Hi nữa.

Luật sư Miêu thấy Minh Yên lại trầm ổn như vậy, còn rót cho ông ta một chén trà, thì âm thầm giật mình. Buổi sáng khi chủ tịch và mấy cổ đông bị mang đi, cả công ty đều rối loạn, chủ tịch và các cổ đông lại càng suy sụp cảm xúc, thiên kim tiểu thư chỉ hơn hai mươi tuổi, lại có tâm tính như vậy.

Luật sư Miêu đi theo bên cạnh Minh Hòa Bình đã nhiều năm, đương nhiên biết những mánh khóe kia của ông ta, lúc này Minh Hòa Bình bị người ta bắt được nhược điểm, mười phần không ra được.

"Tài chính của tập đoàn có vấn đề, hành vi trốn thuế đã bị bắt, tiếp theo chủ tịch trước đó còn liên quan đến một số vụ án hình sự, nạn nhân muốn khởi kiện, đối phương nắm giữ chứng cứ xác thực, cô Minh Yên, cô tốt nhất nên chuẩn bị tâm lý." Luật sư Miêu nói rõ ràng một năm một mười: "Nếu chủ tịch vào tù, giá cổ phiếu nhất định sẽ giảm mạnh, tài sản thu hẹp trên diện rộng, đối tác hợp tác của Minh thị nhất định sẽ làm gián đoạn dự án, nhất là nửa năm trước Minh thị nhận một dự án lớn 2 tỷ, một khi chuỗi vốn bị đứt, cho dù đưa tập đoàn vào cũng sẽ nợ nần chồng chất.”

Truy tố? Một vụ án hình sự? Trốn thuế? Mỗi điểm là đều rất bất lợi. Minh Yên hít sâu, khuôn mặt trắng bệch, nhìn về phía luật sư Miêu, nói: "Luật sư Miêu, việc này có thể giấu được bao lâu?”

Sắc mặt luật sư Miêu khó coi, thấp giọng nói: "Mọi người đều biết cả rồi.”

"Ông phát tán tin tức ra bên ngoài, chỉ nói là trốn thuế bị điều tra, bỏ tiền ra là có thể giải quyết, có thể kéo dài được bao lâu thì tính bấy lâu."

"Nhưng chuyện này hoàn toàn không giải quyết được vấn đề." - đọc, nghe tốt hơn trên app TYT -

"Đừng hoảng hốt, ông đi xử lý chuyện của ba tôi trước, tôi sẽ nghĩ biện pháp." Minh Yên nói xong, nhặt điện thoại di động rơi trên thảm lên, vội vàng lên lầu gọi điện thoại cho Hoa Tư.

Mấy ngày nay Hoa Tư đi sớm về khuya, hai người cơ bản đều không gặp được mặt.

"Tìm tôi có việc gì sao?" Điện thoại vang lên hồi lâu, Hoa Tư cuối cùng cũng bắt máy, thái độ rất lãnh đạm.

Minh Yên tìm ra túi xách của mình, nhét chìa khóa quan trọng trong nhà vào trong túi, vội vàng nói: "Ba tôi xảy ra chuyện, cô trở về giúp tôi trông coi nhà, tôi phải ra ngoài một chuyến.”

“Chú Minh xảy ra chuyện gì?” Hoa Tư kinh hãi một chút, Minh gia có thể xảy ra chuyện gì được chứ?

"Ừm, cô về nhà, không cho phép bất luận kẻ nào vào nhà, cũng không cho phép người giúp việc trong nhà đi ra ngoài, tất cả chờ tôi trở về rồi nói sau." Minh Yên nói xong, trực tiếp cúp điện thoại, sau đó lại gọi điện thoại cho Thải Nguyệt, bảo cô ấy tan tầm tới đưa quần áo sạch sẽ và đồ dùng hàng ngày đến chỗ Minh Hòa Bình.

Sắp xếp xong tất cả, Minh Yên mới nhờ tài xế trong nhà đưa cô đến Úc gia.

 *

Biệt thự Úc gia.

Úc Vân Đình ngâm nga bài hát, từ trong hầm rượu xách theo hai chai rượu vang đỏ đi ra, vô cùng cao hứng mở rượu.

"Anh, hôm nay nhất định phải uống rượu chúc mừng, Lâm Bình cũng uống một chén."

"Cảm ơn nhị thiếu gia, đợi lát nữa tôi còn phải đi ra ngoài một chuyến, ông chủ đã bàn giao việc phải làm." Lâm Bình vội vàng nói.

"Còn phải làm chuyện gì nữa? Lần này Minh Hòa Bình đã vào cục cảnh sát, mười năm nữa sẽ không ra được, Minh thị chính là thịt mỡ đến miệng, muốn ăn lúc nào cũng được.”

Úc Vân Đình cầm ba ly rượu vang tới, cười nói: "Chúng ta chuẩn bị lâu như vậy, hiện tại đã có kết quả, chẳng lẽ không nên chúc mừng sao?”

Úc Hàn Chi rũ mắt nhìn điện thoại di động yên tĩnh của mình, ba ngày nay, Minh Yên ngược lại không gửi cho anh một tin nhắn nào, vòng bạn bè cũng không có động tĩnh, giờ phút này Minh gia hẳn là đã nhận được tin tức, cô gái kia nhất định hoảng hốt không chịu nổi, khóc thành nước mắt đi.

Người đàn ông ngước mắt nhìn Úc Vân Đình đang vui mừng muốn nhảy lên, thản nhiên nói: "Minh gia bên kia có động tĩnh gì không?”

"Có thể có động tĩnh gì? Minh Yên chính là một người phụ nữ ngu ngốc, ngày thường ngay cả tập đoàn Minh thị cũng chưa từng đi qua, gặp phải chuyện lớn như vậy, chắc chắn là hoang mang lo sợ.” Úc Vân Đình rung hai chân, cười nói: "Trong giới đều truyền tin tức khắp nơi, vị đại tiểu thư này phỏng chừng không phải trốn ở nhà khóc, thì chính là đi thăm ba cô ta. Trước kia cô ta đắc tội với nhiều phú nhị đại như vậy, sau này cuộc sống sẽ không dễ chịu.”

Úc Vân Đình còn chưa dứt lời, người giúp việc đã tiến vào nói: "Đại thiếu gia, nhị thiếu, cô Minh Yên tới, nói tìm đại thiếu gia.”

Nụ cười của Úc Vân Đình cứng đờ, anh ta không dám tin kêu lên: "Cô ta tới làm gì, không gặp, nói anh tôi không ở nhà.”

Mắt phượng Úc Hàn Chi hơi sâu, anh không nói gì, Lâm Bình ở một bên thật cẩn thận nhìn thoáng qua Úc Vân Đình. Hôm nay tuy rằng Minh Hòa Bình xảy ra chuyện, nhưng doanh nghiệp gia đình của Minh gia lại không có động tĩnh gì.

Biệt thự Úc gia nằm ở khu chính trị quan trọng phía nam của Nam thành, biệt thự kiểu Trung Quốc, Minh Yên lần đầu tiên đến Úc gia, bị người giúp việc ngăn ở ngoài cửa sắt.

"Thực xin lỗi, cô Minh Yên, đại thiếu gia chúng tôi không có ở nhà, hôm khác cô hãy đến."

"Vậy tôi tìm Úc Vân Đình." Minh Yên đi giày cao gót bảy phân, khuôn mặt xinh đẹp bức người bước qua cửa sắt, đi vào bên trong. Nếu cô đã đến, vậy cô sẽ không trở về mà không có kết quả.

Minh Yên một đường xông thẳng vào phòng khách Úc gia, vào trong cô đã thấy Úc Vân Đình ngồi vắt chân trên sô pha uống rượu vang đỏ, trên bàn có ba ly rượu vang đỏ, tâm phúc của Úc Hàn Chi Lâm Bình cũng ở đây.

"Minh Yên, cô đến nhà tôi làm gì?" Úc Vân Đình khoát tay áo với người giúp việc, để cho cô ấy đi xuống.

"Tôi đến tìm anh trai anh." Minh Yên đi qua, làm bộ muốn lên lầu tìm người.

Úc Vân Đình thấy vậy, lập tức nhảy dựng lên, ngăn cản cô, nói: "Anh tôi không có ở nhà, cô đừng xông vào, anh ấy có bệnh thích sạch sẽ, ghét nhất người khác vào địa bàn của anh ấy.”

"Vậy tôi chờ anh ấy ở chỗ này." Đôi mắt to đen như nho của cô nhìn anh ta, bình tĩnh ngồi xuống không đi.

Úc Vân Đình và Lâm Bình hai mặt nhìn nhau, Minh gia xảy ra chuyện, Minh Yên vừa không khóc nháo, cũng không đi thăm ba cô, càng không đi tìm Lam gia có quan hệ không nhỏ cầu cứu, làm sao lại đến Úc gia tìm Úc Hàn Chi?

“Minh Yên, cô tìm anh trai tôi làm gì?” Úc Vân Đình kinh ngạc một chút, thật cẩn thận hỏi.

"Ba tôi xảy ra chuyện, tôi tìm Úc Hàn Chi thương lượng." Minh Yên nói xong liền rơi lệ, nghẹn ngào nói: "Tôi không biết tìm ai.”

Minh Yên khóc như mưa, một bên khóc, một bên còn thương tâm cầm lấy rượu vang quý giá của Úc Vân Đình, rót một chén rượu rồi uống cạn.

Úc Vân Đình không biết nên đau lòng vì rượu của mình hay là cô gái đang đau lòng muốn chết này, thấy cô như vậy đúng là yên lòng, cái bao cỏ này ngược lại chó ngáp phải ruồi, tìm được chính chủ rồi.

Úc Vân Đình trước sau như một nhìn không ưa Minh Yên, giờ phút này thấy cô không kiêu căng ngang ngược như ngày xưa, nhu nhược như thế, cũng không tiện lạnh nhạt, cùng Lâm Bình có chút luống cuống tay chân, ánh mắt không ngừng bay lên lầu.

Minh Yên uống một chén rượu vang đỏ xuống bụng, nước mắt không cần tiền mà rơi xuống, khóc lóc liền cảm thấy tầm nhìn tối sầm lại, giương mắt chỉ thấy Úc Hàn Chi không biết từ khi nào đã xuống lầu, trên người mặc đồ màu đen ở nhà vô cùng tuấn nhã, thanh tuấn như ngọc.

Úc Hàn Chi thấy cô khóc đến sưng cả hai mắt, lông mày nhíu lại, trầm thấp thuần hậu nói: "Đừng khóc, nếu khóc nữa thì sẽ không xinh đẹp.”

Minh Yên thấy anh cuối cùng cũng xuất hiện, làm bộ nhào vào trong ngực anh, nghẹn ngào nói: "Ô ô, Úc Hàn Chi, bọn họ nói anh không ở nhà, không cho tôi gặp anh..."

Úc Vân Đình bị cáo trạng trước mặt, một ngụm máu già suýt nữa phun ra, mẹ kiếp, phụ nữ đều là họa thủy, Minh Yên chính là họa thủy trong họa thủy, cắm đao trước mặt.

Đôi mắt phượng của người đàn ông lạnh lùng đảo qua hai bóng đèn bên cạnh, cúi đầu nói: "Chờ lát nữa sẽ dạy dỗ lại bọn họ.”

Úc Hàn Chi nói xong, nắm tay Minh Yên, đi lên lầu.

Úc Vân Đình cùng Lâm Bình: "!!!”

Minh Yên vừa lau nước mắt, vừa mở to đôi mắt to xinh đẹp nhìn địa bàn của Úc Hàn Chi. Biệt thự của Úc gia đã được cải tạo, toàn bộ tầng ba đều là địa bàn của Úc Hàn Chi, phòng siêu to khổng lồ, phòng tập thể dục, phòng sách, phòng ngủ và phòng khách sẽ có đầy đủ mọi thứ. Nhất là phòng sách, còn lớn hơn phòng ngủ của cô, phong cách trang trí chủ yếu là xám, đen và trắng, lộ ra tính cách lạnh lùng của chủ nhân.

Úc Hàn Chi dẫn cô ngồi xuống sô pha trong phòng sách, sau đó lấy khăn mặt sạch sẽ, mắt phượng khẽ rũ xuống, cúi người lau khuôn mặt nhỏ nhắn cho cô.

Động tác của người đàn ông nhẹ nhàng, ánh mắt chuyên chú, Minh Yên nhìn khuôn mặt tuấn tú gần trong gang tấc, trái tim đập thình thịch, mùi rượu dâng cao, đưa tay ôm lấy thắt lưng nhỏ hẹp của người đàn ông, làm nũng cọ cọ.

Động tác trong tay Úc Hàn Chi cứng đờ.

App TYT & Vườn Nhà Cam


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp