Cấm Rải Đường Ở Hiện Trường Giết Người

Chương 57: Thiệp mời đồng (32)


1 năm

trướctiếp

Một lời nói khởi động ngàn vạn sóng gió, Thẩm Duệ cùng Chu Nguyên nghĩ tới một việc, hai mắt khẽ híp, cảm giác có chút kinh ngạc hưng phấn: “Lý Phương quen biết Hứa Lương, hơn nữa quan hệ rất thân thiết. Hứa Lương có khả năng vì Lý Phương mà làm hỏng đường dây điện để cho Tiền Đông có cơ hội.”

Nhưng đường dây bị sập, là người bình thường thì đầu tiên sẽ gọi điện cho cục cung cấp điện, người của cục cung cấp điện không đến kịp hoặc không có ý định đến nên đành lùi lại tìm kỹ sư điện lực khác.

Nếu dựa theo trình tự bình thường này, đoán rằng sẽ không có sự việc của Tiền Đông.

Theo lời Chu Nguyên nhắc nhớ, Thẩm Duệ nghĩ đến mức này thì có chút kích động, khóe miệng giơ lên, hận không thể ngay lập tức trở về Thanh Châu, anh nói: “Không chỉ Hứa Lương có vấn đề mà người phụ trách kêu Tiền Đông lại đây cũng có vấn đề.”

Suy nghĩ của hai người vào lúc này hội tụ lại qua điện thoại di động, Chu Nguyên nói: “Suy đoán không sai, tôi dự định lại đi khu biệt thự Thiên Tinh để gặp lại hai người họ.”

Thẩm Duệ vội nói: “Đêm nay tôi có thể trở lại thành phố Thanh Châu, cậu chờ tôi trở về rồi ngày mai cùng đi?”

Giọng điệu mang theo dò hỏi, giống như một đứa trẻ, háo hức muốn nhận được câu trả lời khẳng định, nhưng lo lắng về việc bị từ chối, có vẻ hơi thận trọng, anh nói: "Khoảng mười giờ đêm nay tôi sẽ đến, đến lúc đó trở về chùa.”

Thẩm Duệ nói câu trở về chùa cực kì trôi chảy, nghe giống như chùa mới là nhà anh, làm Chu Nguyên có chút bất đắc dĩ, cậu thở dài: “Từ ga tàu cao tốc đến nhà anh càng gần, anh nên chọn lựa về nhà trước.”

Thẩm Duệ lựa chọn tai điếc, xem những lời này như gió lùa, thổi thì thổi, tôi chính là không nghe đấy.

Anh vốn đang muốn tiếp tục nói chuyện thêm mấy câu, nhưng ga tàu cao tốc truyền đến âm thanh của trạm kiểm soát vé, Thẩm Duệ cười khẽ nói: “Đừng khóa cửa chùa, giữ cửa cho tôi, tôi trở lại Thanh Châu thì sẽ trực tiếp đến ngủ ở chùa của cậu.”

Chu Nguyên: “...” Không muốn để ý đến anh.

Cúp điện thoại xong, Thẩm Duệ cảm thấy cả người thoải mái vui sướng, cứ như thể vừa ăn một bát canh ấm nóng, từ đầu đến đuôi đều cảm thấy từng tế bào đang tranh nhau bước ra để phơi mình dưới nắng.

Anh đang định ra trạm kiểm soát vé thì đột nhiên chuông điện thoại lại vang lên, là Mã Siêu vừa rời đi không lâu, anh nhíu mày nghĩ Mã Siêu mới đi nửa tiếng, lại gọi điện thoại tới làm gì, ngay lập tức nhấc máy: "Em trai Mã Siêu, cậu có chuyện gì vậy?”

"Thẩm Duệ, anh vẫn chưa lên tàu à? Trước tiên anh trả vé đi, em sắp tới cổng ga tàu cao tốc rồi. Mau ra đi." Ngay khi cuộc gọi được kết nối, giọng nói của Mã Siêu truyền đến ngay lập tức, khẩn cấp mà nôn nóng, từng câu từng câu trào ra.

Thẩm Duệ nhíu mày: “Tôi lập tức phải lên xe, cậu kêu tôi ra ngoài để làm gì?”

“Người phụ nữ chặt đứt ngón tay mà anh đang tìm kiếm, Từ Xuân Hoa vừa gọi qua cũng cấp một manh mối…” Giọng nói của Mã Siêu có chút hụt hơi, trong ga tàu cao tốc không thể đậu xe, cậu lo lắng Thẩm Duệ đã lên tàu chuẩn bị đi rồi, chạy đuổi theo đến mức mồ hôi đầy đầu.

Thẩm Duệ hỏi: “Nghĩ tới là ai chưa?”

“Nghĩ tới rồi, nhưng mà sự việc có chút không khớp với những gì chúng ta tưởng tượng, đừng nói nhảm nữa, anh mau xuống dưới đi, em đợi anh.” Sau khi nói những lời này, Thẩm Duệ còn không kịp nói một câu thì đã để cho Mã Siêu quyết định.

Bây giờ nếu không lên xe thì ước chừng sẽ phải chờ đến chuyến tàu cao tốc ngày mai, Thẩm Duệ nghĩ tới đây, cất vé trong tay, bước nhanh về phía cổng ga tàu cao tốc.

Quả nhiên Mã Siêu chờ ở ngoài cửa, sau khi thấy Thẩm Duệ lại đây rồi ngồi xuống thì lập tức lái xe, giọng điệu khó có lúc nghiêm túc nói: “Từ Xuân Hoa vừa mới gọi điện thoại cho em, nói với chúng ta về hồ sơ cá nhân của Tiền Đông đặt ở trong nhà Tiền Đông, sau đó cô ta không cẩn thận mở ra xem, thấy ảnh chụp chung của Tiền Đông với một người đàn ông khác.”

Thẩm Duệ nhướng mày: “Sau đó thì sao?”

“Từ Xuân Hoa nói với em, trước đây Tiền Đông có một nhân viên tạp vụ, chính là người đã đánh nhau trên công trường và sau đó vào đồn cảnh sát. Từ Xuân Hoa nói năm đó đánh nhau là vì Tiền Đông ngủ với vợ anh ta, cắm sừng anh ta. Giọng nói của Mã Siêu quanh quẩn trong không gian xe nhỏ hẹp, cậu bỗng nhiên hạ giọng: “Người đàn ông kia bị chặt đứt một ngón tay út.”

“Người đàn ông bị chặt đứt một ngón tay, nhưng người mà chúng ta muốn tìm là một người phụ nữ…”Thẩm Duệ nói xóng thì bỗng nhiên phản ứng lại, nhìn phong cảnh chuyển động phía trước, trong đầu không ngừng chuyển động.

Cao, thô, cường tráng mà đặt ở trên người phụ nữ thì Thẩm Duệ cảm thấy bất kì người phụ nữ nào cũng đều kháng nghị. Nhưng tên khốn Lưu Văn Lượng đã nhiều lần mô tả người gặp Tiền Đông là một người “phụ nữ” như vậy.

Với mái tóc dài, cao, to và thô, nếu anh ta không nói dối thì sẽ có hai khả năng xảy ra, một là Lưu Văn Lượng không sai khi cho rằng anh ta là một người phụ nữ. Một loại khác là Lưu Văn Lượng xem những người để tóc dài là phụ nữ.

Anh vừa mới nghĩ như vậy thì Mã Siêu đã dường như biết được ý nghĩ của anh, cực kì ăn ý thấp giọng nói: “Từ Xuân Hoa nói với em, người đàn ông bị chặt đứt ngón tay kia có sở thích mặc đồ khác giới, ngón tay là bị Tiền Đông đánh gãy.”

Tiền Đông gian díu một chỗ với vợ của nhân viên tạp vụ, đội nón xanh lên đầu nhân viên tạp vụ, sau đó tên đó biết được thì hai người đánh nhau khiến ngón tay anh ta bị đánh gãy.

Việc này giống với những gì họ đã biết ở trong hồ sơ, nhưng Từ Xuân Hoa lại nói một phiên bản khác, Tiền Đông đánh gãy tay ai đó trong một cuộc ẩu đả, là lần đầu tiên đánh nhau, bồi thường mấy vạn tệ, cho nên không ồn ào đến đồn cảnh sát.

Nhưng nhân viên tạp vụ kia thích đánh bạc, rất nhanh đã tiêu xài hết mấy vạn tệ, lại bắt đầu chú ý đến Tiền Đông. Vừa lúc ham muốn của Tiền Đông không đổi, còn tiếp tục cặp kè với vợ nhân viên tạp vụ và bị anh ta bắt được, lại đòi tiền Tiền Đông. Tiền của Tiền Đông đều là vất vả kiếm được, đâu thể dễ dàng bị cướp đoạt như vậy nên từ chối, cho nên trên hồ sơ mới có sự việc đánh nhau này.

Mà sẽ hòa giải, Từ Xuân Hoa nói: “Tiền Đông ngầm đồng ý cung cấp tiền cho người kia, cho nên sự việc mới được hòa giải như vậy.”

Nghe thấy điều tương tự như một vở kịch đạo lý, đầu mày Thẩm Duệ nhăn lại, anh hỏi: “Từ Xuân Hoa cho rằng người Tiền Đông gặp là nhân viên tạp vụ kia? Có bằng chứng nào để khẳng định suy đoán này không?"

Xe còn tiếp tục chạy trên đường, xuyên qua kính chiếu hậu, Mã Siêu nói: “Nhân viên tạp vụ kia của Tiền Đông có sở thích mặc đồ khác giới. Vợ của anh ta năm đó chính là ghét bỏ thói quen trộm mặc quần áo phụ nữ của anh ta, cảm thấy ghê tởm, lại không dám ly hôn, nên mới gian díu ở chung một chỗ với Tiền Đông.”

Thẩm Duệ kinh ngạc, im lặng một lát mới quay đầu hỏi Mã Siêu: “Hiện tại nhân viên tạp vụ kia còn ở thành phố B không?”

“Còn, nghe Từ Xuân Hoa nói, cô ta vừa mới gọi điện hỏi đồng nghiệp trước kia của Tiền Đông. Người đồng nghiệp kia cùng nhân viên tạp vụ hiện tại ở cùng một công trình, đồng nghiệp kia nói rằng hôm qua anh ta còn ra làm việc.” - đọc, nghe truyện tốt hơn trên app TYT .

Thẩm Duệ gật đầu, chỉ trong chốc lát, Mã Siêu đã phóng xe vào một khu chung cư, tòa nhà đã mục nát và cũ kỹ, ước chừng tuổi tác đã lâu, gạch trên tường vỡ vụn trông rất đáng sợ.

Mã Siêu dẫn đầu xuống xe: “Người đó ở chỗ này.”

Hai người lên lầu, Thẩm Duệ vốn dĩ chỉ là tới xem thử trước manh mối có giống như lời Từ Xuân Hoa cung cấp hay không, tiện thể điều tra loại người này, nhưng vừa đến cửa nhà nhân viên tạp vụ thì đã ngửi thấy mùi than nồng nặc bên trong.

“Mở cửa.” Thẩm Duệ cảm thấy tình huống như vậy rất không thích hợp: “Mã Siêu, tôi phụ trách phá cửa, cậu đứng ở phía sau.”

“Phanh!”

Một tiếng tông cửa vang lên, Thẩm Duệ va vào người nào đó, nhưng thứ đập vào mắt lại là một người đàn ông đang ngồi trên chiếc ghế sô pha màu đỏ.

Người đàn ông trừng mắt rất lớn, mặc một bộ vày liền màu hồng nhạt, trên đầu đội tóc giả màu nâu, điều khiến cho người khác sởn tóc gáy là mặt của người đàn ông còn trắng hơn cả bột mì, trên gương mặt đánh hai khối đỏ như hoàng hôn.

Vừa nhìn thấy, Thẩm Duệ sửng sốt vì người trong cửa bị đá ra một cách dễ dàng như vậy: "Cảnh sát đây, chúng tôi đã nhận được một cuộc gọi từ quần chúng. Bình gas của nhà anh bị rò rỉ rất nghiêm trọng. Nếu không có việc gì xin hãy trả lời.”

Người đàn ông vẫn duy trì bộ dáng như cũ, giống như là tượng gỗ, vẫn không nhúc nhích.

Nhìn bộ dáng người đàn ông như thế, trong lòng Thẩm Duệ kinh hãi, cảm thấy tình huống không thích hợp, lập tức vẫy tay ý bảo Mã Siêu cùng mình đi vào, hai người bước nhanh đi đến trước mặt người đàn ông mặc đồ phụ nữ kia, Mã Siêu dùng tay nhẹ nhàng mà chạm vào người nọ.

Người đàn ông lung lay sắp đổ, cuối cùng nghiêng thân thể nằm ngã trên sô pha, Mã Siêu có chút ngây ra, lảo đảo lui về phía sau thì lại bị vướng vào góc bàn, để giữ vững thân thể vội chống vào sô pha.

Nhưng cảm giác trên tay có vẻ nhão dính, cậu giơ tay lên xem thì hoảng sợ gào lên một câu: “Mẹ nó, trên sô pha là máu!”

Vải sô pha bị máu nhuộm thành màu đỏ, Thẩm Duệ cau mày rút khăn giấy dán lên sô pha, quả nhiên trên sô pha vẫn còn vết máu.

Thẩm Duệ lập tức nhìn người đàn ông ăn mặc quái dị kia, phát hiện sau lưng có bốn cây kim đan áo len, kim đan áo len buộc chặt vào sô pha, ở góc kia sô pha có rất nhiều tờ giấy màu vàng, Thẩm Duệ thu thập tất cả những tờ giấy màu vàng kia, tìm thấy một tờ giấy vàng có hoa văn và chữ viết ở trên đó.

Chắc hẳn là Thiệp mời đồng trong lời của Chu Nguyên.

Anh nhìn về Thiệp mời đồng, trên đó liệt kê các tội của người chết:

Năm 2009, Hà Chính Quả phát hiện mình thích mặc đồ phụ nữ, đồng thời anh ta cũng phát hiện mình thích đàn ông, nhưng đối với gia đình truyền thống của anh ta mà nói thì không có khả năng tùy ý phát triển loại tình cảm này.

Cho nên Hà Chính Quả lựa chọn che giấu, tìm một người phụ nữ yêu anh ta để kết hôn, sau khi kết hôn ngoại trừ nhu cầu thì anh ta chưa bao giờ chạm vào người phụ nữ kia khiến trong lòng người phụ nữ kia hậm hực.

Năm 2010, vì nuôi người đàn ông kia mà Hà Chính Quả cố ý để vợ của mình đi quyến rũ Tiền Đông, sau đó lấy cớ bắt gian để lừa tiền của Tiền Đông, hai người đánh nhau, Hà Chính Quả bị thương, nhân cơ hội đó chèn ép Tiền Đông rất nhiều tiền.

Năm 2013, Hà Chính Quả lại khiến vợ anh ta đi quyến rũ Tiền Đông, mang bạn bè theo đi bắt gian. Vợ chịu nhục, uống thuốc trừ sâu tự sát, Hà Chính Quả lại đổ lỗi sai lầm lên người Tiền Đông, lần lượt cố ý tìm cớ đến cửa đòi tiền…



Năm 2016, Hà Chính Quả tình cờ nghe được một bí mật từ Tiền Đông, anh ta lại lần nữa dùng thủ đoạn cũ, dùng mật mã kia uy hiếp người khác đưa tiền, đáng tiếc, lần này anh ta gặp ma quỷ…

Thẩm Duệ nhìn tờ đồng thiếp này, sớm đã thấy quái dị, cũng chấp nhận những biến cố cuộc đời đầy “kích thích” do Thiệp mời đồng này mang lại…

Anh dừng ánh mắt vào câu nói cuối cùng, biết bí mật gì từ chỗ Tiền Đông? Dùng bí mật kia để uy hiếp người? Uy hiếp ai?

Thẩm Duệ kêu Mã Siêu gọi cho những người từ Cục Công an thành phố B và yêu cầu họ đến xử lý sự việc, sau đó lấy điện thoại di động ra và chụp một bức ảnh của Hà Chính Quả và gửi cho Chu Nguyên.

Đồng nghiệp ở thành phố B rất nhanh tới đây, thái y Trương ở bên này đang kiểm tra thi thể của Hà Chính Quả, toàn thân chỉ có bốn vết thương, chính là bốn cây kim đan len đâm vào thân thể xuyên qua nội tạng dẫn đến xuất huyết bên trong cùng sốc vì xuất huyết dẫn đến tử vong.

Thái y Trương đoán lượng máu trên sô pha thì sau thời gian dài chảy máu Hà Chính Quả mới tử vong…



App TYT & Ý Hiên Các team

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp