Bắt Đầu Học Cơ Giáp Từ Việc Mổ Heo

Chương 8: Ngày thứ tám không giết heo


1 năm

trướctiếp

Hoắc Tiểu Tiểu vừa dứt lời, cơ giáp không đầu phía sau cô bởi vì mất liên lạc với khoang điều khiển trung tâm, cả người giống như một ngôi nhà bị đẩy sập, một tiếng “rầm”, trực tiếp đập vào bức tường phía sau.

“Rầm rầm…”

Bức tường cuối cùng còn nguyên vẹn của cả bãi rác cũng sụp đổ.

Trong phút chốc, đá vụn văng tung tóe, làm khối lượng lớn bụi tán loạn trong không khí, lực lượng khổng lồ trên mặt đất trực tiếp bị chấn động.

Cơ giáp không đầu lặng lẽ nằm trong đống đổ nát, vỏ ngoài của cơ giáp đã không còn sáng ngời như trước kia, bám đầy bụi xám và những vết nứt loang lổ.

Tạ Tây Từ nhìn xác cơ giáp đang nằm trước mắt, đột nhiên nhớ ra một việc rất quan trọng.

Cơ giáp của hải tặc tinh tế đều được trang bị hệ thống tự hủy, một khi chúng chết, hệ thống sẽ kích hoạt hệ thống tự hủy theo thiết lập của chủ nhân khi còn sống, đồng quy vô tận với kẻ thù.

Chính vì sự tàn nhẫn cùng đồng vu vô tận với kẻ thù của nhóm hải tặc tinh tế này, mà chúng gần như trở thành khối u ác tính của đất nước, theo một ý nghĩa nào đó còn khó giải quyết hơn cả tinh thú.

Nhưng nhiều năm trước đây, khi nhóm côn đồ này còn chia năm sẻ bảy, cơ giáp của chúng được trang bị hệ thống tự hủy là điều không thể nào.

Phải biết rằng kỹ thuật tự hủy hệ thống gần như bị cấm hoàn toàn trong Đế quốc và Liên bang. Hơn nữa ở Đế quốc, đồng thời cũng cấm dân trang bị bất kỳ thiết bị nào có chức năng tương tự với hệ thống này, một khi bị phát hiện, thân phận công dân sẽ ngay lập tức bị tước bỏ.

Ngay cả việc lắp đặt cho quân khu cũng phải được sự phê chuẩn của hoàng đế sau khi thông qua hội nghị mới được trang bị, mà Liên Bang cũng nghiêm ngặt hơn trong quản lý vấn đề này.

Vì vậy, cho đến nay, hai quốc gia cộng lại cũng chỉ có hai nơi đặc biệt được trang bị hệ thống này.

Quân khu 4 của Liên bang và Quân khu Blizzard của Đế quốc.

Vậy tại sao chỉ một phó quân trưởng đào tẩu lại có thể gây ra lệnh truy nã cao nhất ở hai quốc gia Đế quốc và Liên bang?

Lý do cuối cùng là vì Bandit Tiance đã mang theo hệ thống tự hủy này.

Một Phỉ Thiên Sách không đáng sợ, điều đáng sợ là hắn đã đưa một lượng vũ khí hạng nặng vào tay một đám liều mạng.

...

Mặc dù hệ thống điều khiển trung tâm trong đầu cơ giáp bị Hoắc Tiểu Tiểu dùng đao trực tiếp cắt đứt khỏi cơ thể, xác xuất cơ giáp tự hủy là không thể, nhưng ai biết được Phỉ Thiên Sách còn lưu lại chiêu nào không?

Vì vậy, Tạ Tây Từ co giò chạy mà không cần suy nghĩ.

Chỉ là cậu ấy quên rằng, sau lưng cậu ấy còn có một chủ nợ hẹp hòi không gọi để cùng nhau chạy.

Không cần cậu ấy hô lên, Tạ Tây Từ vừa phóng bước chân chạy, liền nghe thấy tiếng “Keng…”, một thanh đại dao quen thuộc lướt qua mũi Tạ Tây Từ, ngang qua đập vào trước mặt cậu ấy, sau đó thanh hung khí bị nhấc lên cao và chĩa thẳng vào cổ của cậu ấy.

Trên thân đao này chi chít những đường vân màu đỏ, trong sắc trời đã sắp tối đi , nó giống như lưỡi hái tử thần , mà lưỡi hái này vừa mới lấy mạng một vị thủ lĩnh hải tặc tàn ác.

Thanh đao này còn nguy hiểm hơn nhiều so với vụ nổ đó.

“Ừng ực…”

Tạ Tây Từ yên lặng nuốt một ngụm nước bọt, toàn thân giống như bị một loại ma thuật nào đó cố định.

“Cái này, có chuyện gì từ từ nói.” Tạ Tây Từ ​​cười lấy lòng: “Đao này nặng như vậy, cậu ấy cầm nó nhất định rất vất vả a? Ha ha, tớ giúp cậu ấy cầm một chút.”

Tạ Tây Từ run rẩy đưa tay chạm vào thân đao, xúc cảm lạnh lẽo khiến cậu ấy ấy rùng mình.

Hoắc Tiểu Tiểu mặt vô cảm nhìn Tạ Tây Từ từ từ đẩy đao trên tay cô rời khỏi cổ cậu ấy ấy: “Chạy đi đâu?”

“Không chạy trốn, tớ ...”

Hoắc Tiểu Tiểu không đợi cậu ấy ấy nói xong, cổ tay dùng lực, đại đao phát ra tiếng “keng…”, trực tiếp xuyên qua đầu cơ giáp đang rơi xuống dưới chân Hoắc Tiểu Tiểu.

“Qua cầu rút ván phải không? Sống rồi liền không nhận người?”

Ở mạt thế Hoắc Tiểu Tiểu đã chứng kiến ​​rất nhiều người không trả nợ như vậy, cô đã cứu không chỉ một đứa trẻ vì “hy vọng” trong lời nói của cha Hoắc, cô luôn gặp những người mà bạn đã cứu sống họ sau đó họ quay lại cắn lại bạn, chuyện xưa về người nông dân và rắn đã trở thành chuyện bình thường của cô.

Chỉ là cô không giống với người nông dân, người nông dân sẽ bị rắn cắn. Mà cô thì không, cô có đao.

Tạ Tây Từ lặng lẽ nhích chân sang một bên, cố gắng tránh xa đại đao một chút: “Cậu ấy nghe tớ nói, cơ giáp này sẽ tự bạo... tớ đang định kêu cậu ấy chạy cùng thì cậu ấy đã duỗi đao ra.”

Đồng tử xanh lam của Tạ Tây Từ hơi nghiêng về bên phải, giọng điệu cũng rất yếu ớt.

Kẻ nói dối lại bắt đầu.

Kỹ năng nói dối của thằng nhóc này thực sự chẳng ra sao. Gọi cô cùng chạy cái gì, mặt còn đỏ lên khi nói câu này, thật là đứa trẻ được nuôi trong gia đình giàu có trong thời bình. Nếu là cô nói lời này, ngữ khí cũng không gấp vậy.

Việc đòi nợ này cũng phải có kỹ năng, theo kinh nghiệm trước giờ của cô, những con nợ đã bị uy hiếp có thể cùng cô ngọc nát đá tan, tuy không tổn thương được cô, nhưng cũng không thể thu hồi được nợ. Quá mềm mỏng thì không đủ lực uy hiếp. - đọc, nghe truyện tốt hơn trên app TYT tytnovel.com -

Do đó, việc đòi nợ này phải thận trọng và chính xác, đồng thời tiến hành cưỡng chế và dụ dỗ.

Chỉ là tình hình hiện tại của Hoắc Tiểu Tiểu không thể hình dung là hỏng bét, cô không có nhiều thời gian như vậy để hầm ếch trong nước ấm.

Dị năng trong cơ thể cô lúc này hoàn toàn mất kiểm soát, năng lượng dưới chân cô tràn ra một chút, và đầu cơ giáp “ken két” vùi xuống một mét.

“Cơ giáp này đã bị phanh thây thành như vậy, làm sao có thể phát nổ được?”

“Không phải, thật sự sẽ phát nổ, tớ không lười cậu ấy. Mặc dù hệ thống điều khiển trung tâm bị tách ra khỏi nguồn năng lượng chính, nhưng xác suất hệ thống tự động phát nổ có thể sẽ không bị kích hoạt, nhưng nếu hắn còn để lại chiêu gì thì sao?” Tạ Tây Từ xòe tay ra,” Nhưng bây giờ cũng lâu như vậy rồi, hệ thống tự hủy thường được kích hoạt trong vòng mười giây, xem ra nó sẽ không-- “

“Nhóc ăn mày, cậu ấy đừng giẫm lên sợi dây đỏ dưới chân cậu ấy aaaa!”

Dị năng trong cơ thể Hoắc Tiểu Tiểu lúc này đã hoàn toàn mất kiểm soát, đầu cơ giáp vùi xuống từng tấc từng tấc bởi năng lượng tràn ra dưới chân, lộ ra những dây hỗn loạn phức tạp bên trong.

Khi Tạ Tây Từ hô lên, chân của Hoắc Tiểu Tiểu đã giẫm lên dây màu đỏ trong lõi điều khiển chính của cơ giáp.

“Cậu ấy nói gì?”

Hoắc Tiểu Tiểu cúi đầu nhìn dưới chân mình, chính là hành động này, dây đỏ mỏng manh trực tiếp bị năng lượng cuồng bạo dưới chân của Hoắc Tiểu Tiểu đập nát.

“Tích tích tích tích…”

Lồng ngực của cơ giáp không đầu cách đó năm mét đột nhiên truyền đến âm thanh cảnh báo dồn dập.

“Hệ thống tự hủy cơ giáp được kích hoạt, đếm ngược bắt đầu, ba, hai…”

Hoắc Tiểu Tiểu và Tạ Tây Từ mở to mắt, đồng thanh nói: “Chạy mau!”

Hoắc Tiểu Tiểu nhảy khỏi đầu thợ máy, kéo lấy tay Tạ Tây Từ chạy điên cuồng.

“Một!”

“Ầm ầm…” Một màu trắng chói lòa thoáng qua khung cảnh, và một làn sóng khổng lồ nóng rực xen lẫn với năng lượng khủng bố trực tiếp bùng nổ, và một đám mây đen khổng lồ hình nấm đột nhiên từ mặt đất bay lên lan rộng ra. Ảnh lửa tung tóe, trực tiếp làm mảnh phế tích loang lổ bởi vì chiên đấu thành bình địa, mà cơ thể của cơ giáp bị phá hủy thành tro ngay khi năng lượng bùng phát.

“Ô ong ong...”

Tạ Tây Từ nhắm chặt mắt lại, tưởng rằng cuối cùng mình sẽ chết, cả người không tự chủ được run lên.

Trong chốc lát, đau đớn không thể chịu nổi mà cậu ấy ấy tưởng tượng đã không xảy ra, thay vào đó, bên tai “ù đi” bởi tiếng nổ lớn.

Cậu ấy ấy run rẩy mở mắt ra, điểm sáng lơ lửng dần dần hội tụ thành mảnh đất trắng xóa.

Đây là đâu vậy?

Mặt đất này, tại sao lại có cảm giác hơi giống kim loại cao cấp thép trắng? Không đúng, có vẻ như không phải, bề mặt kim loại trắng này thế mà còn phát ra ánh sáng, đây là ...

Tạ Tây Từ im lặng đứng đó trong hai giây, đột nhiên hít một hơi.

“Cư nhiên là mảnh tinh thạch! Mạnh tinh thạch cư nhiên là màu trắng!”

Chỉ thấy bé trai quỳ một gối kích động, lập tức bấm hai lần quang não trên cổ tay, chỉ thấy màn hình đột nhiên biến thành một cái máy dò có kính phóng đại.

“Trời ạ, tớ chỉ thấy vụn tinh thạch trắng này trong sách cổ thôi! Thầy vụn tinh thạch màu càng tinh khiết thì chất lượng càng tốt. Khối tinh thạch này hoàn toàn là màu trắng tinh khiết ! Chất lượng nhất định rất cao... không đúng, sao có thể dùng vụn tinh thạch quý giá như vậy để lát đất? “

Hoắc Tiểu Tiểu: ...

Có vẻ như cậu ấy ấy không phải là người vừa bị nổ chết? Loại cảm giác khủng hoảng đáng sợ đó ngay cả cô nhớ lại còn cảm thấy sợ hãi, nhóc con này thật gan lì.

Sau đó, cô cau mày nhìn chiếc nhẫn ruby ​​hoàn toàn không thể gỡ không ra trên ngón cái tay phải.

Vào lúc cơ giáp phát nổ, Hoắc Tiểu Tiểu tưởng mình sẽ chết, nhưng ai biết rằng một giọng nữ máy móc đột nhiên vang lên trong đầu cô.

“Tích”

“Phát hiện kí chủ đang gặp nguy hiểm, tỷ lệ tử vong lên tới 99,99%, cơ giáp bật chế độ khởi động khẩn cấp.”

Khi giọng nói dứt lời, chiếc nhẫn ruby ​​trên tay Tạ Tây Từ, đột nhiên rời khởi bao tay của Tạ Tây Từ và nằm trên ngón tay cái của cô.

Sau đó, một kết giới màu đỏ bao lấy họ, đợi đến khi Hoắc Tiểu Tiểu mở mắt ra lần nữa, cô và Tạ Tây Từ đã đi vào một nơi xa lạ bình an vô sự.

Hoắc Tiểu Tiểu liếc nhìn xung quanh, đây là một không gian khoảng năm mét, trên không trung xuất hiện những màn sáng lớn nhỏ, số lượng lung tung nhấp nháy điên cuồng phía trên .

Quá chóng mặt , Hoắc Tiểu Tiểu chỉ nhìn thoáng qua liền nhức đầu thu lại ánh mắt, vừa định hỏi Tạ Tây Từ , người tiến vào cùng cô , đây là nơi nào, thì đã thấy đứa nhỏ chổng mông lên, mặt gần như chạm đất nhìn chằm chằm sàn nhà, kích động nói chuyện một mình.

Hoắc Tiểu Tiểu nói không nên lời: “Trở về cậu ấy xem kỹ bệnh của mình... nhất là, chú ý tới não.”

“Não à? Cậu ấy nói đo chỉ số IQ phải không? Chỉ số IQ của tớ đã đạt tới 190 rồi!” Tạ Tây Từ giờ đang hoàn toàn cảm thấy bi thương tại sao một thứ vật liệu quý giá lại bị lãng phí làm gạch lát sàn, hoàn toàn nghe không hiểu hàm ý của Hoắc Tiểu Tiểu: “Cậu ấy nhìn lại cậu ấy, còn có người không biết nhìn hàng mà đem tinh thạch vô giá làm gạch lát nền, người này đầu óc có vấn đề sao?”

Hoắc Tiểu Tiểu nhức đầu, đầu óc của người lãng phí vật liệu này có vấn đề không thì cô không biết, cô cảm thấy Tạ Tây Từ mới thật sự có vấn đề. “Trước tiên cậu ấy xem nơi này là nơi nào.”

Tạ Tây Từ xua tay, dự định nghĩ biện pháp đem khối đá vàng gỡ ra khỏi sàn nhà: “Không có thời gian, không có thời gian.”

Hoắc Tiểu Tiểu nghe lời, ánh mắt nhìn Tạ Tậy Từ lập tức trở nên nguy hiểm, thấy đứa nhỏ định trèo qua đập sàn nhà, cô trực tiếp đưa tay nhấc bổng Tạ Tây Từ khỏi mặt đất.

Tất nhiên, với chiều cao của cô chỉ có thể kéo Tạ Tây Từ lên đối mặt cùng cô.

Chỉ nghe Hoắc Tiểu Tiểu lạnh lẽo nói: “Nhóc con, cậu ấy có muốn đi ra ngoài cảm thụ một chút nhiệt độ rồi mới nói chuyện không.”

Tạ Tây Từ bị ánh mắt uy hiếp của Hoắc Tiểu Tiểu dọa cho run lên, theo ánh mắt của Hoắc Tiểu Tiểu nhìn ra ngoài.

Xuyên qua màn hình trong suốt khổng lồ, bên ngoài là một đống đổ nát cốt thép bị đốt đỏ rực xen lẫn bùn đất, chất lỏng của kim loại cao cấp sau khi cơ giáp nóng chảy chảy khắp nơi trên mặt đất. Ngọn lửa đỏ rực giống như những đóa tường vi lộng lẫy nở rộ, tranh nhau khoe sắc, thiêu rụi tất cả những đồ vật có mặt trên mặt đất thành tro bụi.

Làm sao ra ngoài? Ra ngoài liền trực tiếp thành tro.

Đến lúc này Tạ Tây Từ mới phản ứng lại. Vừa rồi cậu ấy ấy xém chút nữa bị nổ chết!

Hoắc Tiểu Tiểu vô tình đứng trên đầu cơ giáp, vô tình dùng lực quá mạnh giẫm lên dây điều khiển của hệ thống tự hủy, cậu ấy ấy suýt chút nữa chết đi!

Vì vậy vấn đề là, cậu ấy ấy đã sống sót bằng cách nào, và đây là đâu?

Tạ Tây Từ ngước mắt, ánh mắt đột nhiên nhìn màn ánh sáng dày đặc trên không trung không rời đi, cả người sững sờ.

Hoắc Tiểu Tiểu đẩy Tạ Tây Từ, tốt tính hỏi lại lần nữa: “Chúng ta rốt cuộc đang ở đâu?”

Tạ Tây Từ chậm rãi quay đầu lại, trong đôi mắt xinh đẹp hiện lên một tầng sương mù.

“Chúng ta, trong khoang điều khiển của cơ giáp siêu cấp Athena.”

App TYT & Ý Hiên Các team


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp