Bẫy Rập

Chương 11


1 năm

trướctiếp

Sau khi kết thúc khóa đào tạo đặc biệt trong trường, sinh viên được sắp xếp để đi đến Định Thành.   

Đi cùng năm sinh viên còn có hai vị lão sư, đều là những người có trình độ chuyên môn tổng hợp mạnh nhất trong khoa.   

Bọn họ vừa xuống máy bay đã thấy năm sinh viên từ các trường đại học khác nhau cũng đang đứng ở đó.   

"Làm quen với nhau một chút." Mấy lão sư đứng bên cạnh nói.   

Sau khi mười vị sinh viên ở đây đơn giản báo tên thì cũng không nói thêm gì, các lão sư cũng không ngại, chờ người đến căn cứ bên kia thì cùng nhau đi qua.   

"Hôm qua đám người của nước M đã tới rồi." Người đón tiếp đứng ở giữa lối đi của xe buýt, vịn chỗ tựa lưng ở vị trí bên cạnh, "Chúng tôi kéo dài đến sáng nay mới cho bọn họ tham quan, một đám người trẻ tuổi thật sự có bản lĩnh, cũng thật sự có chút kiêu ngạo."

Đám người kia cứ ba năm một lần, bên ngoài nói là giao lưu trao đổi, nhưng thực tế là đến chèn ép, thậm chí có đôi khi thu hút nhân tài trong nước qua đó.  

"Giống như các vị, đám người kia cũng là sinh viên đại học, trong đó có một vị mười ba tuổi, là một tiểu thiên tài." Người đón tiếp của căn cứ giới thiệu ngắn gọn những người đến từ nước M, trong lòng lại thở dài.  

Tuy rằng mười vị trên chiếc xe buýt này đều là cao thủ được lựa chọn từ các trường đại học của quốc gia, nhưng phóng mắt nhìn lại, dường như cũng không có nhân vật thiên tài gì.   

Đặc biệt bên nước M kia, bọn họ sớm đã nghe nói qua tên tuổi của mấy người, có hai người còn vô cùng nổi tiếng.   

Mà mười người ở trong nước vẫn là... Sinh viên.   

Rất nhanh xe buýt đã đến căn cứ, cũng không biết người trong căn cứ xảy ra chuyện gì, cư nhiên thả người của nước M ra ngoài.   

Đám người Tô Vãn vừa xuống xe, nhóm người của nước M đã đứng ở phía dưới vẫy tay với bọn họ.   

---Nhiệt tình mà khiêu khích.   

"Chú lùn đứng ở phía trước kia, chính là thiên tài lần này của nước M?" Quách Nguyên Châu nhìn một cậu nhóc hai tay giao nhau, một bên đứng nhai kẹo cao su ở trước mặt đám người kia, quay sang hỏi La Tử Minh.   

Hai đội chính thức gặp nhau, chỉ riêng ăn mặc đã có sự khác biệt rất lớn.   

Đội ngũ trong nước phần lớn mặc áo phông thông thường, bên ngoài mặc một chiếc áo sơ mi kẻ sọc, chân đi giày vải.  

Nước M cũng có người mặc như vậy, nhưng càng nhiều người mặc các loại áo khoác graffiti, còn có mấy người đội mũ bóng chày, hơn phân nửa trong miệng đều nhai kẹo cao su, càng giống như cao thủ hacker trong phim.   

"Chậc, là người trong nước sao, bộ dáng còn rất nhân mô cẩu dạng." Quách Nguyên Châu giống như mở ra chế độ chửi bới, tựa vào bên cạnh nói không dứt.    - app TYT tytnovel.com -

"Trao đổi học thuật, có người Hoa cũng là bình thường." La Tử Minh thổi bay mái tóc không dài của mình, “Xem ra đội của chúng ta cũng chỉ có thể dựa vào nhan sắc của mình mới có thể cùng bọn họ đánh một trận.”

Người tiếp đãi nghe bọn họ nói: "..." Đây đều là người không đáng tin cậy chút nào?   

"Vị này là Rich." Một người tiếp đội khác chủ động mở miệng giới thiệu, chỉ vào người nhỏ nhất nói, sau đó giới thiệu đến nam sinh có gương mặt châu Á rõ ràng kia: "Abel, có lẽ các cậu đã nghe qua tên của cậu ta."   

Quả nhiên, đội tuyển trong nước một trận xôn xao.   

Abel, mấy năm trước cậu ta đã tham gia vào một cuộc chiến tranh hacker, cậu ta chính là người có thể tìm thấy tên trong một bảng xếp hạng bí mật.   

Không riêng gì Abel mà ngay cả Rich cũng đều là những người nổi tiếng trong những năm gần đây.   

Nam sinh anh tuấn được gọi là Abel cười cười: "Vệ Thừa Bình, cha mẹ tôi là người Hoa, các cậu gọi tôi là Thừa Bình là được rồi."   

Cửa căn cứ cũng không vào, đội quốc nội vừa đến đã bị một trận ra oai phủ đầu.   

Tô Vãn đứng ở phía sau ngược lại không có nửa điểm phản ứng, cô cúi đầu đùa giỡn điện thoại di động, từ đầu tới cuối không có giương mắt nhìn qua một lần.  

“Abel rất nổi tiếng?" Quách Nguyên Châu tò mò hỏi La Tử Minh bên cạnh, chẳng qua lần này giọng nói không cẩn thận bị những người khác nghe thấy.   

Năm người ở các trường khác nhìn về phía bọn họ, trong mắt đều mang theo một loại hương vị khinh bỉ, không biết làm sao loại người này có thể trà trộn vào đây để tham gia giao lưu thi đấu.   

"Tất cả đều đi vào đi." Người tiếp đãi đi trước dẫn đường.   

Hôm nay chỉ là tham quan, nhưng rõ ràng mục đích của tất cả mọi người không phải chỉ là một chuyến tham quan, vở kịch chân chính còn đang ở phía sau.   

Quả nhiên đến ngày hôm sau, người dẫn đội của nước M bên kia đã bắt đầu tìm cớ muốn so sánh một lần.   

"Nghe nói ở phương diện này quý quốc rất có thực lực, không bằng để cho những trụ cột tương lai này luận bàn một chút." Người dẫn đội mỉm cười nói, "Cũng để cho những người như chúng ta có thể học hỏi được thêm chút gì đó."

Thi đấu là không thể tránh khỏi, ngay từ đầu tất cả mọi người đã chấp nhận thực tế này.   

"Đương nhiên có thể." Người tiếp đãi một tiếng liền đáp ứng, "Mấy người muốn so như thế nào?"

"Ha ha ha, lấy đề bài tại chỗ đi." Người dẫn đội của nước M chỉ vào một đám robot chung quanh, "Chúng nó hẳn là bị chương trình của căn cứ khống chế, không bằng chúng ta đoạt quyền khống chế người máy?"   

Ánh mắt của mấy vị lão sư bên cạnh trầm xuống, đây là vừa lên đã phải thực chiến, căn bản là quấy rầy kế hoạch ban đầu.   

Bản thân nước M có hai người Rich và Abel có kinh nghiệm thực chiến đặc biệt phong phú, ngược lại trong mười sinh viên đại học trong nước, người đoạt giải trong các cuộc thi cũng không ít, nhưng chân chính thực chiến... Lại gần như bằng không.   

Hai vị lão sư của đại học A liếc nhau, không hẹn mà cùng nhìn Tô Vãn.   

Bọn họ không khẩn trương như các lão sư khác, tuy rằng Tô Vãn cùng Quách Nguyên Châu hoàn toàn không có tham gia bất kỳ thi đấu nào, nhưng qua thời gian đặc huấn cũng đủ biểu hiện ra thực lực ưu tú.   

Nhưng mà còn có một La Tử Minh, đã năm thứ hai nhưng cũng chưa từng tham gia bất kỳ cuộc thi nào, không biết một năm này cậu ta đã làm gì.   

"Bây giờ có thể bắt đầu không?" Rich lấy máy tính ra khỏi túi của mình rồi ngồi xếp bằng trên mặt đất.   

Hai mươi người hoặc ngồi trên mặt đất, hoặc tìm thấy một chiếc ghế bên cạnh để ngồi xuống, chỉ chờ nói một tiếng bắt đầu.   

Tô Vãn tìm một góc ngồi xuống, máy tính đặt ở trên đùi mình, sau khi người tiếp đãi nói bắt đầu, liền nhanh chóng tiến vào căn cứ của hệ thống.   

Trên thực tế căn cứ của hệ thống cũng không mở cửa cho bên ngoài, có nghĩa là trước tiên tất cả bọn họ phải phá mã nhận dạng của căn cứ hệ thống, sau đó đi vào tìm mã điều khiển của robot, cuối cùng khống chế robot.   

Bởi vì đề nghị tạm thời nên hai mươi người phân tán ngồi, cũng không có bất kỳ máy chủ giám sát nào, các lão sư dẫn đầu hoàn toàn không biết ai đi trước, chỉ có thể chờ xem kết quả điều khiển robot cuối cùng.   

Người tiếp đãi rất tin tưởng vào hệ thống căn cứ của mình, thậm chí còn muốn chuẩn bị đồ uống cho những lão sư này, kết quả đồ uống còn chưa bưng lên, hệ thống đã bị phá.   

Tô Vãn vừa vào hệ thống căn cứ, cũng không vội vàng khống chế người máy mà ngược lại là sửa đổi mã hệ thống, đem toàn bộ người khác lock ở bên ngoài.  

Cô thuận tay thêm chút liệu, phàm là người có ý đồ mạnh mẽ phá giải vào đều sẽ trúng trojan rồi trực tiếp khóa máy.   

Đội tuyển quốc gia của nước M, thậm chí cả đội tuyển quốc gia trong nước đều bị chặn lại.   

Ngoại trừ Rich và Abel theo sát phía sau, chỉ có La Tử Minh và Quách Nguyên Châu, bốn người bọn họ đã bắt đầu tranh đoạt quyền khống chế robot.   

Các lão sư dẫn đầu đều đứng cùng một chỗ, không ai đi tới sau lưng sinh viên nào quan sát, bọn họ chỉ cảm thấy đội M cùng với sinh viên trong nước, ai nấy đều cau mày, trán đổ mồ hôi.   

Người tiếp đãi căn cứ còn tưởng rằng hệ thống căn cứ của mình là vô cùng cường hãn.   

Chưa được bao lâu một thành viên trong đội tuyển của nước M đã không ngừng hét lên: "NO!NO!NO!!!"   

Sau đó hai mắt cậu ta vô thần nhìn chằm chằm màn hình máy tính đang đen xuống của mình, ngón tay ngừng gõ bàn phím, cậu ta hoàn toàn thua.   

Sinh viên bỏ cuộc đầu tiên xuất hiện.   

Mà giờ phút này La Tử Minh và Abel cùng lúc giành được quyền khống chế, hai robot đồng thời giật giật hai tay. Theo sát phía sau là Quách Nguyên Châu cũng giành được quyền khống chế một người máy, cuối cùng Rich mới phá giải mã, cũng tranh đến một người máy.

"Bốn người rồi." Lão sư của Đại học A thì thầm với một lão sư khác.   

"Hẳn là hai cái là của bọn họ, hai cái là của chúng ta." Một lão sư khác nhìn mười chín sinh viên xung quanh, chỉ có năm người sắc mặt bình thường, những người khác trên trán đều mang theo mồ hôi, có mấy người thậm chí còn có suy nghĩ dừng lại.   

Tô Vãn còn chưa đi khống chế một người máy nào, cô giương mắt nhìn bốn người máy bắt đầu động đậy trong sân, không nhanh không chậm bắt đầu làm chuyện của mình.   

"Nguyên Châu, robot nào là của cậu? Của tôi là váy màu xanh." La Tử Minh vừa điều khiển người máy vừa hỏi.   

Thời gian dài như vậy trôi qua cũng chỉ có bốn người máy, chậm chạp không có người máy thứ năm xuất hiện, La Tử Minh gần như có thể khẳng định Tô Vãn còn chưa động thủ.   

"Là cái trên đầu đeo hoa."   

La Tử Minh vừa nghe, lập tức nhập mã điều khiển người máy váy màu xanh lao về phía người máy không đeo hoa, dùng cánh tay máy móc "loảng xoảng loảng xoảng" đập nó.   

"Mình cũng tới!" Quách Nguyên Châu vừa nhìn thì lập tức đi theo, nhắm ngay người máy cuối cùng, cũng "loảng xoảng" mà đập.   

Vốn dĩ Rich và Abel còn định tiếp tục khống chế các robot khác, kết quả bị La Tử Minh và Quách Nguyên Châu làm như vậy, nhất thời buông tha, cũng điều khiển người máy đập ngược lại.   

Các lão sư dẫn đầu đang đứng vây xem: "..."   

Tô Vãn dựa vào góc tường, gõ xuống dòng mã cuối cùng, ấn lệnh chấp hành.   

Tất cả các robot ở đây bao gồm bốn robot đang đập nhau loảng xoảng, vốn dĩ đôi mắt đang biểu thị địa phương nhưng lại đột nhiên biến thành quốc kỳ.   

Lúc này tất cả các robot còn lại đều vang lên âm thanh tổng hợp điện tử: "Giàu mạnh, dân chủ, văn minh, hài hòa...".   

Người của nước M: "... Fuck!"   


App TYT & Cá Voi team


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp