Thiếu niên vốn đang u ám lại nở nụ cười với Thời Nhạc, chỉ là, nụ cười kia không dừng lại quá lâu, ngay sau khi cậu chú ý tới Phạm Vô Cứu mặc quần áo Vô Thường thì bỗng nhiên cứng lại.
“Meo meo.”
Thiếu niên thu hồi nụ cười, nhìn cậu chằm chằm: “Mi mang Vô Thường đến à?”
Thời Nhạc vỗ cánh tay của Phạm Vô Cứu, ra hiệu Phạm Vô Cứu buông mình xuống.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT