Chạy Thoát Khỏi Phòng Ngủ Nữ Sinh

Chương 9: Quy tắc phòng ngủ văn minh


1 năm

trướctiếp

Các đồ vật bị quét xuống, kim loại va chạm xuống mặt đất, đồng thời tiếng ma sát của bàn gỗ bị kéo lê đầy chói tai vang lên, biểu thị sự phẫn nộ công khai của bóng đen.

Đường Tâm Quyết không chút biến sắc nắm chặt cái thông bồn cầu, toàn thân tâm lực chú ý đọng lại ở cái bóng đen trên người.

Sau khi cuồng loạn gào thét chói tai, "Tiểu Hồng" lành lạnh đặt câu hỏi: "Có phải các người cố ý gạt tôi, khiến cho tôi không tìm thấy đồ, để tôi xấu mặt lúc hẹn hò rồi cười nhạo tôi?"

So với bên trong quyển nhật ký thì lời kịch giống nhau y đúc, thậm chí trong đầu Đường Tâm Quyết đã sớm hiện lên những lời sau đó.

Quả nhiên: "Đám tiện nhân các người, tôi muốn các người phải nhận trừng phạt! ! !"

Không biết có phải ảo giác hay không, khi Tiểu Hồng thét lên, quỷ ảnh dường như ngày càng trở nên dài hơn, tóc liên tục rủ xuống tới mu bàn chân, che phủ cánh tay dày trơ xương ốm yếu. Rất nhanh cơ thể đã bị còng xuống vì quá dài.

Cô ta đứng dậy, cái đầu lâu cứng đờ chuyển động.

"Tôi muốn khiến cho các người..."

Dường như thực sự nhẫn nhịn không được, bỗng nhiên giường bên cạnh phía đối diện rung chuyển nặng nề, âm thanh lo lắng của Trịnh Vãn Tinh vang lên: "Chúng tôi không lừa cậu!"

Hỏng bét.

Bỗng nhiên tim Đường Tâm Quyết trầm xuống, nhưng ngăn cản cũng đã không kịp rồi. Thậm chí trong bóng tối mờ mờ cũng có thể nhìn thấy Trịnh Vãn Tình đang từ trên giường nửa ngồi dậy, thân thể thẳng tắp hướng về phía Tiểu Hồng: "Tất cả đồ vật chúng tôi tìm được đều đặt ở trên bàn!"

Động tác của Tiểu Hồng dừng lại, thanh âm khàn khàn bị kéo dài, sự nổi giận bị thay thế bởi một giọng điệu quỷ dị: "Ồ, có đúng không..."

Quỷ ảnh cao gầy quay người, từng bước tới gần giường số 2, cổ không chờ đợi mà đã duỗi thật cao vươn về phía trước, tóc rũ xuống không trung: "Bạn cùng phòng thân yêu, là cậu đang nói chuyện sao?"

Rõ ràng bóng đen cách đó hơn hai mét, thanh âm lại xuất hiện ở bên tai. Yết hầu Đường Tâm Quyết đau xót, vị ngai ngái xông tới.

"Bạn cùng phòng thân yêu, cậu đã nghe được âm thanh của tôi sao?"

Vừa nuốt mùi máu tanh xuống , một cơn đau nhói từ trong tai tràn tới, trong nháy mắt bên trong tai có tiếng vù vù một, Đường Tâm Quyết cau mày, biết rằng công kịch của quỷ quái công kích đã được bạn cùng phòng phát động rồi.

Giờ phút này, bóng đen đã chuyển đến trước giường số 2, nửa thân người dán vào trên màn cửa, không cần nghĩ cô cũng biết, giờ phút này khuôn mặt trắng bệch dữ tợn kia ngay cả mắt cũng không chớp lấy một cái nhìn chằm chằm vào Trịnh Vãn Tinh.

"Bạn cùng phòng thân yêu, cậu nhìn thấy được mặt của tôi sao?"

Không đợi sự đau đớn ở mắt bộc phát, bỗng nhiên Đường Tâm Quyết giơ cao cái thông bồn cầu lên, đánh mạnh xuống lan can của giường.

"Rầm!" một tiếng, thành công đánh gãy âm thanh của Tiểu Hồng, thu hút sự chú ý của nó.

Tiếng bước chân xoay một cái, bắt đầu di chuyển hướng về phía  Đường Tâm Quyết bên này, âm thanh cười khanh khách càng rõ ràng, rất nhanh đã tới gần trong gang tấc.- đọc và nghe truyện trên app TYT

Đường Tâm Quyết yếu ớt nói: "Cô thật sự muốn tìm đồ để đi hẹn hò sao? Tôi thấy cô tìm không thấy dường như còn rất vui vẻ nữa."

Tiểu Hồng: "..."

Động tác và tiếng cười của quỷ ảnh đồng thời dừng lại, qua mấy giây mới u ám lạnh lẽo nói: " Đương nhiên là tôi muốn đi hẹn hò rồi, nhưng không tìm được đồ thì không thể đi được, đều tại các người!"

Đường Tâm Quyết: "Cô muốn làm gì chúng tôi?"

Tiểu Hồng dán chặt lấy màn, âm thanh không che giấu được sự tham lam: "Hoặc là đưa đồ cho ta, hoặc là, giống như người bạn cùng phòng đã biến mắt của các người, nhận trừng phạt..."

Đường Tâm Quyết: "Trương Du? Cô  làm gì cậu ấy rồi?"

"Cô ta vĩnh viễn sẽ không xuất hiện nữa rồi, giống như kết cục của các ngươi." Tiểu Hồng nghiêng đầu, lúc nói chuyện đầu lưỡi vươn ra thật dài, thật dài kéo tới bên trên màn lụa, dính mùi tanh buồn nôn.

Âm thanh cuả trái tim.

"Bạn cùng phòng thân yêu, sao cậu không mở mắt nhìn tôi vậy?"

Từ lúc nó bắt đầu đến gần cô, hai mắt Đường Tâm Quyết dã nhắm nghiền, chỉ dựa vào tai để phân biệt động tác và vị trí  của đối phương: "Tôi luôn mở to mắt mà."

Tiểu Hồng: "Ồ... Phải không?"

Nó nghi ngờ. Trên màn lụa ma sát xê dịch: "Cô gạt người!Căn bản  cô không mở mắt!"

"Tôi thật sự mở to mắt mà, có phải do bên ngoài màn quá đen, cô nhìn không rõ?"

Giọng điệu của Đường Tâm Quyết chắc chắn.

Giọng nói của cô và thân thế giống nhau, mỏng manh mảnh mai, nghe thế nào thì cũng đều thấy yếu đuối vô hại, mười phần chân thành tha thiết.

Tiểu Hồng thật sự ghé vào bên trên màn tỉ mỉ quan sát, sau nửa ngày mới giận tím mặt: "Lừa đảo! ! !"

Đường Tâm Quyết đối với tiếng thé đinh tai nhức óc của nó đã chết lặng, thậm chí đối phương càng nổi giận, ngược lại thì cô lại càng bình tĩnh.

Cô đã xác nhận một điều, Tiểu Hồng không có cách nào vượt qua cái màn tiến đến.

Liên tục hai đêm, nó cũng chỉ là nằm ở bên ngoài, nhìn như gần kề mặt, nhưng thực tế đều cách một tầng màn lụa, chưa bao giờ thực tế tiếp xúc đến người.

 —— cửa phòng ngủ là một lớp bảo vệ, màn cũng thế.

Cho dù là quỷ quái, tám chín phần mười cũng phải nhận điều kiện ràng buộc, chỉ cần không bị mê hoặc đi ra ngoài, ở bên trong nhận công kích thì chỉ có hạn, nhiều nhất chỉ là tinh thần bị ô nhiễm.

Đối với cơn ác mộng như vậy, Đường Tâm Quyết đã nhìn quen lắm rồi, cô chỉ cảm thấy đây là tình cảnh bình tĩnh hoà nhà, không cảm thấy mình nhận được sự ô nhiễm gì.

Cô không nhúc nhích giả chết, Tiểu Hồng càng cảm thấy bị trêu trọc, tức giận đến mức nửa người đều bao trùm ở trên màn lụa, móng tay ở phía trên cào phá không ngừng, phảng phát như bất cứ lúc nào cũng muốn xé nát màn lụa ra. Cứ như vậy nửa ngày sau,

Ý thức được mình tại không có lăng lực cuồng nộ, nó tỉnh táo lại, ý đồ dụ Đường Tâm Quyết nói chuyện.

Đường Tâm Quyết lù lù bất động, như thể đang ngủ.

Tiểu Hồng: "... A! ! Đi chết đi! ! !"

Lại một đợt thét lên ở bên trong, bỗng nhiên Đường Tâm Quyết lấy điện thoại từ  trong chăn ra, cầm trên tay, cúi đầu nhìn thoáng qua.

Tiểu Hồng: "...Cô còn có tâm tư chơi điện thoại! ? ?"

Để điện thoại di động xuống, Đường Tâm Quyết đột nhiên mở miệng: "Còn một phút đồng hồ nữa."

Tiểu Hồng vô thức hỏi: "Cái gì?"

Đường Tâm Quyết: "Còn một phút nữa, liền đến buổi sáng ** điểm, thời điểm hừng đông."

Thời gian hiển thị trên điện thoại di động là 7 giờ 35, căn cứ vào cảm quan vào buổi tối và thời gian suy tính, thời gian ban đêm trải qua hẳn là 24 lần. Mà Tiểu Hồng chỉ có thể ẩn hiện vào ban đêm, sau khi đến hừng đông liền sẽ cách rời đi.- đọc tốt hơn trên app TYT

"Đây là bài kiểm tra quy tắc phòng ngủ văn minh, cô cũng là một thành viên của phòng, cũng phải chịu những hạn chế giống như chúng tôi." Âm thanh Đường Tâm Quyết êm dịu: "Thuận tiện, đêm nay cô hẹn hò lại bị huỷ rồi."

Tiểu Hồng: "..."

Giết quỷ tru tâm? ? ? 

Cuối cùng nó cũng đứng thẳng cơ thể như sợi mì lên, lần đầu tiên nhìn thẳng vào con người này, âm thanh băng lãnh khàn khàn.

"Ngày mai là kỳ hạn cuối cùng , nếu như ngày mai các người không lấy ra được đồ vật của tôi muốn, vậy thì tất cả sẽ bị giữ lại trong bài kiểm tra này, và sẽ trở thành những đồ vật giống như tôi. Hì hì, tôi chờ đám các người..."

Thanh âm biến mất, ánh đèn sáng lên, Đường Tâm Quyết mở hai mắt ra, trước tiên xem xét tình huống của Trịnh Vãn Tinh và Quách Quả.

Quách Quả từ trong chăn duỗi ra một ngón tay chứng minh cô ấy còn sống, Trịnh Vãn Tinh lại không hề có động tĩnh gì, trên giường nâng lên một cái bọc lớn, vén chăn lên xem xét, cô gái co quắp ở bên trong, sắc mặt tái xanh, tai  và khóe miệng đều chảy ra máu tươi.

"Vãn Tình!"

Đường Tâm Quyết lập tức mở điẹn thoại đối phương ra, trông thấy trạng thái tiêu cực:

[Sức khỏe giao tiếp không thể chịu đựng được -30]

Sau đó, ngay phía dưới trạng thái tiêu cực, một cửa sổ khác lại bật lên ra:

[Thành tựu đạt được: Mắc lừa con mồi. Buff trung tính (ngắn hạn): Lực phản ứng -5 sức chịu đựng +2 sức chịu đựng hạn mức cao nhất +]

[Hiệu quả buff: Ngắn ngủi hôn mê ]

Nỗi lo lắng trong lòng Đường Tâm Quyết có chút buông lỏng, nếu như Vãn Tình hôn mê là bởi vì Buff, tình huống kia không tính là bết bát nhất.

Cô mở (thân phận tin tức) của chính mình, cũng nhìn thấy một nhắc nhở mới:

[Sức khỏe giao tiếp vượt quá giới hạn -2]

[Thành tự đạt được: NPC tức giận. Buff tích cực (ngắn hạn): Lực phản ứng +5 lực phản ứng hạn mức cao nhất +2]

Lần nữa nhấn vào điểm thành tựu, trên màn hình lại hiện ta một cửa sổ giải thích:

[Không nghĩ tới! Nếu như NPC sớm biết sẽ bị cô làm cho tức giận đến ngao ngao rồi tặng cho cô gia tăng thành tựu, nó có chết cũng sẽ không tới tìm cô. ]

Đường Tâm Quyết: "..."

Đúng lúc này, trên giường bên cạnh, tiếng kêu của Quách Quả hoảng sợ lóe sáng: "Mặt của tớ! Cứu mạng, mặt của tớ!"

App TYT & Ý Hiên Các team

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp