Chạy Thoát Khỏi Phòng Ngủ Nữ Sinh

Chương 6: Quy tắc ký túc xá văn minh


1 năm

trướctiếp

Khiên được kích hoạt, có nghĩa là Quách Quả đã bị tấn công bởi những quỷ quái. Âm thanh vỡ vụn vang lên, Đường Tâm Quyết chắc chắn rằng cô đã nghe thấy tiếng rên rỉ không quá rõ ràng.

Có vẻ như Quách Quả cũng đã tỉnh.

Sau khi tấm khiên vỡ tan, bóng đen tóc dài bên giường không dừng lại. Bạch, bạch, bạch, tiếng bước chân đổi hướng, đi về phía giường số ba đối diện ngay với Đường Tâm Quyết.

Giường số ba là Trương Du, Trương Du không có bất kỳ đạo cụ dị năng nào, mà quỷ quái có khả năng tấn công ngay từ đầu.

Trái tim của Đường Tâm Quyết như bị nghẹt lại, cô s tìm thấy điện thoại di động trên giường, bên cạnh điện thoại di động vẫn là cái gậy thông bồn cầu được ràng buộc với cô.

“...”nghĩ đến việc cái gậy thông bồn và mình ở cùng một cái giường, tâm trạng của Đường Tâm Quyết rất phức tạp. Nhưng bây giờ không kịp suy nghĩ quá nhiều, cô nắm lấy tất cả đạo cụ trong tay, tập trung cao độ, sẵn sàng bật dậy bất cứ lúc nào.

Quả nhiên cái bóng kia lại dừng trước giường của Trương Du, lần này Đường Tâm Quyết có thể nhìn rõ hơn nhiều.

Đó là một cơ thể của một cô gái cực kỳ gầy, ngoại trừ phần đầu phía trên cổ nhô ra, cùng một tư thế vô cùng kỳ lạ, cả cái đầu như treo lơ lửng ở trên, còn tóc rũ xuống, bám chặt cái màn. Còn nửa thân dưới ở trong bóng tối, nên cô không nhìn rõ đôi chân của nó dài bao nhiêu.

Đường Tâm Quyết không thể nghe thấy bóng đen tóc dài nói gì, chỉ có thể phán đoán thông qua thời gian nó dừng lại, rất có khả năng nó đang tấn công Trương Du.

Khi suy nghĩ của cô đột ngột chuyển hướng, chiếc màn đột nhiên run lên, cảm giác tứ chi nặng nề dâng lên, tất cả sức lực tích trữ ban đầu của cô biến mất, cô nhận thấy có gì 0 đúng, nhưng cảm giác lơ mơ quen thuộc trước khi chìm vào giấc ngủ đã tràn tới.

“Khặc khặc khặc...”

Tiếng cười chói tai của cô gái vang lên trong phòng ký túc xá, Đường Tâm Quyết cố hết sức không nhắm mắt hoàn toàn, mà quan sát động tĩnh bên ngoài cái màn.

Không biết giường của Trương Du xảy ra chuyện gì, tiếng bước chân dường như càng ngày càng xa, một lúc sau mới lại xuất hiện, bắt đầu kèm theo tiếng lật úp bàn tủ, như thể đang tìm kiếm thứ gì đó.

“Đồ của tôi đâu ... đồ của tôi đâu...”

Bàn ghế bị hất tung ra một cách điên cuồng, khiến chiếc giường rung chuyển không ngớt. Giọng cô gái rất bối rối: “Không thấy nữa, tôi đã để nó đâu rồi? A !!”

Giữa tiếng gào thét cuồng loạn, mọi âm thanh đều biến mất, phòng ký túc xá nhỏ lại yên tĩnh trở lại.

Trên giường, Đường Tâm Quyết nín thở, trong tầm mắt chỉ toàn là bóng đêm, không nhìn thấy chút ít ánh sáng hay bóng dáng nào. Cô không hè từ bỏ tiếp tục chiến đấu chống lại cơn buồn ngủ đang ào tới, đột nhiên nhận thấy có điều gì đó không ổn.

Trong phòng ký túc xá, lúc nãy tối như vậy sao? “Nữ sinh” đó đâu?

Khi cô nhận ra điều gì đó, tầm nhìn cô từ từ di chuyển lên trên… ở đỉnh cái màn, có một khuôn mặt tái nhợt đang nhìn cô.

Đôi mắt trắng nhẵn bóng nhìn chằm chằm cô, khóe miệng nứt ra một vòng cung kỳ lạ:

“Giúp tớ, giúp tớ tìm lại thứ mà tớ đã đánh mất ... Các cậu sẽ giúp, dù sao chúng ta cũng là bạn cùng phòng, đúng không?”

Hóa ra bóng tối mà tôi vừa nhìn thấy không phải là màn đêm mà là toàn bộ cơ thể nó dính chặt vào giường ngủ, che hết tầm mắt.

Trong một giây tiếp theo, mọi thứ chìm vào bóng tối.

 ...

Khi mở mắt ra lần nữa, Đường Tâm Quyết vô thức nhấc gậy thông bồn cầu lên, nhưng bóng người bên giường và khuôn mặt trên đầu đã biến mất không còn tăm tích, ngọn đèn trong ký túc xá chiếu sáng căn phòng như ánh sáng ban ngày.

Mở máy lên, màn hình hiển thị thời gian hiện tại: tám giờ sáng.

Đường Tâm Quyết thấy [Thông tin cơ thể] nhấp nháy, nhấp vào, trên thanh trạng thái nơi lưới điện màu xanh lá cây được sử dụng để hiển thị mức độ sức khỏe của cơ thể, xuất hiện “-1”.

[hậu di chứng khi nhìn thẳng quỷ quái, giá trị san bị ô nhiễm, mức độ sức khoẻ -1]- đọc tốt hơn trên app TYT

Hãy nghĩ về crit phía trước trong bóng tối, nhưng giá trị san đã giảm một chút, điều này vốn đã rất tốt. Đường Tâm Quyết ngẩng đầu lên, giường số 1 và số 2 phát ra tiếng sột soạt, Trịnh Vãn Tinh ở giường số 2 trực tiếp vén chăn bông lên, giọng nói kinh ngạc: “Hả? Tại sao chúng ta lại ngủ quên?”

Quách Quả trên giường số một ôm chặt chăn bông, chỉ ló ra cái đầu buồn bã: “Cái, cái khiên của tớ mất rồi, hức a a a...”

Một người bị đánh thức vào nửa đêm còn đánh mất chiếc khiên, người kia rõ ràng là đã ngủ cho đến khi trời sáng, sự so sánh may rủi rõ ràng trong nháy mắt.

Tất nhiên, người đen đủi nhất có lẽ là người khác. 

Sau khi xác nhận hai người không sao, Đường Tâm Quyết lập tức đến giường số bốn xem xét, lúc bước lên thang, tim cô chùng xuống.- đọc và nghe truyện trên app TYT

Giường số bốn trống trơn, không có Trương Du!

Biết Trương Du mất tích, hai người kia không còn tâm trí điều chỉnh trạng thái, nhanh chóng rời khỏi giường.

Phòng tắm, ban công, ngoại trừ cửa ký túc xá không mở ra được, bọn họ thậm chí tìm trong tủ quần áo, cũng không có bóng dáng của Trương Du.

Chuyện quái gì đã xảy ra đêm qua? Nữ quỷ ra tay với Trương Du như thế nào?

“Tất, tất cả những gì tơ có thể nhớ là” một người cũng bị nữ quỷ tấn công, Quách Quả nén sợ hãi hồi ức: “Khi tớ đang ngủ say, dường như nghe thấy ai đó gọi tên mình, vì vậy tớ mở mắt ra, rồi tớ thấy một mái tóc dài xõa trước giường ... “

Lúc đó đầu óc cô ấy trở nên trống rỗng, sợ đến mức quên cả hét lên, giọng nói đó vẫn đang hỏi:

“Có thể giúp tớ một chuyện không?”

Nhìn hai tròng mắt trắng nõn trên mái tóc dài, Quách Quả đột nhiên cảm thấy thân thể không tự chủ được, mở miệng trả lời. Ngay trước khi cô trả lời, thì tiếng chiếc khiên được kích hoặt vang lên.

“Sau đó tớ rất sợ hãi, nó biến mất, sau vài giây, tớ đột nhiên cảm thấy rất buồn ngủ, vừa mở mắt thì tới bây giờ rồi.”

Quách Quả nói năng lộn xộn, hai tay run rẩy thất thường: “Sao lại không thấy Trương Du đâu, cô ấy sẽ không xảy ra chuyện gì đúng không? Tâm Quyết, hiện tại tớ rất sợ, tơ, tớ…”

Trạng thái của Quách Quả không bình thường.

Đường Tâm Quyết nhận ra, bèn nhìn vào điện thoại di động của đối phương, quả nhiên trên giao diện [Thông tin cơ thể] của cô ấy, thấy dấu hiệu cho thấy giá trị san đã bị tổn thương:

[Tinh thần bị ô nhiễm nhiều, mức độ khỏe mạnh-10]

Mức điện lượng sức khỏe của Quách Quả đã giảm xuống toàn bộ, chỉ thiếu chút nữa là rời khỏi phạm vi màu xanh lá cây, chạm vào vạch màu vàng.

Cũng nhìn trực diện vào nữ quỷ, Đường Tâm Quyết mất đi một điểm, nhưng Quách Quả lại tăng lên gấp mười lần. Cho nên thiệt hại về tinh thần cũng tuỳ người mà khác nhau?

Quách Quả nhìn giá trị thuộc tính của Đường Tâm Quyết, oà khóc: “Tại sao tớ lại xui xẻo như vậy!”

“Đừng lo lắng, nếu đây là một cuộc kiểm tra, chắc chắc có nhiệm vụ mà chúng ta cần phải làm, chúng ta phải tìm hiểu tình hình cho rõ trước.”

Như thể đáp lại lời nói của Đường Tâm Quyết, một giọng nữ máy móc quen thuộc vang lên trong không khí:

“Tiểu Hồng là một nữ sinh đại học hoạt bát đáng yêu, cô ấy có một người bạn trai tình cảm chân thành, bạn cùng phòng đoàn kết thân yêu, sống trong một căn phòng hài hòa hạnh phúc.”

“Nhưng một ngày nọ, Tiểu Hồng phát hiện ra rằng cô ấy không thể tìm thấy một thứ nào đó, đó là một thứ rất quan trọng, vì thế, cô không thể không nhờ nhờ bạn cùng phòng giúp đỡ, cô ấy tin rằng, những người bạn cùng phòng thích giúp người, nhất định sẽ giúp cô ấy hoàn thành nguyện vọng.”

“Là bạn cùng phòng của Tiểu Hồng, ban ngày bạn cần tìm vật bị mất, để trên bàn của Tiểu Hồng. Khi màn đêm buông xuống, Tiểu Hồng sẽ mang nó đi.”

Âm thanh thông báo biến mất, Đường Tâm Quyết ngay lập tức nhìn vào điện thoại, những thông tin đó đã được chuyển thành văn bản, xuất hiện trên giao diện [Cuộc thi kiểm tra], bên dưới có hai lời nhắc nhỏ:

1. Thời gian ban ngày từ tám giờ sang tới tám giờ tối.

2. Tiểu Hồng rất thích ngăn nắp, đừng làm bừa bộn bàn của cô ấy.

“Vẫn may vẫn may, chúng ta còn mười một tiếng nữa, tìm một thứ trong phòng to bằng ngần này có lẽ không khó lắm.”

Trịnh Vãn Tinh thở phào nhẹ nhõm, xắn tay áo định bắt đầu lục tung mấy cái hộp tới cái tủ.

“Nhưng, tìm cái gì?”

Quách Quả lười cãi lại rồi, nằm bò trên bàn một cách yếu ớt: “Lời thông báo căn bản không nói là mất thứ gì, nhỡ chúng ta không tìm được đồ chính xác, buổi đêm nữu quỷ tới đòi mạng thì sao.” 

Cả hai người vô thức hướng sự chú ý đến “người tâm phúc”, Đường Tâm Quyết nhìn chằm chằm màn hình điện thoại di động, sau vài giây, cô trầm ngâm ngẩng đầu lên, giọng nói nhẹ nhàng, nhưng rất rõ ràng:

“Đầu tiên, chúng ta phải xác định hai thứ.”

“Thứ nhất, Tiểu Hồng là bạn cùng phòng của chúng ta, sau khi chúng ta tìm thấy thứ đó thì sẽ đặt nó lên bàn của cô ấy…nhưng bàn của cô ta ở đâu?”

Hai người kia chợt ngẩng đầu lên, nhận ra vấn đề.

Nơi họ đang ở bây giờ là phòng ký túc xá của chính họ, bốn người ở được được ba năm, không ai hiểu rõ địa bản của họ hơn họ. Tự dưng có thêm một “bạn cùng phòng” thì thôi, nhưng đi đâu tìm thêm cái bàn khác?

Đường Tâm Quyết giay lông mày nói tiếp: “Thứ hai, quy tắc nói rằng thời gian ban ngày từ tám giờ sang tới tám giờ tối, nhưng bây giờ, gọi điện thoại đã chín giờ tròn rồi.”

Trịnh Vãn Tinh không hiểu: “Chín giờ thì sao?”

Đường Tâm Quyết nhướng mắt: “Chúng ta đã thức dậy đúng tám giờ, nhưng các cậu có thực sự cảm thấy, thời gian trôi qua là một tiếng không?”

App TYT & Ý Hiên Các team

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp