Chạy Thoát Khỏi Phòng Ngủ Nữ Sinh

Chương 21: Hướng dẫn bảo vệ bốn mùa


1 năm

trướctiếp

“Cái gì, cậu nói cái gì cơ?”

Quách Quả dựa vào tường, toàn thân co lại còn một nửa, sắc mặt tái nhợt: “Tớ nghe không hiểu.”

Ánh mắt Đường Tâm Quyết nghiêm túc.

Nếu không phải lần này cô quay đầu lại, cô thật sự không nhận ra sắc mặt của Quách Quả đã tái nhợt đến mức như vậy…cơ thể dựa vào bóng tối khiến người khác cảm giác người cô ấy như xuyên thấu. Nhiệt độ xung quanh lại rất bình thường, chỉ khi chạm vào người, mới cảm nhận được sự mát lạnh kỳ lạ, như thể người cô ấy tích tụ một lớp mỏng là nước, lạnh lẽo đến mức kinh hãi.

Trong lần thi trước, phòng ký túc xá luôn bày ra thế phòng ngự chống lại quỷ quái, điều này cũng khiến cô vô thức bỏ qua sự nguy hiểm từ phương diện này.

Nhưng sự thật chứng minh, bất kỳ sơ suất, cũng có thể là đòn chí mạng.

Quy chế thi đã từng nhắc tới chuyện, khi bị quỷ quái đánh lén, phòng ký túc xá sẽ tuyệt đối an toàn bao giờ?

Cũng giống như Tiểu Hồng trong phó bản đầu tiên, chỉ cần đáp ứng một số điều kiện nhất định, quỷ quái có thể xuất hiện trong phòng ngủ.

Suy nghĩ miên man, thực tế chỉ trong chốc lát, động tác Đường Tâm Quyết nhanh như điện, dùng tay phải đè chặt cổ Quách Quả xuống!

Một bóng ma chưa kịp ám vào người Quách Quả, xuất hiện trên lưng cô ấy.

Những bóng đen trong không khí rất mờ, đến mức mắt người gần như không thể nhìn thấy được. Chỉ là đối với giác quan nhạy cảm khác thường của Đường Tâm Quyết mà nói, ở khoảng cách gần như vậy, việc ẩn thân của nó hoàn toàn vô dụng.

Ngay sau đó, tay cô lóe lên ánh sáng, cô chọc gậy thông bồn cầu xuống đầu cô ấy!

Bóng ma dường như chưa kịp phản ứng lại, đột nhiên bị tấn công, bèn ngay lập tức tách ra khỏi cơ thể Quách Quả vài xăng-ti-mét, bóng đen trở nên càng nhạt hơn.

Sau khi nhận ra, nó như bị chọc tức, từ bỏ Quách Quả rồi lao thẳng đến Đường Tâm Quyết.

Đường Tâm Quyết lạnh lùng nhìn nó, lần này cô thậm chí không cần làm gì cả.

[Đinh đông, ánh sáng chính nghĩa, chiếu rọi trên mặt đất!]

Nó thậm chí chưa kịp vùng vẫy hay la hét, đã bị buff ánh sáng vàng, chiếu cho hồn bay phách tán.

Quách Quả lúc này mới giật mình tỉnh giấc, khuôn mặt cũng dần dần khởi sắc, đột nhiên ngẩng đầu lên ngow ngác sờ sau đầu: “Tâm Quyết, cậu đột nhiên đánh tớ làm gì? Còn lôi gậy thông bồn cầu ra... Không đúng, sao lại lạnh thế?”

Nhìn vẻ mặt nghiêm túc của Đường Tâm Quyết, bạn cùng phòng lúc sau mới nhận ra điều gì đó, môi trắng bệch: “Tớ nhớ ra rồi, cậu vừa nói, quỷ quái tà ma có tính là một bộ phận trong vạn vật tái sinh không. Sao, sao lại đột nhiên hỏi câu này?”

“Cậu vừa rồi bị quỷ ám đấy.” Đường Tâm Quyết trực tiếp trả lời: “Nếu chậm một bước, e là không chỉ cảm thấy lạnh thôi đâu.”

Quách Quả: “!!!”

“Bảo sao vừa rồi tớ thấy đầu óc choáng váng, không suy nghĩ được gì chỉ muốn ngủ…” Quách Quả muốn khóc không ra nước mắt: “Không ngờ ở trên giường cũng không an toàn, tại sao những thứ này luôn tấn công tớ!"

“Cậu vốn là rụt rè dễ bị sợ hãi, hiện tại có thêm mắt âm dương nhãn, âm khí càng thêm nặng.”

Nói một cách đơn giản, giống như một mục tiêu phát sáng, không tìm cô ấy thì tìm ai.

Đường Tâm Quyết nói: “Tuy nhiên, cũng chưa chắc chỉ ghim cậu.”

Tgaan có thể chất mơ ác mộng suốt ba năm, trong mắt những sinh vật hắc ám, cô có lẽ cũng là một mục tiêu cần phải bị nuốt chửng và săn đuổi. Chẳng qua là do sức ảnh hưởng của buff trên người cô nên không thể tiếp cận mà thôi.

Càng huống hồ, mùa xuân tới, vạn vật tái sinh, nếu quy tắc này cũng có ảnh hưởng đến quỷ quái …

Đường Tâm Quyết quay đầu nhìn về phía dưới giường, trong mắt cô, Trương Du và Trịnh Vãn Tinh đang siêng năng dọn dẹp nhà cửa, dường như không để ý tới động tĩnh bên trên.- đọc và nghe truyện trên app TYT

Cô quay sang nói với Quách Quả: “Cậu nhìn xem, tình hình bên dưới bây giờ thế nào rồi?”

Quách Quả thận trọng thăm dò, sửng sốt: “Hai người bọn họ tại sao lại nằm ở trên bàn? Ngủ mất rồi?”

Trái tim của Đường Tâm Quyết chùng xuống…cảnh tượng mà Quách Quả nhìn thấy khác hoàn toàn với những gì cô nhìn thấy, cho thấy rằng vẫn còn vấn đề trong phòng ký túc xá.

Cô kéo màn ra, dùng gậy thông bồn cầu phun ra hai luồng nước xuống, từ trong tầm mắt của cô, nước rơi xuống người “bạn cùng phòng”, nhưng bạn cùng phòng không phản ứng gì.

Một cảnh tượng đi ngược lại với lẽ thường xuất hiện, hệ thống logic trong đầu được đánh thức, khung cảnh trước mắt đột nhiên thay đổi. Lộ ra cảnh tượng giống hệt như Quách Quả đã nói: hai người bạn cùng phòng đang nằm trên bàn, cơ thể của họ lơ lửng, như thể họ đang ngủ.

“Chờ đã, hiện tại bên dưới liệu có phải có rất nhiều quỷ không?”

Quách Quả ôm chặt Đường Tâm Quyết rùng mình.

“Vậy phải đi xuống xem mới được.”

Khi Trương Du và Trịnh Vãn Tinh thức dậy, cả hai đều trông có vẻ ngơ ngác, họ rõ ràng đi xuống để dọn dẹp, tại sao ngược lại họ lại ngủ quên mất rồi?

Nhìn thấy cả người Quách Quả run lên, trên mặt Trịnh Vãn Tinh đầy dấu chấm hỏi: “Phòng ký túc xá dọn dẹp gần hết rồi, còn phải sợ cái gì? Trông chị rất đáng sợ à?”

Vẻ mặt Quách Quả kinh hãi: “... Không phải chị rất đáng sợ, mà thứ sau lưng chị mới rất đáng sợ!”

“...”

“Vãn Tinh, đừng quay đầu lại!”

Nghe tiếng hét của Đường Tâm Quyết, Trịnh Vãn Tinh kiềm chế động tác quay đầu trong vô thức, nhưng đồng thời, đôi mắt cô ấy đột nhiên mở to, ngũ quan thêm vẻ gian xảo một cách khó hiểu.

Quách Quả gào lên: “Thứ đó sắp chui vào cơ thể rồi!!!”

Đường Tâm Quyết bước thêm một bước một cách dứt khoát lôi cô ấy vào lòng, tùy theo nơi giác quan cảm thấy lạnh nhất, sau đó ấn bát hình cao su vào vị trí tương ứng phía sau lưng, ấn mạnh rồi rút ra…

“Trịnh Vãn Tinh” dường như cảm nhận được sức hút bên ngoài, đột nhiên vùng vẫy mạnh, nhưng bị bàn tay của Đường Tâm Quyết ấn xuống một cách vô tình, cuối cùng kèm theo một tiếng “rầm”, một bóng ma mờ mịt bật ra ngoài , vẫn chưa kịp phản ứng thì bị đập vài cái, la hét rồi biến mất.

“Đi rồi, bây giờ đi rồi.” hai chân Quách Quả mềm nhũn dựa vào lan can, trông còn sợ hãi hơn cả Trịnh Vãn Tinh suýt chút nữa bị ma nhập vừa rồi.

Trịnh Vãn Tinh tỉnh lại, trong lòng còn rất sợ hãi: “Lúc nãy là thứ gì? Chị cảm giác như thể suýt chút nữa chị lại quay lại mùa đông.”

Chỉ trong vài giây ngắn ngủi, cô ấy như thể vừa bị vớt ra từ trong ao nước lạnh, cả người mất hết sức.

Quách Quả giải thích ở đó. Đường Tâm Quyết không nói gì, rũ mắt xuống kiểm tra gậy thông bồn cầu. Khi bạn cùng phòng giải thích xong, nghĩ rằng có thể tạm thời thư giãn một lúc, cô đột nhiên nói: “Trương Du, giúp tớ cầm cái này.”

Cô đưa gậy thông bồn cầu cho cô ấy.

Trương Du sửng sốt, sau đó mím môi: “Sao đột nhiên lại để cho tớ cầm?”

“Kiểm tra nhiệt độ giúp tớ.” Đường Tâm Quyết trầm giọng trả lời: “Tớ bị đóng băng quá lâu, không cảm nhận được sự chênh lệch nhiệt độ nữa.”

Trương Du cười: “Đây là vũ khí của cậu, để tớ cầm đi không tốt. Lỡ có quỷ tấn công cậu thì sao.”

Trịnh Quách hai người nhìn nhau, đồng thời quay lại nhìn.

“Không thành vấn đề” Đường Tâm Quyết cũng mỉm cười: “Cậu có một công cụ cảm biến ác ý. Nếu có quỷ quái lại gần, có lẽ sẽ lập tức phát hiện, không phải sao?”- đọc tốt hơn trên app TYT

Trương Du mở nửa miệng, còn chưa kịp nói gì, bèn hơi sững sờ. Như thể cô ấy ngay lập tức nhận ra điều gì đó, vẻ mặt thay đổi đột ngột, quay người bỏ chạy!

“Đây là ký túc xá đóng kín, mày bây giờ lại ở trên cơ thể con người, muốn chạy như thế nào?”

Dưới sự giễu cợt của Đường Tâm Quyết, đối phương cũng nhận ra mình không còn đường chạy trốn, phản ứng của nó nhanh hơn so với những người trước rất nhiều, thân thể Trương Du khẽ lắc lư, cả người như sắp ngã xuống.

“Thấy tình hình không ổn định chuồn hả?”

Tốc độ của Đường Tâm Quyết nhanh hơn đối phương, trực tiếp dùng nắm đấm ngăn cản, không biết cô phi lá bùa đông cứng từ lúc nào, khí lạnh tụ lại, bao gồm cả khí lạnh toả ra từ cái tay bị đông cứng của huyễn ma.

“Ra ngoài sẽ chết.”

Thứ trên người Trương Du: “...”

Một phút sau, Trương Du bị trói vào ghế, vẻ mặt mất hết hi vọng vào cuộc sống.

Trịnh Vãn Tinh còn chưa kịp phản ứng: “Chờ đã, tại sao em đột nhiên trói chặt Trương Du?”

Quách Quả co lại sau lưng Đường Tâm Quyết, hận không thể rèn sắt thành thép: “Đại tiểu thư, chị ngốc vậy, nhìn không ra Trương Du đã bị ám rồi à? Ngay cả con quỷ trên người Trương Du cũng phản ứng nhanh hơn chị!”

Đúng như những gì Đường Tâm Quyết đã nói...trong túi Trương Du rõ ràng có một bộ phận cảm biến ác ý, nhưng sáng nay, cho dù là Quách Quả bị quỷ ám hay một bóng ma sau lưng Trịnh Vãn Tinh, cô ấy cũng không hề phản ứng, như thể không nhận được cảnh báo gì cả.

Ngoài ra trong lúc trừ tà cho Trịnh một cách bạo lực, Trương Du hoàn toàn không có ý định giúp đỡ, sau đó cũng không muốn lại gần Đường Tâm Quyết, bản thân điều này đã không bình thường.

Tất cả các điều không bình thường cộng lại, chỉ có một lời giải thích hợp lý, đó là Trương Du đã bị ám rồi.

Đây là câu trả lời chắc chắn của Đường Tâm Quyết, trước khi cô thăm dò cô ấy.

Hơn nữa quỷ trên người Trương Du, thông minh hơn hai con lúc đầu, không chỉ biết ngụy trang, mà còn có thể kịp thời phán đoán tình huống hiện tại, rõ ràng là mạnh hơn một bậc. Nếu trong ký túc xá chỉ có Trịnh Quách, cho dù phát hiện Trương Du có gì khác thường, cũng chưa chắc có thể bắt được con quỷ ám.

Thông minh, có nghĩa là có khả năng giao tiếp.

“Chỉ là một vài câu hỏi đơn giản, đừng căng thẳng.”

Đường Tâm Quyết đứng trước Trương Du đang bị trói, khoanh tay, giọng nhẹ nhàng lịch sự.

“Trương Du”:...Tôi còn lâu mới tin cô! Nếu có bản lĩnh thì đặt gậy thông bồn cầu trên tay xuống rồi nói!

Nhưng dưới áp lực sắp bị đánh tan thành mây khói, nó không thể không kiềm chế kiêu ngạo, lớn tiếng nói: “Cô, muốn hỏi cái gì?”

“Đầu tiên, mày xuất hiện ở trong phòng ký túc xá từ khi nào?”

“Trương Du” chậm rãi nói: “Mùa xuân đến, chúng ta tự nhiên sẽ tỉnh lại.”

Quả nhiên, sự xuất hiện của các quỷ quái có liên quan đến sự thay đổi của các mùa trong năm.

“Tên mày là gì, thuộc loại quỷ gì?”

“Chúng ta là những linh hồn lang thang, không có tên.”

Đối phương chế nhạo: “ Chẳng qua nếu như có thể ăn thành công các người, có lẽ sẽ có tên thôi.”

Họ nhìn nhau, như suy tính gì đó.

Có vẻ như ngay cả những con quỷ trong trò chơi, cũng có sự chênh lệch mức độ sức rõ ràng. Một số mạnh mẽ, một số tà ma ẩn mình trong bóng tối, cubgx có một số tiểu quỷ tập trung thành bầy.

Giống như thí sinh có thể nâng cao sức mạnh, giết người, có thể chính là một bước thăng cấp của quỷ quái.

Không chậm trễ một giây, Đường Tâm Quyết tiếp tục hỏi: “Ký túc xá có bao nhiêu con quỷ như mày? Bọn chúng trốn ở đâu?”

Hay lắm, vẫn còn muốn lật ngược tình thế

Nghe được câu này, vẻ mặt “Trương Dy” phức tạp: “Tôi là người cuối cùng... Vốn dĩ có rất nhiều, muốn ám mọi người khi mọi người đi ngủ, kết quả vừa lại gần, tất cả chúng đều biến mất.”

Không hiểu sao, từ câu này, họ như thể nghe ra dấu vết bất bình và u uất.

Vẻ mặt của Đường Tâm Quyết vẫn không thay đổi: “Vậy sẽ có con khác xuất hiện chứ?”

“Đương nhiên ...” đối phương chậm rãi nhoẻn miệng, nở một cười ủ rũ: “Mùa xuân đến rồi, chúng ta sẽ xuất hiện không ngừng...”

Gậy thông bồn cầu được treo trên đầu: “Nói cho hẳn hoi.”

“Xin lỗi” con quỷ ám lập tức rút lại nụ cười, với một vẻ mặt nghiêm túc: “Tôi vừa mới nghĩ tới một chuyện vui.”

Đường Tâm Quyết rũ mắt nhìn xuống, thân hình mảnh mai lọt vào tầm mắt, nhưng lại khiến người ta cảm giác được bản năng nguy hiểm cà cảm giác áp chế.

Giọng cô nhẹ nhàng, cũng rất rõ ràng:

“Mày xuất hiện khi nào, tần suất ra sao, số lượng, điểm yếu, điểm kích hoạt và cơ chế chấm dứt.”

“Nói hết ra.”

Quỷ ám: ... đó là những gì mà cô đã nói [câu hỏi đơn giản]?

Sao, nó đã trở thành quỷ rồi, không thoát được kiếp làm bài kiểm tra à?



App TYT & Ý Hiên Các team

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp